Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Chu Hoàn thở phào nhẹ nhõm, cô ấy vừa định nói gì đó, đột nhiên cơn gió lạnh băng thổi vào, kéo theo cửa sổ trong phòng đóng lại.
Ngọn nến màu hồng trên bàn sách bị gió tạt qua, nhưng kỳ lạ là nó lại không tắt.
Mùi hương vừa ngọt ngào vừa mê hoặc lại dâng lên, đầu Chu Hoàn bỗng nhiên trở nên ong ong.
Sau đó cô ấy nhìn theo ánh mắt của Ninh Vệ Hoàn đang đặt trên ngọn nến màu hồng cách đó không xa.
Anh ấy như nhìn thấy thứ gì đó rất đáng sợ, run rẩy lao lên phía trước định dập tắt ngọn nến nhưng lại loạng choạng ngã xuống đất.
Chu Hoàn đã hiểu ra, cô ấy chửi một câu: “Con mẹ nó! Đồ dơ bẩn này!”
Cô ấy lạnh mặt, cầm lấy chiếc khăn ướt rồi hung dữ ném qua che ngọn nến lại.
Ngọn nến không còn không khí, cuối cùng cũng tắt hẳn.
Cô ấy vốn tưởng Ninh Vệ Hoàn bị Đường Trân Trân hạ thuốc, mùi hương này cũng chỉ là nước hoa trên người Đường Trân Trân mà thôi, ai ngờ đến ngọn nến cũng có công dụng kích dục!
Nhưng món đồ kiểu này sao lại có thể xuất hiện trong đại lục? Cũng may là cô ấy hít phải không nhiều!
Cô ấy nhíu mày nhìn Ninh Vệ Hoàn đang quỳ trên mặt đất rồi nghiêm nghị nói: “Anh trúng thuốc nặng rồi, đừng cử động lung tung nữa, nếu không tôi chỉ có thể trói anh lại!”
Lần này Ninh Vệ Hoàn rất nghe lời, không hề nhúc nhích.
Chu Hoàn thở phào, tên này sau khi trúng thuốc sức lực mạnh mẽ đến đáng sợ.
Cô ấy từ từ tiến lại gần rồi nói nhỏ: “Lát nữa tôi sẽ báo cảnh sát, sau đó đưa anh đến bệnh viện truyền nước.”
Đội trưởng đã đưa xe cho cô ấy, e rằng phải mất một khoảng thời gian nữa mới có thể tới đây, cô ấy phải đưa Ninh Vệ Hoàn đến bệnh viện trước mới được!
Tiến lại gần Ninh Vệ Hoàn mới thấy anh ấy đang cố chịu đựng mà nắm chặt tay lại, gân xanh nổi lên đầy trên trán, hơi thở gấp gáp giống như một con dã thú đang cố kim nén, nhưng ánh mắt lại không đục ngầu như vậy.
Chu Hoàn chầm chậm ngồi xổm xuống rồi đưa tay ra định đỡ anh ấy dậy: “Anh đứng lên trước, tôi đỡ anh vào nhà vệ sinh, tắm nước lạnh sẽ giúp anh cảm thấy dễ chịu hơn!”
Ai ngờ cô vừa đưa tay ra định đỡ thì Ninh Vệ Hoàn lại loạng choạng ngã xuống chiếc giường ở bên cạnh.
“Cẩn thận!” Chu Hoàn vội vàng kéo lấy anh ấy, vừa cúi đầu thì nhìn thấy bộ quân phục của anh ấy ướt sũng, người đang quỳ trên giường một cách thảm hại.
“Tránh… ra!” Khuôn mặt đẹp trai như ánh mặt trời đang cố gắng kìm nén cơn đau, lông mày nhíu chặt lại.
Mái tóc ngắn của anh ấy ướt sũng, những giọt nước dọc theo chiếc cổ gợi cảm lấm tấm nhỏ xuống xương quai xanh.
Sau đó những giọt nước xuyên qua bộ ngực rắn chắc đang phập phồng bên trong bộ quân phục, rồi chảy xuống phần bụng dưới một cách rõ nét.
Chu Hoàn sững sờ rồi chợt cảm thấy khung cảnh này khiến cô ấy không thể rời mắt.
Khoảng cách quá gần, khoảnh khắc anh ấy thở hổn hển, ngoại trừ mùi hương nam tính ra, còn phảng phất một mùi hương ngọt ngào.
Từng nhịp thở của anh ấy khiến đầu óc cô ấy trở nên bối rối một cách kỳ lạ.
Tiếp đó trái tim cũng đập ngày càng nhanh theo từng nhịp thở kỳ lạ của anh ấy, cơ thể cũng bắt đầu trở nên nóng bừng.
A Hoàn chợt cảm thấy người đàn ông trước mắt thật sự trông rất ngon…
Trong mắt cô ấy bỗng xuất hiện một tia đỏ ngầu dị thường, cô ấy không kìm được cúi đầu theo hương thơm ngào ngạt tiến tới gần đôi môi xinh đẹp của anh ấy, sau đó…
A Hoàn đột nhiên cắn xuống.
“A…!” Người đàn ông bị cắn cảm thấy đau đớn, đầu óc thoáng chốc trở nên tỉnh táo hơn một chút.
Tầm nhìn mơ hồ của Ninh Vệ Hoàn bắt gặp một cặp mắt xinh đẹp hoang dã đang dẫn đỏ lên, anh ấy sửng sốt trong giây lát.
