Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

“Mẹ… ” Tra Mỹ Linh nhìn mái tóc mẹ mình xõa tung.
Một bộ đồ haute couture Chanel lộn xộn, không còn ngoại hình ung dung của một quý bà giàu có khiến người nhìn đau lòng không thể tả.
Khâu Lệ Vân thần kinh không ổn định cho lắm, lẩm bẩm: “Không được, bên kia là nơi thế lực nhà họ Ninh, vẫn nên đi Nam Mỹ, bên đó hỗn loạn khó tìm người, cũng không được, bên đó an ninh nguy hiểm, hay là Bắc Âu an toàn hẻo lánh… “
“Mẹ! Con không đi đâu cả! Mẹ và ông bà ngoại ở đây, con đi rồi, bố sẽ dồn ép mọi người!”
Tra Mỹ Linh đột ngột nắm lấy cánh tay, mắt đỏ ngầu nhìn Khâu Lệ Vân.
Nhà họ Khâu cũng là dòng dõi danh giá ở Hồng Kông, có rất nhiều anh chị em họ, còn có những người thân yêu thương cô ấy! Dù có trốn thoát được người này thì cũng không thể trốn thoát được người khác!
Khâu Lệ Vân khựng người, một lúc lâu sau mới chán nản ôm mặt, khóc lên: “Là mẹ vô dụng, chỉ có một mình con, nếu anh trai con còn sống, có lẽ tên bố con tên súc sinh ấy sẽ do dự một chút!”
Tra Mỹ Linh nhắm mắt lại, đưa khăn giấy cho Khâu Lệ Vân:
“Bố bị điên không phải là chuyện ngày một ngày hai, từ mười năm trước, ông hai nhà họ Ninh được phong làm Thái Bình Thân Sĩ, ông lớn nhà họ Ninh sang nước Anh, được nữ hoàng sắc phong tước vị Tử tước, hoàn toàn nghiền nát nhà họ Tra, ông ấy đã bắt đầu… “
Ghen tị và… hận thù.
Khâu Lệ Vân lo lắng nói: “Bố con nói con là người thừa kế gia tộc, nhưng mẹ biết đó chỉ là lời ông ta dùng để làm con không lung lay, ông ta coi trọng con trai của bà hai hơn, ngàn lần xin con đừng để ông ta thao túng!”
Tra Mỹ khẽ thở dài: “Con biết, nhưng điều đó thì sao chứ, không quan trọng.”
Có ai lại nuôi dưỡng người thừa kế gia tộc để người đó mạo hiểm đi làm gián điệp thương mại chứ?
Khâu Lệ Vân ánh mắt đau khổ: “Là mẹ vô dụng, lấy phải một người mất trí, liên lụy đến con, nếu không thì nhà họ Ninh sẽ là đối tượng thông gia tốt, nhưng bây giờ phải làm sao… “
Tra Mỹ Linh rũ hàng mi cong cười nhạt: “Nếu bố đã cố chấp như thế thì anh Vũ cũng chẳng phải người chồng tốt.”
Anh ta đẹp trai, dịu dàng, xuất sắc, nhưng giống như tất cả những người thừa kế gia tộc khác, gia tộc là trên hết, phụ nữ có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Anh ta không phải là không có tình cảm, mà là tình cảm sẽ không bao giờ sánh bằng gia tộc và quyền lực.
Khâu Lệ Vân đau khổ ôm chặt lấy con gái mình: “Nếu như lúc trước nhà họ Chu ở Thượng Hải rời khỏi nước, không đến Anh mà đến Hồng Kông phát triển thì… “
Bà ấy dừng lại, nước mắt rơi: “Có lẽ con đã có thể tìm cách gả vào nhà họ Chu, cầu xin sự bảo hộ của họ, bố con cũng không dám lấy mẹ và nhà họ Khâu ra uy hiếp con.”
