Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

“Mẹ nhà anh… đau, đau, đau! Vinh Cẩm Thiêm! Không phải chỗ đó!”
“Ưm…”
“A a a… không phải! Không phải! Đau chết mất!”
“Tú Phân… em nói nhỏ thôi…”
“Anh thử tự đâm một con dao vào bụng mình đi, không đúng, là một con dao lớn, xem anh có không kêu lên không… a a… a a! Không phải, sai rồi, cũng không phải chỗ đó!”

Một giờ sau
Ninh Tú Phân nghiêm mặt, không chút biểu cảm, khoác một chiếc áo khoác cảnh sát, ngồi trên giường.
Cô khoanh chân, tay cầm một quyển sách gõ lên bàn: “Được rồi, bây giờ anh còn lời gì để nói không?”
Một bóng người với đôi lông mày dài đẹp ngồi bên mép giường, im lặng cúi đầu, tay ôm một hộp thuốc.
Khuôn mặt luôn lạnh lùng và bình tĩnh của người đàn ông lúc này hiếm khi hiện lên vẻ chột dạ và nhẫn nhịn: “Anh… thật sự đã xem tài liệu học cách làm thế nào để sống cuộc sống vợ chồng.”
Sau khi nói xong, để chứng minh mình thực sự đã học chiến thuật trước khi vào cuộc, anh lấy ra bảy tám cái bao cao su được đóng gói bằng nhựa từ dưới chiếu.
“Em biết đấy, anh đã chuẩn bị đồ kế hoạch hóa gia đình, vừa rồi cũng không làm sai gì mà…” Anh ho nhẹ một tiếng.
Lần trước bị cô kích thích, anh trở về nghiêm túc xem sách hướng dẫn, cũng tự mình thử vài lần.
Chắc chắn là anh đã đeo đúng, cỡ cũng thử đến size XL phù hợp nhất.
Vừa dứt lời, một quyển sách đập vào sống mũi cao đẹp của anh vang lên “Bốp!” một tiếng.