Anh ấy bất ngờ đẩy cô ấy ra theo bản năng: “Cậu… là ai…”
Dù cho đầu óc của anh ấy còn mơ hồ, nhưng vẫn không quên đây là một người đàn ông!
Nhưng đối phương chỉ nắm lấy tay anh ấy một cách mất kiên nhẫn rồi càu nhàu: “Ồn chết mất…”
Chu Hoàn xoay người đè anh ấy xuống đất, cô ấy cúi đầu dò theo hương vị trong khoang miệng anh ấy rồi bắt đầu gặm cắn.
Não của Ninh Vệ Hoàn như căng lên, anh ấy tức giận túm lấy áo của đối phương muốn kéo ra khỏi người mình.
Nhưng bàn tay bất ngờ chạm phải nơi nào đó, ngoài cơ thể dẻo dai như dây leo, còn có một nơi mềm mại và đầy đặn của phụ nữ.
Cơ thể của người đối diện không giống với cái mùi hương ngọt ngấy đến ghê tởm của Đường Trân Trân, mà lại mang hương thơm sạch sẽ khoan khoái nhưng lại kích thích bộ não chỉ còn chút lý trí của anh ấy, đẩy anh ấy rơi vào dục vọng trầm luân.
Ninh Vệ Hoàn thở hổn hển, anh ấy đột nhiên xoay người, đè người bên trên xuống dưới thân mình.
Anh ấy vốn định sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ kết hôn với Đường Trân Trân, những người ở trong đại viện cũng biết điều này.
Có quan hệ cũng tốt, một người bạn chiến hữu cũ phụ trách tuyên truyền văn hoá đã bí mật đưa cho anh ấy một cuốn sổ nhỏ được vẽ tay.
Những trang giấy được ai đó lật đi lật lại đến ố vàng, nhưng những dòng chữ trên đó lại rất rõ nét đến mức khiến anh ấy đỏ mặt.
Ám muội chính là như vậy, cơ thể dính chặt vào nhau, khoảnh khắc này bởi vì tác dụng của thuốc mà lại càng mãnh liệt hơn…
Giống như bọn họ đang đánh nhau vậy, xác thịt cọ vào nhau mang đến cảm giác dục vọng.
Cơ thể anh ấy chìm xuống, chỉ còn lại hơi thở hổn hển cùng tiếng rên rỉ mãnh liệt vang vọng bên tai.
Cực lạc và đau khổ hoà vào nơi vực sâu, nuốt chửng mọi ý thức.

Lần đầu tiên đa phần thường rất nhanh, chưa kể cả hai còn đang trong tình trạng bị trúng thuốc.
Dù chưa đến nửa giờ… nhưng vẫn đủ để hoá giải dược tính.
Dược tính trong người Chu Hoàn không mạnh bằng Ninh Vệ Hoàn, cô ấy là người tỉnh lại đầu tiên, cơ thể đau đớn tựa như bị xé nát khiến cô ấy vô thức muốn ôm lấy vai của người đối diện.
Cô ấy ngơ ngác nhìn người đang ở trên thân mình, bọn họ ngay cả quần áo cũng không cởi hết, cứ như vậy mà làm loạn…
Chu Hoàn cúi đầu nhìn bộ phận đang được kết nối giữa hai người một lúc, cô ấy vẫn cảm nhận được cơ thể của người đối diện vẫn đang ngọ nguậy.
Tâm trí cô ấy trống rỗng, chuyện gì đã xảy ra… tại sao lại biến thành thế này…
Sau đó Chu Hoàn dùng hết sức đẩy đối phương ra, cô ấy loạng choạng đứng dậy rồi cầm quần áo đi ra ngoài.
Nhưng cô ấy vừa đẩy cửa ra ngoài thì đã thấy cánh cửa phòng khách bị ai đó đẩy ra, giọng nói không hài lòng của đội trưởng vang lên: “A Hoàn, em vẫn chưa xử lý xong sao…”
Khoảnh khắc nhìn thấy bộ quần áo cô ấy vẫn chưa mặc vào, khuôn mặt đỏ bừng cùng những dấu vết vẫn chưa kịp che đậy, giọng nói của Vinh Cẩm Thiêm chợt dừng lại!
Khuôn mặt Chu Hoàn biến sắc, nhất thời không biết nên nói gì: “Đội trưởng… không phải… anh nghe em giải thích!”
Vinh Cẩm Thiêm là người từng trải, trong nháy mắt có thể biết được đã xảy ra chuyện gì!
Khuôn mặt anh tuấn của anh thoáng chốc trở nên âm u lạnh lẽo: “Là Ninh Vệ Hoàn làm à?”
Dứt lời anh vụt bước về phía căn phòng với khí thế giết người ác liệt.
A Hoàn không coi bản thân cô ấy như một người phụ nữ, mà chính anh cũng nuôi dạy cô ấy giống như một người đàn ông, nhưng điều này không có nghĩa cô ấy thật sự là một người đàn ông.
A Hoàn là cô em họ thân thiết mà anh từng thề sẽ bảo vệ cả đời!
Nhưng giây tiếp theo, Chu Hoàn đột nhiên ôm lấy cánh tay anh: “Anh! Anh ấy thật sự không cố ý!”
“Em là em gái anh, cậu ấy dám động đến em thì nhất định sẽ phải trả giá!” Vinh Cẩm Thiêm nhịn cơn lửa giận, ánh mắt lạnh lẽo mang theo sát khí.
A Hoàn sửng sốt, ngay sau đó, cô ấy cúi đầu một tay che mặt rồi suy sụp khẽ nói: “Nhưng… nhưng… em mới là người cưỡng hiếp anh ấy!”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!