Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Đinh Lan đảo mắt: “Vậy thì coi như…”
Ninh Tú Phân bưng ly nước lên uống một ngụm, thản nhiên nói: “Nghĩ kỹ rồi hãy trả lời, nếu thật sự ngủ với chồng sắp cưới của người khác, danh tiếng của cô ở trường coi như bỏ, sau này còn ai thèm lấy cô nữa?”
Ngày nay, việc một người con gái chưa chồng qua lại với đàn ông đã có vợ sắp cưới bị người đời dè bỉu là “dẫm phải giày rách”, ám chỉ việc dính líu đến người đàn ông đã có chủ, không còn “nguyên vẹn”.
Vào những năm sáu mươi, bảy mươi, những người phạm tội ngoại tình nghiêm trọng sẽ bị trói lại với nhau và bị áp giải đi diễu phố để làm nhục công khai.
Tuy rằng, pháp luật ngày nay đã văn minh hơn rất nhiều so với trước kia nhưng hiện tại, mọi người vẫn rất coi trọng danh tiếng.
Huống chi Đinh Lan rõ ràng là muốn tìm một tấm chồng giàu có, ngốc nghếch trong thời gian học đại học, nếu không sao lại nhắm vào Âu Minh Lãng và Vinh Cẩm Thiêm.
Đinh Lan bỗng nhiên nghẹn họng, nhớ lại vừa rồi trước mặt mọi người ra sức thanh minh là Tô Học Minh có ý đồ bất chính với cô ta là vì cái gì.
Chẳng phải là vì cô ta vừa muốn tiền lại muốn danh tiếng sao?
Sau một lúc, Đinh Lan bất mãn chuyển hướng câu chuyện: “… Coi như là không có, tôi đâu có ngu ngốc đến mức dâng hiến bản thân cho tên nghèo hèn, đê tiện Tô Học Minh đó.”
Cô ta ở trường học ra sức ve vãn khắp nơi, tìm kiếm “đối tượng tốt” cho riêng mình để cung phụng việc học tập và cuộc sống, sao có thể tự hủy hoại danh tiếng của mình được.
Ninh Tú Phân cong khóe môi, đầy hứng thú hỏi: “Vậy rốt cuộc cô đã dùng cách gì trong thời gian ngắn như vậy cua… à không, là khiến cho tên cặn bã thông minh, cẩn thận như Tô Học Minh kia để lộ bản chất thật trước mặt cô?”
Không thể tin được là anh ta đã lên giường với cả Tô Tiểu Ngọc lẫn Đinh Lan, chẳng khác nào “song phi” hầu hạ anh ta vậy!
Đinh Lan im lặng một hồi, ánh mắt có chút lảng tránh: “Tôi liếc mắt một cái là có thể nhìn ra anh ta và tôi là cùng một loại người, loại người như chúng tôi có điểm yếu gì, phải tiếp cận đối phương như thế nào, anh ta thích kiểu người gì, tôi đều biết rõ hơn cô.”
Nhìn ra Đinh Lan không có ý định nói rõ cách làm cụ thể, Ninh Tú Phân cũng không tiếp tục truy hỏi.
Nhưng trong lòng đại khái cũng biết loại người như Tô Học Minh, nếu Đinh Lan không cho anh ta chút ngon ngọt, e rằng cũng không dễ dàng mắc câu như vậy.
Ninh Tú Phân lấy từ trong túi áo ra một xấp tiền, đếm ra mười chín tờ “đại đoàn kết” đặt lên bàn.
Nhìn thấy từng tờ “đại đoàn kết”, ánh mắt Đinh Lan lập tức sáng lên, theo bản năng làm ra vẻ mặt e thẹn: “Đây là cho tôi sao, vậy ngại quá…”
Nhưng tay đã không kìm được mà sờ lên xấp tiền.
Ninh Tú Phân đưa tay đè lại mu bàn tay cô ta, khẽ cười: “Đây là một trăm chín mươi đồng, chín mươi đồng là tiền công trước đó của cô, còn lại một trăm đồng là phí cho cô chuyển ra khỏi ký túc xá và ngậm miệng lại.”
