Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Ninh Tú Phân quay người đi sang thư viện nhỏ bên cạnh, tiện tay đóng cửa lại.
Vinh Văn Vũ nhìn Vinh Cẩm Thiêm đang đứng im như phỗng: “Con tìm được một cô gái thông minh lanh lợi đấy.”
Vinh Cẩm Thiêm nhàn nhạt nói: “Hơn nữa cô ấy còn tốt bụng, có nguyên tắc, không giống như một số người mù quáng cưới về thứ không ra gì.”
Sắc mặt Vinh Văn Vũ tối sầm lại, nhưng hiếm khi không nổi giận: “Dì Hà của con biết con vì chuyện đó mà có khúc mắc với dì ấy, còn dặn dò ta rằng hiếm khi con về nhà, đừng tranh cãi với con, con cũng đã trưởng thành, đã lập gia đình rồi, sao không thể mở lòng hơn một chút?”
Vinh Cẩm Thiêm lạnh lùng nhìn ông ta: “Con không muốn thảo luận những chuyện này với một người mù quáng.”
Nói rồi, anh quay mặt đi, chỉ để lại một góc mặt đẹp trai lạnh lùng cho Vinh Văn Vũ.
“Thằng nhóc con…!” Vinh Văn Vũ tức giận đến mức lồng ngực phập phồng hồi lâu, ông ta vội vàng rót một chén trà cố nuốt xuống.
Ông ta hít một hơi thật sâu, tức giận hỏi: “Con thực sự chọn cô gái đó?”
Vinh Cẩm Thiêm lạnh nhạt nói: “Chúng con đã đăng ký kết hôn hai năm rồi, con còn ghi tên vào sổ hộ khẩu của cô ấy, bố nói xem?”
Vinh Văn Vũ trừng to mắt, giận dữ đập bàn: “Cái gì, con… con ở rể ư, con có bị điên không?”
Vẻ mặt Vinh Cẩm Thiêm không lộ ra biểu cảm gì: “Sao vậy, một kẻ bị đày đi như con, không xứng đáng được ghi tên vào sổ hộ khẩu nhà họ Vinh, cũng không được ghi tên vào sổ hộ khẩu của người khác à? Hơn nữa, phụ nữ có thể nắm giữ một nửa bầu trời, việc ghi tên vào sổ hộ khẩu có nghĩa là ở rể sao?”
Nghe lời nói của Vinh Cẩm Thiêm, lòng Vinh Văn Vũ dâng lên mùi vị khó tả.
Giọng ông ta dịu dàng hơn đôi chút, nhưng vẫn cau mày: “Cô gái đó xuất thân từ gia đình không tệ, cũng coi như là làm chủ.”
Nhìn biểu hiện của Ninh Tú Phân ngày hôm nay, rõ ràng không giống như những cô gái nhà quê tầm nhìn hạn hẹp, không phóng khoáng mà ông ta từng nghĩ ban đầu.
Có thể thi đỗ Đại học Phúc Đán, quả thực là một nữ thanh niên trí thức xuất sắc hơn cả tưởng tượng của ông ta.
Nhưng mà…
“Nhưng nó không phải con ruột, bố mẹ nuôi còn dính líu đến vụ án gián điệp số 1 ở Thượng Hải, con…”
Vinh Cẩm Thiêm thản nhiên ngắt lời bố mình
“Cô ấy đã liều mạng ẩn nấp làm gián điệp, là một nữ anh hùng hành hiệp trượng nghĩa giúp chúng ta phá án gián điệp số 1, được Sở An ninh Thượng Hải trao tặng bằng khen.”
Anh không ngạc nhiên khi ông già có thể tra được thông tin về vụ án Đường Quân ở Thượng Hải của Ninh Tú Phân.
Vinh Văn Vũ sửng sốt, ông ta cũng biết chuyện này sau đó đã được báo cáo lên: “Đúng vậy, ta đánh giá cao sự dũng cảm và thông minh của cô gái đó, nhưng bố mẹ nuôi của nó dính líu đến vụ án gián điệp, gia cảnh này…”
Vinh Cẩm Thiêm một lần nữa không khách sáo ngắt lời ông ta: “Không có nhưng mà, bố cũng biết đó là vấn đề của bố mẹ nuôi cô ấy, hơn nữa cô ấy đã vì đại nghĩa mà đoạn tuyệt quan hệ với bố mẹ nuôi từ lâu!”
Vinh Văn Vũ nghẹn họng, lại hít một hơi thật sâu: “Được, cho dù theo lời con nói, bố mẹ nuôi của nó không liên quan gì đến nó, nhưng con có từng tìm hiểu về thân phận bố mẹ ruột của nó hay chưa, vợ con không thể có bất kỳ vấn đề gì về gia cảnh, trừ khi con không muốn thăng tiến!”
Vinh Cẩm Thiêm khựng lại, ông già đã biết gì rồi?
Anh thờ ơ nói: “Chưa từng tìm hiểu, thời buổi này trẻ mồ côi không phải rất phổ biến sao?”
Vinh Văn Vũ nhíu mày: “Tại sao bây giờ con hành sự lại bất cẩn thế, vẫn nên…”
Vinh Cẩm Thiêm không muốn nghe bố mình lải nhải nữa, lạnh lùng đáp lại.
