Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Vinh Cẩm Thiêm bắt được móng vuốt của cô, nhướng mày tự đắc: “Bà chủ Ninh đưa cho tôi tài liệu, bảo tôi học cho tốt, tôi đoán vào hôm giao thừa cô chủ Ninh rất hài lòng.”
Ninh Tú Phân mặt đỏ bừng.
Vào đêm ba mươi tết, nửa đêm cô mới trở về ký túc xá của ông Đường.
Sau đó, cô chỉ có thể miễn cưỡng bịa ra lý do anh đã đưa cô và Trần Thần đi ngắm pháo hoa ở bến Thượng Hải để đối phó với anh trai.
Cái cớ khá vụng về và buồn cười, anh trai cũng không nói gì, nhưng cô cảm thấy áy náy vì đã khiến anh trai lo lắng cả đêm.
Vinh Cẩm Thiêm nhìn dáng vẻ của cô cười nhẹ: “Nếu không hài lòng, tối nay chỉ bảo thêm một chút. Tôi luôn cố gắng học hỏi, bà chủ Ninh cũng biết điều đó mà.”
Tối hôm đó, anh cố ý ôm cô giày vò suốt cả đêm. Có thể hơi đê tiện và nhỏ nhen, nhưng vỗn dĩ anh không phải người tốt đẹp gì.
Vệ Hoàn vẫn nên làm anh trai tốt, còn người yêu chỉ cần có một.
Vinh Cẩm Thiêm đôi mắt tinh tế và cao quý ẩn trong bóng tối.
Đôi lông mày sắc bén, góc mắt tinh tế, giờ phút này hiện rõ vẻ phóng túng tùy tiện khác với vẻ lạnh lùng cấm dục thường ngày.
Trưởng Hòa Thái Tuế đã phạm giới, cùng với bản chất quyến rũ hoang rã từ bên trong, như ánh sáng thiên đường lộ ra.
Thật sự rất ác độc… có thể lấy mạng người!
Ninh Tú Phân tim đập liên hồi, muốn rút tay lại, âm thanh hơi khàn: “Đừng… ngày mai khai trương, sẽ rất bận.”
Thứ đó của anh rất hung ác, bị anh hành hạ thân thể, ngày hôm sau bên trong vẫn còn nóng giống như anh vẫn còn ở bên trong, vừa kỳ lạ vừa xấu hổ.
Nếu không chịu nổi cám dỗ, người xui xẻo ngày mai chính là cô.
Vinh Cẩm Thiêm nhìn con thỏ con không mắc bẫy, khẽ “Chậc” một tiếng: “Bà chủ Ninh đừng hẹp hòi như vậy, ngày mai tôi đến giúp, đòi một chút thù lao cũng không quá đáng phải không?
Ninh Tú Phân sững sờ, rồi nhìn anh cúi đầu xuống, không chút do dự hôn lên đôi môi mềm mại của cô.
“Yên tâm, anh có chừng mực, chỉ hôn thôi, không làm gì cả.” Vinh Cẩm Thiêm giọng khàn khàn, ngón tay đan vào những ngón tay mảnh mai của cô.
Anh phả ra hơi thở nhẹ nhàng, cơ thể mềm mại của cô khiến anh muốn ôm trọn trong lòng, giấu kín bên người.
Khi muốn, có thể mang cô vợ nhỏ ra ôm hôn.
“Không phải…anh không phải nói chỉ hôn thôi sao?”
“Ừ…anh nói là hôn ở đây.”
“Thôi…đừng mà…đừng…”
“Vậy thì đổi sang hôn chỗ này…chỉ hôn một cái thôi…anh biết…A Ninh cũng thích mà.”
Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông nhuốm màu dịu dàng đầy mê hoặc.
Ninh Tú Phân khẽ kêu nhưng không thể chống cự lại anh, lại còn gọi cô là A Ninh.
“Dừng…dừng lại…anh nói không giữ lời…tên lính xấu xa…”
……
Khi bà Hạ và ông của cô trở về, tóc Ninh Tú Phân đã được sấy khô.
