Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Ninh Tú Phân nhìn anh hỏi: “Anh tiết lộ nhiệm vụ này cho em có ổn không?”
Vinh Cẩm Thiêm từng hứa sẽ giúp cô tra tin tức về nhà họ Ninh, nhưng anh chưa bao giờ phản hồi bất kỳ thông tin gì, không ngờ lần đầu phản hồi lại là một tin sốc như vậy.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mục tiêu chuyến đi Thượng Hải lần này của Vinh Cẩm Thiêm lại là người nhà dòng chính của Ninh gia ở Hong Kong.
Hiện tại, những vụ án Vinh Cẩm Thiêm có tham gia mà cô biết đều là những vụ án lớn.
Lẽ nào người nhà họ Ninh ở Hong Kong… dính líu đến một vụ án không hay nào đó?!
Trong lòng Ninh Tú Phân đột nhiên nảy sinh những suy nghĩ bất an.
Bà ngoại chỉ nói cô được nhặt về ở từ đường.
Nhưng hôm nay trong cuộc đối thoại giữa Ninh Trúc Lưu và Ninh Cẩm Vân, bà ngoại lại nói với Ninh Cẩm Vân rằng cô là con nhà dòng chính.
Cô vẫn chưa kịp nói tin này cho Vinh Cẩm Thiêm.
Vậy mà bây giờ Vinh Cẩm Thiêm lại nói với cô, nhà họ Ninh chính là mục tiêu nhiệm vụ chuyến này của anh đến Thượng Hải!
Ninh Tú Phân vô thức lùi lại một bước, ngẩng đầu nhìn anh: “Vậy còn em… Anh có phải…”
Vinh Cẩm Thiêm nhìn thấy ánh mắt do dự và đề phòng của cô, nhẹ nhàng nói: “Em đoán không sai, em cũng là một trong những mục tiêu nhiệm vụ của anh.”
Trong lòng Ninh Tú Phân ngay lập tức như bị nhúng vào làn nước lạnh giá mùa đông, lạnh buốt thấu tận tim gan, cô khẽ nói: “À… thì ra là vậy… vậy anh hy sinh cũng lớn đấy, còn phải hiến thân cơ.”
Vinh Cẩm Thiêm thấy khuôn mặt nhỏ của cô thoáng chốc tái nhợt, ánh mắt sáng ngời trong đôi mắt to lập tức lu mờ đi, giọng nói lại rất bình tĩnh.
Anh giật mình, lập tức ôm chặt lấy cô: “Anh nói đùa thôi, ý anh nói em cũng tính là một trong những mục tiêu nhiệm vụ vì là người nhà họ Ninh.”
Ninh Tú Phân cụp mi mắt dày: “Ồ…”
Vinh Cẩm Thiêm nhìn cô cụp mắt xuống, lông mày nhíu lại, hơi sốt ruột: “Em nghĩ gì thế, dù cho có phải hy sinh vì tổ quốc, anh cũng không thể “hy sinh” kiểu này được!”
Trước đây khi anh muốn lừa gạt… không đúng! Là khi muốn thỏ con làm vợ thật của mình, thực ra trong lòng đã tính toán cơ bản, tuy cô rất kỳ lạ, nhưng sẽ không phải gián điệp thật.
Chỉ là thói quen nghề nghiệp của một trinh sát khiến anh không nhịn được thăm dò cô gái kỳ lạ ấy hết lần này đến lần khác.
Ninh Tú Phân ngước mắt nhìn anh một lúc lâu: “…”
Vinh Cẩm Thiêm thở dài, ấn đầu cô vào ngực mình:
“Đừng nhìn anh như vậy, anh nhận nhiệm vụ này là vì đề nghị của lãnh đạo cũ, cũng là vì nó liên quan đến em.”
Lần trước sau khi cuộc cãi vã với cô, anh lên núi với tư cách sĩ quan huấn luyện ngoài biên chế để giúp chú Trần huấn luyện đại đội của mình trước kia.
Chú Trần đặc biệt gọi anh đến để đưa cho anh một tập hồ sơ nhiệm vụ.
Nội dung chính là nhiệm vụ lần này – tiếp đón người nhà dòng chính của Ninh gia Hong Kong đến Thượng Hải.
Đương nhiên không chỉ đơn thuần là tiếp đón, còn liên quan đến một số chuyện đặc biệt nhạy cảm mà cấp trên không tiện ra mặt.
