Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng từ phía sau Vệ Hoàn truyền đến: “Đoàn trưởng Ninh, trưa nay anh muốn ăn gì?”
Vệ Hoàn sửng sốt, lúng túng buông Ninh Tú Phân ra: “Ăn gì cũng được.”
Nhưng Ninh Tú Phân lại quên mất cô còn đang ôm anh cả đột nhiên thò đầu ra từ trong lòng Vệ Hoàn vì nghe thấy giọng nói quen thuộc.
Vừa nhìn cô đã thấy một đôi mắt xinh đẹp nhưng lạnh lùng đang nhìn cô như một kẻ ngoại tình.

Khuôn mặt đẹp trai và lạnh lùng đó.
Ninh Tú Phân ngập ngừng, định mở miệng hỏi sao Vinh thiếu gia lại ở đây?
Nhưng cô không biết phải gọi anh là gì trong tình huống này.
Ninh Tú Phân trừng mắt nhìn Vinh Cẩm Thiêm——
Chồng? Anh họ? Vinh Cẩm Thiêm? Huấn luyện viên trưởng? Bạn đời?
Vinh Cẩm Thiêm thấy cô như vậy thì liếc nhìn cô một cái.
Trong mắt Vệ Hoàn tràn đầy nghi hoặc tại sao Vinh Cẩm Thiêm lại trợn mắt nhìn anh ấy?
Tức giận? Lẽ nào là do anh ấy đến muộn sao?
“Anh ấy ho một cái rồi giải thích: “”Đội trưởng Vinh, vừa nãy tôi đi gặp em gái để nghe chút tin nhà đã phiền cậu đến tìm tôi rồi.””