“Con không quan tâm bố mẹ cô ấy là ai, cô ấy một mình lớn lên ở Đại Lục, được tiếp nhận nền giáo dục Cách mạng Trung Quốc!”
Anh dừng lại một chút: “Bố đừng quên, thân phận của mẹ con ngày trước cũng là nhà đại tư bản, xuất thân của con tốt được đến đâu!”
“Vinh Cẩm Thiêm!” Vinh Văn Vũ bị chế giễu đến mức sắc mặt bỗng chốc trở nên khó coi.
Vinh Cẩm thiêm cười lạnh: “Bố có thể vì tiền đồ mà từ bỏ mẹ con, cũng có thể vì con trai út mà từ bỏ con, nhưng con tuyệt đối sẽ không từ bỏ Ninh Tú Phân!”
Sắc mặt Vinh Văn Vũ lúc xanh lúc đỏ, khuôn mặt nghiêm túc không thể kìm nén được sự run rẩy, chỉ vào anh: “Con… con…”
Nhưng nhìn vào đôi mắt Vinh Cẩm Thiêm giống hệt đôi mắt của người phụ nữ trong ký ức, ông ta bỗng cảm thấy tim mình run lên đến tột cùng.
Ông ta ấn lồng ngực, giọng nói thấp xuống: “Bố làm vậy là vì muốn tốt cho con… Bố đã để cô ấy đi rồi, không thể… không thể lại từ bỏ con…”
Giọng nói của Vinh Văn Vũ càng đến cuối càng rất nhỏ, khiến người ta không nghe rõ ông ta đang nói gì.
Vinh Cẩm Thiêm thản nhiên nói: “Hôm nay con đến đây, còn dẫn theo tiểu Ninh, nhưng không để cô ấy gọi bố là bố, vì con biết bố cũng không định để con giới thiệu cô ấy, cũng không định nhận cô ấy làm con dâu.”
Anh cười nhạt: “Nhưng điều này không sao cả, cô ấy là vợ con, chuyện này dù có là ông trời cũng không thể thay đổi được, bố có nhận hay không đều không quan trọng.”
Vinh Văn Vũ nhìn con trai cả hồi lâu, cuối cùng đành bất lực mệt mỏi hỏi: “Cô gái đó tốt đến vậy sao? Con thích nó đến vậy sao?”
“Thứ nhất, cô ấy không chỉ thông minh phóng khoáng mà còn giỏi giang, đang là sinh viên khoa Kinh tế Đại học Phúc Đán, là nhân vật tiêu biểu trong thực tiễn cải cách mở cửa, là cố vấn cấp cao cho dự án cải cách mở cửa ở Thượng Hải, có mấy cô gái ở khu tập thể này có thể sánh với cô ấy?” Vinh Cẩm Thiêm cong môi.
Anh dừng lại một chút: “Thứ hai, con yêu cô ấy!”
Lý do cuối cùng này khiến Vinh Văn Vũ sững sờ.
Ninh Tú Phân vừa mới mở hé cửa bỗng khựng lại, từ bỏ ý định mở cửa, lặng lẽ đóng cửa lại.
Cách ly tất cả những tranh cãi và đối thoại giữa hai bố con.
Ban đầu cô chỉ muốn đi lấy cốc nước…
Nhưng không ngờ lại nghe thấy lời tỏ tình mà anh… chưa bao giờ nói ra.
Anh như một thiếu niên chống đối lại phụ huynh, lạnh lùng cố chấp tuyên bố quyết định và lời thề của mình.
Tâm trạng Ninh Tú Phân vô cùng phức tạp, cô siết chặt lớp vải trước ngực, vừa vui sướng vừa chua xót.
Anh nói câu này, là vì có phần giận dỗi bố anh, hay là lời nói xuất phát từ đáy lòng một trăm phần trăm?
Ninh Tú Phân nhắm mắt lại, hơi bất lực xoa mi tâm, không hiểu sao cô lại bắt đầu lo được lo mất rồi.
Vinh Văn Vũ nhìn con trai mình hồi lâu, ánh mắt phức tạp lại xa xăm, ông ta không hề tức giận, chỉ đột nhiên hỏi: “Được, con không thích Hồng Tinh thì thôi, vậy còn Diệp Đông thì phải làm sao?
Vinh Cẩm Thiêm cau mày: “Đông Đông thì liên quan gì đến chuyện này? Bố giữ con lại để nói những chuyện tầm phào này ư?”
Vinh Văn Vũ nhìn vẻ mặt của Vinh Cẩm Thiêm, mệt mỏi xoa xoa thái dương: “Đông Đông…”
Thôi bỏ đi, người lớn như ông ta không nên nói những chuyện này sau lưng con nhà người ta.
Đặc biệt Diệp Đông còn là người nhà họ Diệp.
“Được rồi, nếu con cảm thấy mình có thể xử lý tốt mọi chuyện, vậy bố cũng không hỏi con những chuyện này nữa, bố chỉ hỏi, lần này con về đây, còn định quay lại đơn vị cũ làm việc không?” Vinh Văn Vũ trực sang một chủ đề khác.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!