Chú Trần cho rằng anh đã giải ngũ nhiều năm, tạm thời không thuộc bên nào, vừa nghỉ hưu được mấy tháng nên chính là lựa chọn thích hợp nhất.
“Nội dung cụ thể của nhiệm vụ anh không thể nói cho em biết, nhưng anh có thể nói với em rằng, người nhà họ Ninh được mời sang.” Vinh Cẩm Thiêm ôm cô gái trong lòng, nghiêm túc giải thích.
Ninh Tú Phân ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Nghĩa là nhà họ Ninh không phải tội phạm, chỉ là có một hợp tác đặc biệt gì đó với đại lục nên được mời tới.
Cô híp đôi mắt to, đột nhiên đá vào ống quyển của anh một cái: “Em không thích cái kiểu đùa của anh lúc nãy chút nào.”
Vinh Cẩm Thiêm “xì” một tiếng, ôm cô ngày càng chặt hơn: “Em không tin anh đến vậy sao, thật sự coi anh là quạ đen của KGB à?”
Quạ đen là từ lóng chỉ gián điệp tình dục nam của KGB Liên Xô.
Ninh Tú Phân nhìn anh, mắt chớp chớp: “Nếu em nói em tiếp cận anh chỉ là để tra tin tức về nhà họ Ninh, anh có thích trò đùa này không?”
Vinh Cẩm Thiêm sửng sốt, một lúc sau mới ôm lấy cô, áp trán anh vào trán cô: “Không thích…”
Anh đúng là không nên lấy chuyện này ra trêu cô, nhìn thấy gương mặt nhỏ tái nhợt của cô nhưng chung quy lại người hoảng hốt nhất vẫn là chính anh.
“Nhưng em không nói đùa, lúc đầu quyết định hợp tác với anh, đúng là vì muốn tra tin tức về nhà họ Ninh và thân thế của mình.” Ninh Tú Phân lại đột nhiên cắt ngang lời anh.
Cô có thể cảm nhận thân thể Vinh Cẩm Thiêm lập tức cứng đờ.
Ninh Tú Phân nhếch khóe môi, đây có phải là – ừm, cùng tổn thương lẫn nhau không?
Không, đây là cuộc họp công khai.
“Tuy em không biết anh sẽ khôi phục thân phận chính thức ngày nào, nhưng cũng biết đại khái anh là con nhà quyền quý ở Kinh thành.”
“Có lẽ một ngày nào đó có thể giúp đỡ em nên lúc trước khi Đường Trân Trân đeo băng đỏ ở tay áo đến bắt gian em đã không bỏ chạy…”
“Mà không hề sợ bị hủy danh dự, bị người ta cô lập cũng phải thừa nhận đang quen anh, một tên phần tử bị đày đọa, thậm chí còn không ngại mang danh góa phụ cũng phải đăng ký kết hôn với loại người như anh.”
Giọng nói của Vinh Cẩm Thiêm vang lên trên đỉnh đầu cô, không rõ là anh đang vui hay giận.
Phán đoán ban đầu của anh cho rằng cô có mục đích không trong sáng, lợi dụng anh là đúng.
Ninh Tú Phân thở dài: “Ừm, chỉ là không ngờ một lần hợp tác đơn giản, cuối cùng lại pha trộn nhiều cảm xúc cá nhân đến vậy.”
Đây đúng là điều cô không lường trước được.
Cô ngừng lại: “Nếu anh rất để bụng chuyện lúc đầu em có mục đích khác, vậy thì…”
“Vậy cái gì, em lại định nói vậy thì nếu anh không vui, thì chia tay với em à?”
Vinh Cẩm Thiêm lạnh nhạt cắt ngang lời cô, cánh tay ôm eo nhỏ của cô siết chặt một cái.
Ninh Tú Phân bị siết đến mức ngẩng phắt đầu lên, ngửa đầu nhìn vào đôi mắt lạnh lùng ẩn giấu lửa giận của anh, vội nói: “Em không có ý đó…”
Ngay lập tức, người đàn ông đột nhiên hung dữ đè xuống, thô bạo cạy mở khoang miệng cô.
Nụ hôn của anh như muốn ăn tươi nuốt sống cô, vừa nóng bỏng thô lỗ vừa mang theo lửa giận, nhưng cũng có sự bất đắc dĩ.