Vinh Cẩm Thiêm nhìn Vệ Hoàn, bình tĩnh nói: “Không sao, ngồi đi. Tôi chỉ tới đây để hút thuốc thôi.”
Anh vừa nói vừa né sang một bên để Vệ Hoàn dẫn Ninh Tú Phân đi.
Nhưng ánh mắt của anh lại dính chặt vào bàn tay của Ninh Tú Phân đang nắm tay với Vệ Hoàn.
Khi Ninh Tú Phân đi ngang qua anh, cô không ngửi thấy mùi khói trên người Vinh Cẩm Thiêm mà chỉ ngửi thấy mùi xà phòng thơm mát dễ chịu.
Trong bầu không khí nặng nề này như một làn gió mát và trong lành.
Cô lặng lẽ giơ đầu ngón tay lên và chọc chọc vào khe hở giữa những chiếc cúc áo trên quân phục của anh.
Cách một lớp áo sơ mi nên cô không thể chạm đến phần da thịt mỹ miều trên vùng eo của anh.
Nhưng đó đã là nơi gần cơ thể anh nhất.
Sắc mặt Vinh Cẩm Thiêm không thay đổi, xoay người tránh né cô, vẻ mặt bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, không muốn nói chuyện với cô.
Nhưng giây tiếp theo, anh cảm nhận được có một bàn tay mò từ vạt áo của anh mò xuống và lén lút nhéo…mông của anh?!
Vinh Cẩm Thiêm cứng đờ, lạnh lùng nhìn Ninh Tú Phân nhưng cô lại nháp mắt với anh, tiếp tục vô sỉ mà nhéo mông anh.
Con thỏ chết tiệt này!
Cuối cùng Vinh Cẩm Thiêm với vẻ mặt vô cảm nói: “Tôi đi chuẩn bị nước nóng trước đây.”
Sau đó, anh xoay người về phía chỗ nối các toa xe rồi đi mất.
Vệ Hoàn dường như cũng nhận ra được hai người có xích mích gì đó nhưng khi anh ấy quay người lại đã thấy Ninh Tú Phân nheo mắt cười với anh ấy.
Tim Vệ Hoàn mềm nhũn, anh ấy kéo cô về phía mình, nhỏ giọng nói: “Đó là đội trưởng Vinh đồng đội của anh tuy rằng ngoại hình ưa nhìn nhưng tính tình xa cách, lạnh lùng.”
Ninh Tú Phân sửng sốt một lát, ho nhẹ một tiếng: “Em biết.”
Thấy anh sắp đi khuất, Ninh Tú Phân đột nhiên ôm bụng lùi về sau: “Anh cả, bụng em khó chịu quá, em đi vệ sinh một lát.”
Vệ Hoàn chỉ có thể gật đầu: “Cẩn thận.”
Ninh Tú Phân nhanh chóng gật đầu, ôm bụng chạy về phía Vinh Cẩm Thiêm.
Nhưng khi đến điểm nối các toa tàu cô lại không thấy ai cả.
Ninh Tú Phân biết anh cẩn thận sau khi thấy trong nhà vệ sinh không có người, cô chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.
Đi thêm hai toa vừa đến điểm nối tiếp theo thì cô bị túm cổ kéo vào khe cửa.
Khe cửa này tương đối rộng với nhiều thùng giấy được chồng cao lên nhau.
Ninh Tú Phân bị những thùng giấy này bao lại, cả người cô bị ép vào lòng ngực rắn chắc của người đàn ông mặc quân phục.
Cô không chống cự chỉ ngước mắt lên nhìn anh, nhướng mày, nở nụ cười và chọc vào ngực anh——
“Ồ, anh họ, sao anh không ở Dương Thành cũng không ở Hồng Kông mà lại chạy đến đây làm cộng tác viên vậy?”
Cô có ngoại hình trông như một cô gái dễ thương và dịu dàng nhưng hành động lại giống một tú bà thời cổ đại.
Ánh mắt Vinh Cẩm Thiêm lạnh lùng, nắm lấy tay cô, đỡ cô đứng dậy: “Anh không tới sao mà biết được em có bao nhiêu anh trai tốt có thể ôm em?”
Khi mặc quân phục, anh sẽ không thân thiết với cô ở nơi công cộng.
Ninh Tú Phân thở dài, dùng tay chọc vào ngực anh: “Anh biết anh ấy là anh cả của em vậy mà còn nói những lời này, ghen tuông bậy bạ!”
Nói xong cô dùng ánh mắt sắc bén nhìn anh từ trên xuống dưới: “Nói thật đi sao anh có thể đi chung với anh cả của em? Anh trêu chọc gì anh ấy đó?”
Vinh Cẩm Thiêm nhìn đôi mắt to tròn, trong veo của cô: “Anh đã gặp một người anh rể tuyệt vời rồi cũng đến lúc gặp người anh cả mà em nhớ nhất.”
Lúc đầu anh nghi ngờ Ninh Tú Phân là gián điệp nên đã điều tra cả gia đình Ninh Tú Phân.
Trong đó, Ninh Vệ Hoàn là người anh nghi ngờ nhất vì anh ta ở trong quân đội.
Nhưng Ninh Vệ Hoàn không có vấn đề gì, Ninh Tú Phân cũng vậy.
“Nhiệm vụ này cần vận chuyển hàng hóa đến Thượng Hải, kế hoạch ban đầu là cử người từ Thượng Hải đến, anh nhân lúc đó chọn anh ấy cùng đến Dương Thành một chuyến.”
Vinh Cẩm Thiêm bình tĩnh nói: “Vì nhiều lý do, bọn anh hẹn gặp nhau ở đây.”
Anh cố ý từ Dương Thành đến đây trước vì để gặp nhóc con vô tâm này càng sớm càng tốt.
Thậm chí việc lựa chọn Ninh Vệ Hoàn, không chỉ bởi vì anh ấy là người phù hợp với nhiệm vụ này mà còn bởi vì Ninh Tú Phân vẫn luôn lo cho anh ấy.
“Kết quả vừa đến nơi anh đã nhìn thấy ai đó trong mắt chỉ có anh trai, hai người ôm nhau khóc, không thấy anh đang đứng ở phía sau.”
Vinh Cẩm Thiêm rũ mắt xuống, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô gái trước mặt.
Ninh Tú Phân bị anh nhìn nên thấy hơi chột dạ, a? Vừa rồi anh ấy đứng phía sau anh cả không sao?
Cô thực sự không nhìn thấy.
Cô vội vàng ho nhẹ một tiếng: “Vậy anh nghe giảo biện đi, không, là giải thích. Hai năm nay em không gặp anh cả nên ban nãy em mới hưng phấn như vậy.”
Vinh lão đại ghen tuông quá mức rồi.
Ninh Tú Phân chỉ có thể nhanh chóng chuyển đề tài: “Vậy bây giờ chúng ta làm sao đây? Anh muốn em gọi anh là gì? Chuyện chúng ta kết hôn vẫn là bí mật!”
Sau khi nghe cô giới thiệu anh là ai với Vệ Hoàn, Vinh Cẩm Thiêm trầm ngâm một lát: “Tốt nhất em nên gọi anh là anh họ. Em có thể nói cho Vệ Hoàn biết anh là anh họ của em.”
Ninh Tú Phân trầm mặc một lát: “Chuyện chúng ta kết hôn sẽ giữ bí mật bao lâu, công việc tạm thời của anh khi nào mới kết thúc?”
Hỏi xong, không đợi anh trả lời, cô chỉ lẩm bẩm một mình rồi thở dài——
“Quên đi, em không vội. Mỗi người đều có nhiệm vụ và công việc của riêng mình.”
Vinh Cẩm Thiêm dịu dàng siết chặt tay cô, khàn giọng nói: “Xin lỗi em.”
Ninh Tú Phân mỉm cười, cúi đầu nắm bàn tay thon gầy của anh: “Người đàn ông em thích là người rất xuất sắc cho nên mới có rất nhiều người cần anh giúp.”
Khi cô nói những lời nịnh nọt này có thể thấy được khuôn mặt lạnh lùng của Vinh Cẩm Thiêm dịu đi rất nhiều.
Đôi mắt to tròn của Ninh Tú Phân rũ xuống, cô thầm thở phào nhẹ nhõm.
A qua rồi, đã giải quyết xong ông hoàng ghen tuông Vinh lão đại.