Đinh Lan ngẩn người: “Cô muốn tôi chuyển đi?”
Ninh Tú Phân thản nhiên nói: “Cả hai người đều ở chung một ký túc xá, vậy thì căn phòng này không thể giữ lại được nữa, tôi không muốn mỗi ngày trở về đều phải đối mặt với bầu không khí căng thẳng trong ký túc xá.”
Đinh Lan bất mãn: “Vậy tại sao không phải cô ta đi mà là tôi đi!”
Ninh Tú Phân cong đôi mắt to, nhìn cô ta: “Tôi và cô như nào, còn chị ấy và tôi thế nào, cô phải tự biết rõ chứ?”
Cô dừng một chút: “Tôi biết chuyện của cô, các ký túc xá khác trong trường hẳn là rất hoan nghênh cô lắm.”
Ít nhất là trước khi những người ở ký túc xá khác phát hiện ra bộ mặt thật của Đinh Lan, hẳn là vẫn còn rất hoan nghênh cô ta.
Đinh Lan cắn môi, trong lòng đầy bực bội.
Cô ta mà chuyển đi rồi, còn ‘vặt lông cừu’ của ba người bọn họ kiểu gì, ba người này đã là người có điều kiện tốt nhất trong lớp, có thể là tốt nhất trong toàn trường.
Trước đây Ninh Tú Phân chỉ là gia đình bình thường, nhưng bây giờ cô có cửa hàng lớn như vậy, nhất định là rất giàu có.
Đôi mắt cô ta đảo một vòng, học theo dáng vẻ của Ninh Tú Phân, cong cong khóe môi: “Ninh Tú Phân, tuy rằng tôi không nỡ xa các cô, nhưng cô cũng biết đấy, tôi luôn mềm lòng, đã là cô lên tiếng, tôi nhất định sẽ giúp cô, nhưng mà…”
Ninh Tú Phân nhìn dáng vẻ của Đinh Lan, nheo mắt: “Nhưng mà cái gì?”
Tên này vừa nhìn là biết đang ủ mưu.
Đinh Lan thở dài: “Nhưng mà con người tôi buổi tối ngủ hay nói mơ, nếu đến ký túc xá khác, lỡ như để người khác biết được lần này là cô đứng sau giật dây tôi đi tiếp cận Tô Học Minh, nếu như Sở Hồng Ngọc mà biết được thì phải làm sao?”
Cô ta dừng một chút, tỏ ra tiếc nuối nói: “Sở Hồng Ngọc nhất định sẽ hận chết cô mất?”
Ninh Tú Phân nhìn cô ta nhưng không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn chằm chằm.
Đinh Lan bị ánh mắt của cô nhìn đến mức dựng tóc gáy, cô ta rụt người lại: “Cô…”
“Cô là đang dọa tôi à?” Ninh Tú Phân đột nhiên bật cười, bước tới trước chỗ Đinh Lan, đứng sừng sững nhìn xuống Đinh Lan đang ngồi trên ghế.
Đinh Lan không hiểu sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác kỳ quái và đáng sợ, còn hối hận vì những lời mình vừa nói.
Nhưng sau đó cô ta lại nghĩ, nhất định là mình đã cảm nhận sai, một học sinh bình thường như Ninh Tú Phân thì có thể làm gì được chứ?
Đinh Lan dịu giọng nói: “Ấy, Ninh Tú Phân, cô thật sự hiểu lầm rồi, tôi đâu có dọa cô, tôi chỉ đang lo lắng cho cô thôi, thật ra tôi cũng không muốn làm gì cả.”
Cô ta thở dài: “Cô biết đấy, tôi nghèo, nếu cô đồng ý mỗi tháng hỗ trợ cho tôi một ít tiền sinh hoạt, tôi nhất định sẽ vô cùng biết ơn cô, buổi tối nhất định sẽ không nói mớ nữa, sau này có việc gì tôi cũng sẽ giúp cô”
Ninh Tú Phân đột nhiên giơ tay lên túm lấy cổ cô ta, tiện thể khiến cho cái miệng kia không thể “ba la ba la” nói năng linh tinh nữa.