Cô ôm gối ngoan ngoãn ngồi trên ghế sô pha, khuôn mặt ửng đỏ.
Trong phòng tràn ngập hương thơm của khoai lang nướng.
Vinh Cẩm Thiêm nghiêm chỉnh ngồi bên cạnh, rõ ràng đã tắm rửa, tóc còn vương hơi nước.
Quan trọng là anh đang dùng thìa đút khoai lang nướng cho cô gái nhỏ, giống như ông bố đang cho em bé ăn.
Bà Hạ thấy vậy bật cười, thằng nhóc ngốc nghếch đúng thật là…không biết học đâu mấy chiêu kỳ quái để dỗ dành con gái.
Ông Đường mỉm cười hiền từ, thả A Hắc và A Bạch trong phòng, nháy mắt với bà Hạ: “Hơn mười giờ rồi tiểu Nam à, nên về thôi, chúng ta ngày mai phải dậy sớm.”
Cho hai bọn trẻ chút thời gian để ở bên nhau cũng đủ rồi.
Cặp đôi trẻ dính lấy nhau là điều dễ hiểu, nhưng ngày mai con bé sẽ rất bận rộn!
Đều là người một nhà hiểu rõ tính tình, Vinh Cẩm Thiêm ngồi xuống, xoa nhẹ khuôn mặt tròn của Ninh Tú Phân.
Ninh Tú Phân rụt lại, đỏ mặt lườm anh, tên lính xấu xa không biết xấu hổ, giả vờ nghiêm túc, học cái xấu đầu tiên!
Khuôn mặt điển trai lạnh lùng lộ ra vẻ dịu dàng: “Em ngủ trước nhé, ngài mai anh tới đón em, nhá?”
Ninh Tú Phân không muốn ông bà nhìn ra điều gì, lườm anh một cái ậm ừ nói: “Ừ.”
Ông lớn Vinh cười vui vẻ, tinh thần sảng khoái quay người đi về.
……
Sáng sớm hôm sau, ký nghỉ đông kết thúc, sinh viên đại học của thập niên tám mươi trở lại trường học, ai cũng là người con ưu tú của thời đại.
Mọi người vừa nói vừa cười, tinh thần phấn chấn, mang theo hành lý đến trường.
Tinh thần này khác xa so với vài chục năm sau, khi mà học sinh trở lại trường học với vẻ mặt u ám.
Cổng trường đại học Phục Đán rất náo nhiệt, người tiễn đưa, người tự mình đến, giáo viên và học sinh, dòng người đông đúc.
Quán cà phê của Ninh Tú Phân mở ở cổng sau, từ sáng sớm đã có rất nhiều người tóc vàng mắt xanh, đủ loại người nước ngoài ngồi đợi ngoài cửa.
Ừm, một nhóm Âu Mỹ và một nhóm người Liên Xô, những kẻ thù một mất một còn trong những năm tám mươi, lại có thể hòa hợp với nhau trong việc uống cà phê.
Trong quán cà phê độc đáo này, họ bắt tay nhau, bước vào “tuần trăng mật”.
Mọi người đều thèm thuồng, đều đang chờ đợi ông Đường, bậc thầy pha cà phê nổi tiếng trở lại, thỏa mãn vị giác của bọn họ.
Mấy người Trung Quốc này cứ đến tết là không tiếp tục kinh doanh.
Những quán cà phê ít ỏi ở Thượng Hải hương vị rất đại trà và rẻ tiền, không thể thoải mãn cái miệng đã được dưỡng thành thói quen tinh tế của họ từ cuối thể kỷ trước.
Ông Đường giật mình khi vừa đến đã thấy một nhóm người nước ngoài mắt xanh lè.
“Làm tôi sợ chết khiếp, còn tưởng liên quân tám nước lại đánh tới nữa.” Miss Hạ vừa chào hỏi bằng tiếng Anh lưu loát, vừa lẩm bẩm.
Đám người này ngồi xổm như mèo đói.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!