Nói một hồi cuối cùng cũng quyết định được nên nói thế nào với Vệ Hoàn.
Ninh Tú Phân đi theo Vinh Cẩm Thiêm về chỗ ngồi.
Vệ Hoàn lần lượt nhìn bọn họ đi tới, anh ấy đứng dậy, đôi lông mày anh tuấn nhíu lại: “Hai người đây là. . . “
Ninh Tú Phân liếc nhìn những người khác, ho nhẹ một tiếng, kể ngắn gọn lại mọi chuyện xảy ra ở nông thôn.
Họ chỉ che giấu chuyện cô và Vinh Cẩm Thiêm đã đăng kí kết hôn.
Đường Trân Trân có lẽ sợ Vệ Hoàn trong lúc tức giận mà về nông thôn tìm cô vạch trần bộ mặt thật của cô ta.
Nên đã không nói chuyện cô kết hôn với anh ấy.
Vệ Hoàn không phải kẻ ngốc, ngẫm lại chuyện hai người họ lần lượt đi mất một lúc lâu.
Hai người không có gì đó mờ ám mới là chuyện lạ.
Lông mày của anh ấy nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết một con muỗi.
“Mặt Vệ Hoàn không cảm xúc nhìn Vinh Cẩm Thiêm: “Xem ra đội trưởng Vinh mời tôi hợp tác lần này là do tính toán từ trước.”

“Vinh Cẩm Thiêm uống một ngụm nước nóng trong cốc men, bình tĩnh nói: “”đội trưởng Ninh nói đùa rồi, tôi mới biết chúng ta có duyên như vậy, có cùng một người em gái.””

Tình cảm của Ninh Tú Phân dành cho Ninh Vệ Hoàn là tình cảm trong sáng nhưng còn Ninh Vệ Hoàn thì sao?
Cả hai đều là đàn ông anh lại cảm thấy có điều gì đó khác lạ.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!