Đinh Lan bị túm đau, muốn đẩy tay Ninh Tú Phân ra: “Ưm… Cô… Cô làm gì vậy!”
Thế nhưng Ninh Tú Phân rõ ràng cũng nhỏ nhắn như cô ta, nhưng sức lực lại lớn đến kinh người, một phát túm lấy cổ cô ta ấn mạnh vào tường.
Ninh Tú Phân nhìn chằm chằm cô ta: “Dám dọa tôi, chỉ dựa vào cô mà cũng xứng sao? Không phải cô là thùng tin à, sao không thử ra khu vực cổng sau trường dò la xem mấy kẻ gây chuyện với tiệm của tôi bây giờ đều có kết cục như thế nào?”
Động tác giãy giụa của Đinh Lan khựng lại, cô ta nhớ ra rồi, nghe nói đám du côn, du đãng gây sự với Ninh Tú Phân đều đã vào tù hết rồi.
Ninh Tú Phân nở một nụ cười hiền dịu đến rợn người: “À, chuyện đó cũng chẳng là gì, nhưng cô có thể đi dò la thêm chuyện này, mấy hôm trước ở trước kho hàng nhà tôi, tự dưng xuất hiện hơn ba mươi người bê bết máu me, tự chơi dao đâm nhau rồi vào bệnh viện, cô biết tại sao không?”
Đinh Lan cứng đờ người, cô ta biết gần đây ở cổng sau trường có một lời đồn quái dị –
Hơn ba mươi người đã “tự sát tập thể” sau khi gặp ma trong một con hẻm…
Ngày hôm sau, người dọn vệ sinh đi cọ rửa con hẻm đó mà không tài nào cọ sạch hết được, trên tường đến bây giờ vẫn còn loáng thoáng vết máu.
Cô ta trừng lớn mắt nhìn Ninh Tú Phân, muốn nhìn thấu vẻ giả vờ doạ nạt của đối phương.
Thế nhưng cô ta chỉ nhìn thấy đôi mắt sâu hun hút của Ninh Tú Phân, giống như một cái giếng cổ sâu thẳm có thể nuốt chửng con người ta, khiến người ta không khỏi rùng mình sợ hãi.
Ninh Tú Phân buông tay đang túm cổ cô ta ra, chậm rãi nói –
“Nếu như chị Hồng Ngọc mà nghe được điều gì không nên nghe, có khi cô cũng sẽ vì chơi dao mà phải vào viện đấy!”
Nói xong, cô mỉm cười, tiện tay ném số tiền vào tay Đinh Lan: “À mà, đây không phải là dọa dẫm, chỉ là tặng cô một lời tiên tri nho nhỏ thôi.”
Sau đó, Ninh Tú Phân xoay người rời khỏi phòng.
Đinh Lan nhìn theo bóng lưng cô rời đi, toàn thân lạnh toát, đầu óc trống rỗng.
Một lúc lâu sau, cô ta mới mặt mày tái mét đứng dậy.
Ninh Tú Phân… rốt cuộc là người như thế nào?
Cô ta phải đi dò la xem chuyện vết máu ở cổng sau trường và những người vào bệnh viện là chuyện gì!
Đinh Lan nhìn sang chỗ ngồi của Sở Hồng Ngọc, trong mắt lóe lên tia ghen tị, tại sao loại con gái như cô ấy lại có mệnh tốt như vậy, đến bạn bè cũng vì cô ấy mà xả thân quên mình.
Cô ta thì chẳng có người bạn nào như vậy cả.

Ninh Tú Phân rời khỏi ký túc xá, lập tức đi tìm Sở Hồng Ngọc và Nghiêm Dương Dương.
Tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng cô nhìn thấy Sở Hồng Ngọc đang gối đầu lên đùi Nghiêm Dương Dương ở sân thể dục.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!