Tra Mỹ Linh sửng sốt: “Nhà họ Chu nào cơ, là… nhà họ Chu ở Thượng Hải từng chỉ xếp sau nhà họ Thịnh, có người làm quan từ Bắc Dương đại thần đến tướng lĩnh, danh nhân trong ngành giáo dục và tư pháp sao?”
Khâu Lệ Vân hơi mơ hồ nói: “Đúng vậy, nhưng nhà họ Chu sau khi giải phóng không lâu thì cả gia đình đã di cư sang Anh, họ hoạt động trong ngành ngân hàng tài chính, nhiều ngân hàng ở Thụy Sĩ đều có cổ phần của nhà họ Chu, con gái lớn của nhà họ Chu đã từng giúp đỡ nhà họ Ninh, có thể coi là ân nhân của nhà họ Ninh, nếu con gả cho nhà họ Chu, nhà họ Ninh nhất định sẽ nhượng bộ, bố con cũng không dám làm bậy.”
Tra Mỹ Linh cười khổ: “Nhà họ Chu thì lợi hại thật, nhưng đó cũng là chuyện hơn hai mươi năm trước rồi, hơn nữa nhà họ Chu dù có ở Hồng Kông thì liên quan gì đến con, dựa vào đâu mà giúp con chứ?”
Mẹ thật sự là lo lắng đến mức hồ đồ rồi, lại nhắc đến gia tộc đã chìm vào quên lãng trong dòng lịch sử từ mấy chục năm trước.
Khâu Lệ Vân thở dài một tiếng: “Con không hiểu, năm đó con gái lớn nhà họ Chu, ngoài xinh đẹp tuyệt trần, còn tài giỏi hơn người, là người xuất sắc nhất trong lĩnh vực ngân hàng.”
Ánh mắt bà ấy có chút mơ hồ, như đang hồi tưởng lại tin tức thời trẻ: “Mặc dù bà ấy đã ly hôn sớm, nhưng bà ấy và bà hai của nhà họ Ninh là bạn học trường Thánh Maria Hội Chữ thập đỏ Dương Thành, và còn là bạn thân của nhau.”
“Cô ấy rời khỏi nước khi vừa sinh con trai, từng ước hẹn với bà hai nhà họ Ninh, nếu sau này bà hai nhà họ Ninh có con gái, sẽ gả cho con trai bà ấy, và đã định hôn ước.”
Tra Mỹ Linh sững người, cô ấy là người thông minh, đã nghĩ ra điều gì đó: “Bà hai nhà họ Ninh sau này không phải là có con gái thật sao, chính là… “
Khâu Lệ Vân gật đầu: “Chính là cô gái mà con và nhà họ Ninh vẫn đang truy tìm, người sở hữu viên ớt ngọc thứ ba, nhưng đã thất lạc ở trong nước.”
Tra Mỹ Linh bỗng nhiên không phản ứng kịp: “Nhưng chuyện này liên quan gì đến con? Người nhà họ Chu đính hôn cùng là con gái của bà hai nhà họ Ninh mà.”
Khâu Lệ Vân cười khổ, xoa nhẹ khuôn mặt xinh đẹp của Tra Mỹ Linh: “Con thật ngốc, con gái nhà họ Ninh đã thất lạc nhiều năm như vậy, cho dù tìm được cũng chỉ là một cô gái nhà quê, muốn gả cho thanh niên tuấn tú của gia tộc hào môn thì khó.”
Bà ấy dừng lại: “Nhưng con cũng là con gái của bà hai nhà họ Ninh, con gái nuôi cũng là con gái, con là tiểu thư được hai nhà họ Ninh và chúng ta cùng nuôi lớn.”
Con gái được nuông chiều từ bé, đáng lẽ phải là thiên kim tiểu thư của hai nhà, cả đời vinh hoa phú quý, bình an thuận lợi.
Nhưng bây giờ thì sao? Phải đi làm nữ gián điệp thương mại sống trên lưỡi dao sao?