Eo nhỏ của Ninh Tú Phân bị anh ôm chặt, miệng thì bị lấp đầy, chỉ có thể bị động chịu đựng sự cướp đoạt, suýt nữa bị hôn đến mức ngạt thở.
Nhìn thấy mặt cô đỏ bừng như sắp nghẹt thở, anh mới nửa ngậm nửa cắn lấy môi dưới mềm mại của cô, lạnh lùng cảnh cáo:
“Bớt dùng cái miệng nhỏ này nói mấy lời chọc giận anh, em biết đấy, nếu chiều nay anh không nể tình em thì ngày mai em cũng không thể ra khỏi cửa được nên đừng để bây giờ anh hối hận vì hành động khi nãy.”
Có lẽ chiều nay anh không nên nể tình cô!
Đồng tử Ninh Tú Phân co lại, thở hổn hển, lí nhí: “Biết… biết rồi…”
Sự tức giận của người đàn ông cùng ham muốn sống sót khiến báo hiệu cô không nên trêu chọc Vinh công tử, người đang toát ra sự nguy hiểm.
Nhìn thấy cô hiếm khi ngoan ngoãn dựa vào vai anh, ánh mắt Vinh Cẩm Thiêm âm trầm, vỗ vào mông cô, khàn giọng nói:
“Người phụ nữ của anh, trong trường hợp không làm hại đến lợi ích quốc gia thì em có thể lợi dụng anh, câu nói này mãi mãi có hiệu lực.”
Trái tim Ninh Tú Phân mềm nhũn, rung động như bị thứ gì đó chạm đến nơi mềm mại nhất, cứ đập loạn nhịp mãi không thôi.
Cô không nhịn được bám chặt vai anh, khẽ nói: “Vinh Cẩm Thiêm, cảm ơn anh.”
Ừm, tốt… cửa ải này coi như đã qua!
Kiếp trước khi còn là bà thím già đọc tiểu thuyết, cô rất ghét những nữ chính không biết mở miệng trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo.
Hai người vốn lớn lên trong hoàn cảnh khác nhau nên việc hòa hợp đã không dễ dàng vậy nên phải mau chóng tìm cơ hội giải quyết từng chuyện bất an giữa hai người.
Còn nếu thích giả vờ làm người câm, chuyện gì cũng không nói sẽ tạo ra hiểu lầm giữa cả hai.
Ninh Tú Phân thẳng thắn nói cho Vinh Cẩm Thiêm việc mình có thể là con dòng chính của nhà họ Ninh.
Con gái phương Nam phần lớn nói chuyện mềm mỏng dịu dàng, Vinh Cẩm Thiêm nghe cô không giấu giếm kể chuyện về mình, tâm trạng anh trở nên tốt hơn nhiều.
Anh buông vòng tay rắn chắc ôm lấy cô: “Anh biết rồi, đi thôi, trễ hơn nữa hai bác bọn họ đi ngủ mất!”
Tâm trạng Ninh Tú Phân cũng phần nào nhẹ nhõm theo, khoác lấy tay anh: “Được.”
Nhưng mới đi được hai bước, cô sững người lại – bên dưới hông đau nhức kinh khủng!
Ninh Tú Phân cúi đầu, liền nhìn thấy mấy vết máu trên ga giường: “…”
Khó trách anh nói chiều nay nể tình không ép buộc cô, chưa hoàn toàn thành công mà đã thế này rồi…
“Sao vậy?” Vinh Cẩm Thiêm thấy cô không bước đi.
Ninh Tú Phân nhếch khóe môi, cố gắng đi tiếp: “Không có gì!”
Đi một bước, cả hai chỗ ở hông đều đau, có tên ngốc ban đầu hung hăng xông nhầm cửa!
Nhưng biết làm sao được, là do cô không cưỡng lại được cám dỗ nên không thể trách được anh!
Vinh Đát Kỷ quyến rũ khiến cô mê muội dù cô biết rõ bản thân không dung nạp được rượu, vậy mà lúc nãy nghe anh nói một câu đã bị kích thích tư tưởng định uống rượu!
Chưa đi được hai bước, cô đột nhiên cảm thấy mình eo thắt lại, cả người bị anh ôm bổng lên, bình thản nói:
“Thôi được rồi, đừng cố chấp nữa, đi xuống cầu thang phải kéo căng hông còn khó chịu hơn đi bộ.”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!