Khâu Lệ Vân đau lòng nhìn Tra Mỹ Linh thở dài: “Nếu nhà họ Chu không đi Anh mà ở lại Hồng Kông, con hoàn toàn có thể không cần làm tiểu thư nhà họ Tra, mà là con gái nuôi của bà hai nhà họ Ninh, gả cho nhà họ Chu, hoàn toàn thoát khỏi cuộc tranh đấu của nhà họ Ninh và bố con.”
Bà ấy đầy mong đợi nói: “Con gả cho con trai của đại tiểu thư nhà họ Chu, không những nhà họ Ninh sẽ không nói gì, mà bố con cũng tuyệt đối không dám có ý nghĩ cướp tín vật của nhà họ Ninh!”
Với địa vị của nhà họ Chu năm đó nhất định sẽ bảo vệ được con gái bà ấy.
Tra Mỹ Linh lắc đầu: “Theo thế lực của nhà họ Chu ở Thượng Hải năm đó, nếu họ không đi Anh mà ở lại Hồng Kông. E rằng người mà ba ghét sẽ từ nhà họ Ninh chuyển sang nhà họ Chu, vẫn sẽ ép con nghĩ cách hủy hoại nhà họ Chu.”
Tra Mỹ Linh không mấy quan tâm: “Hơn nữa, nghe nói đại tiểu thư nhà họ Chu đã qua đời, không còn mẹ bảo vệ thì không biết bây giờ con trai bà ấy còn sống hay đã chết.”
Cô ấy biết mẹ đột nhiên lôi những chuyện xa vời này ra, có lẽ là đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Bà ấy ở Hồng Kông không tìm được người có thể giúp đỡ hai mẹ con, ngay cả tổng đốc Hồng Kông cũng đều bất lực.
Tra Mỹ Linh âm thầm thở dài, hóa ra đây chính là mùi vị của sự tuyệt vọng –
Bố ruột của cô ấy tự tay biến cô ấy thành một quân cờ, đẩy vào làm bia đỡ đạn trong cuộc tranh đấu với nhà họ Ninh.
Khâu Lệ Vân hoảng hốt, lẩm bẩm nói: “Đúng vậy, ai biết đứa trẻ đó còn sống hay không chứ.”
“Nghe nói khi đại tiểu thư nhà họ Chu qua đời, con trai duy nhất của bà ấy mới mười ba tuổi, đã bị đưa về bên bố ruột.”
Những năm gần đây trong nước xảy ra quá nhiều chuyện hỗn loạn, đứa trẻ đó có thể vượt qua, sống sót được không?
Khâu Lệ Vân lắc đầu, tự hỏi tự trả lời: “Cho dù đứa trẻ đó có thể bình an lớn lên ở trong nước, bố ruột của nó địa vị cao, cũng sẽ không cho phép con trai mình cưới con gái mấy gia tộc ở Hồng Kông đâu?”
Việc này cũng chẳng còn cách nào khác, bà ấy đúng là đang “có bệnh thì vái tứ phương”.
Tra Mỹ Linh nhẹ nhàng ôm lấy mẹ mình, an ủi bà ấy: “Đúng vậy, cho dù con trai của đại tiểu thư nhà họ Chu còn sống, cũng đã về bên cạnh bố ruột, còn có thể theo họ Chu, làm người thừa kế nhà họ Chu sao?”
Thay vì trông chờ vào những suy nghĩ viển vông, không bằng tự dựa vào chính mình.
Khâu Lệ Vân đau khổ cau mày: “Chắc chắn là không thể, cho dù nó còn sống, cũng sẽ đổi sang họ bố ruột là Vinh , vậy đâu còn là người nhà họ Chu nữa, cũng không thể bảo vệ con được, mẹ vội vàng quá.”
Tra Mỹ Linh gật đầu: “Mẹ, con sẽ tự mình nghĩ cách… Chờ chút… “
Cô ấy dừng lại, nhìn về phía Khâu Lệ Vân: “Mẹ nói con trai đại tiểu thư nhà họ Chu họ gì?”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!