Cuốn sách “Lòng dạ đàn bà khó dò, bí kíp cua gái phải có!” rơi trúng ngay sống mũi cao thẳng đẹp đẽ của công tử Vinh rồi lại rớt xuống chân anh.
Ninh Tú Phân không nói nên lời: “Anh dùng cái này làm tài liệu học à?”
Thật sự khiến cô tức chết mà!
Vừa rồi trên giường chiến đấu như quỷ, quằn quại hai tiếng đồng hồ, cô như suýt nữa bị xé rách mà vẫn không thể hoàn thành.
Cuối cùng cô phát hiện ra quyển sách kỳ quái này là của Hồng Kông.
Chỉ lật qua trang bìa đã thấy lời đề tặng là câu nói kinh điển của Trương Ái Linh trong “Sắc giới”, muốn chinh phục phụ nữ phải thông qua cơ thể của cô ấy.
Trong đó còn ghi lại không ít cảm nghĩ và kinh nghiệm.
Học cái hay không học, lại đi học cái xấu, bảo sao mấy hôm nay cô cứ cảm thấy anh như đang quyến rũ cô.
Đại lão Vinh cũng khá biết học đấy, hừ…
Ninh Tú Phân lại càng tức giận, nhưng nghĩ đến vẻ mặt nghiêm túc của anh khi ngồi dưới ánh đèn cũ ghi chép, cô lại không nhịn được cười, cười một cái lại cảm thấy chỗ nào đó dưới thân đau rát!
Khuôn mặt tròn nhỏ của Ninh Tú Phân lại méo xệch…
Thế nhưng không biết học cái quái gì, suýt nữa thì anh làm cô bị thương, kết quả cuối cùng chuyện ấy vẫn chẳng thành công!
Sao cô lại đi tin vào lời của một người mới lần đầu lái xe tăng trên đường làng sẽ không gặp “sự cố” cơ chứ?!
Cuối cùng, cô không thể chịu nổi nữa, cũng đã thử hướng dẫn, vị trí thì đúng rồi, nhưng anh quá to, lại chỉ biết dùng sức mạnh đâm ngang đâm dọc.
Quá đau, còn đau cả hơn kiếp trước nhiều!
Thực sự đau đến mức không chịu nổi, cô đẩy anh xuống giường.
Ninh Tú Phân buồn bực… Nói thật, thì kiếp trước sau khi có con, cô không còn cuộc sống vợ chồng nữa.
Kiếp trước cô chưa bao giờ trải qua sự thoải mái trong chuyện này.
Trong “chuyện đó”, cô cũng là một học sinh kém, có thể hướng dẫn ai đây?
Vinh Cẩm Thiêm xoa chiếc mũi bị đau, vẻ mặt cũng không ổn cho lắm, vừa nãy anh quá hưng phấn, quên mất dưới gối còn giấu “sách cấm”.
Anh bị đẩy xuống giường, bây giờ còn đang đau đớn!
Nhưng lần “chiến bại” này là do anh tự mãn khinh địch.
Anh cúi đầu, lấy từ ngăn kéo ra một quyển “Sổ tay kiến thức vệ sinh cộng đồng” đặt lên bàn: “Anh đã xem hết rồi.”
Ninh Tú Phân nhìn vẻ cúi đầu của anh.
Trên khuôn mặt tuấn tú u ám của anh ngoài sự bực bội, phiền muộn, xấu hổ, đôi mắt phượng còn ẩn chứa chút uất ức và thất bại…
Cũng đúng, công tử Vinh kiêu ngạo hơn hai mươi năm, ngoài việc bị cha mình hại đến mức phải giáng cấp, có lẽ chưa từng gặp phải sự thất bại lớn về lòng tự trọng như thế này.
Vinh Cẩm Thiêm lật mở sách đến phần sức khỏe sinh sản, chỉ vào một trang mà anh dùng bút đỏ đánh dấu.
Trước khi quan hệ vợ chồng, cả nam và nữ cần vệ sinh, duy trì thói quen sạch sẽ và khỏe mạnh. Trong quá trình quan hệ không nên quá mạnh bạo, gây tổn thương cho cả hai. Sau khi quan hệ, cần vệ sinh sạch sẽ để tránh gây nhiễm trùng cho phụ nữ.
Xong, ừm, hết rồi.
Ninh Tú Phân: “…”
Nói thế cũng đúng, nhưng ba câu này quá đơn giản.
Quyển “Bí kíp cua gái phải có” của Vinh Cẩm Thiêm còn chi tiết hơn chút, ít nhất còn nói về cách tán tỉnh và màn dạo đầu.
Ít nhất còn tốt hơn sách giáo khoa trong nước.
Ninh Tú Phân xoa xoa thái dương, thôi được, cô đã trách nhầm công tử Vinh yêu học tập rồi!
Quên mất thời đại này còn bảo thủ, không có giáo trình chuyên dạy về cuộc sống vợ chồng.
Đừng nói là năm 1979, ngay cả vài chục năm sau, nhiều người cứ nhắc đến giáo dục giới tính là ngại ngùng.
Ninh Tú Phân không nhịn được hắt xì một cái, xoa xoa thái dương đang đau nhức.
Vinh Cẩm Thiêm thấy vậy lập tức đứng lên, lấy khăn phủ lên đầu cô, nhíu mày: “Tóc em còn chưa khô, cẩn thận cảm lạnh.”
Ninh Tú Phân nhìn thân hình không mặc quần áo cao lớn như tạc tượng của anh, thân thể này thực sự vừa mạnh mẽ, vừa rắn chắc lại vừa đẹp.
Quá mạnh mẽ, đầu cô lại càng quay cuồng.
Khuôn mặt tròn nhỏ ửng đỏ của cô ngoảnh đi, không vui nhận khăn tự lau tóc, che luôn cả mắt: “Cũng tại anh, tóc em còn chưa lau khô, anh đã nhất quyết làm bậy, mau mặc quần áo vào!”
Quá mạnh mẽ… cô vẫn chưa quen nhìn!
Vinh Cẩm Thiêm hít một hơi sâu, giữ vẻ mặt không biểu cảm: “Anh đi tắm rửa qua một chút, em lau tóc trước, lát ra anh bôi thuốc cho em.”
Thân thể anh như thế này đúng là không thích hợp.
Ninh Tú Phân gật đầu loạn xạ: “Ừ ừ…”
Vinh Cẩm Thiêm tiện tay lấy một chiếc quần ngủ rồi quay người vào phòng tắm.
Lúc này Ninh Tú Phân mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại nhìn quyển sách trong tay mà lo lắng.
Lần đầu thất bại không phải là vấn đề, nhiều người không có kinh nghiệm thì trong lần thử đầu tiên đều không được vui vẻ cho lắm.
Nhưng mà…
Sau này phải làm sao đây?
Công tử Vinh từng hứa mọi chuyện trong cuộc sống đều nghe theo cô, nhưng anh không giống kiểu người có thể ngủ mà không làm gì.
Ai thấy hổ và sói ăn chay bao giờ?
Huống hồ họ có giấy phép ăn thịt hợp pháp, không, là giấy phép ngủ chung hợp pháp…
Ninh Tú Phân lo lắng lật lại hộp thuốc.
Không thể để anh ra ngoài tìm phụ nữ khác để rèn luyện, lại càng không thể tìm đàn ông để rèn luyện…
Nhưng mỗi lần tự mình lên chiến trường “rèn luyện” một lần, bị thương một lần, cô không chịu nổi!
Lúc này, ánh mắt cô dừng lại ở những chiếc bao cao su in chữ nước ngoài lòe loẹt, đột nhiên rơi vào trầm tư.
Nếu anh có thể tìm được những cuốn sách linh tinh này, còn có cả loại “hàng tốt” nước ngoài này, liệu có thể tìm được thứ gì khác không?

Trong phòng tắm, Vinh Cẩm Thiêm dùng nước lạnh xả vài lần, nhưng không hiệu quả.
Chỉ có thể vừa tự mình giải quyết vấn đề căng thẳng của mình, vừa bực bội chống tay vào tường, khuôn mặt sầm lại.
Cả đời này không nghĩ mình sẽ mất mặt đến vậy.
Đi nhầm chỗ, khiến thỏ nhỏ vừa khóc vừa mắng, đau đến mức cắn anh, anh vừa căng thẳng vừa kích động thế là “xong” luôn.
Sự xấu hổ và mất thể diện đó khiến mặt anh đỏ bừng như có thể nhỏ ra máu.
Mặc dù không lâu sau anh lại “lên”, còn được cô chỉ dẫn tìm đúng đường, nhưng mỗi lần anh muốn đẩy nhanh, cô lại co rúm dưới thân anh, mặt mày tái nhợt vì đau, nước mắt rơi như mưa.
Anh không dám mạnh tay, cũng không nỡ rời khỏi, cứ giằng co như vậy cả tiếng đồng hồ.
Cuối cùng, cô không thể chịu nổi nữa mà đạp anh xuống giường, còn mắng anh một câu… chẳng ra gì!
Trước đó còn khẳng định chắc nịch là mình rất giỏi, sau đó liền bị vả mặt không ngừng.
Anh nhắm mắt thật chặt, nghiến răng, động tác nhanh hơn.
Ngay cả trận địa riêng của mình anh cũng không thể chiếm lĩnh suôn sẻ, sau này ra ngoài đừng mong làm được gì nữa!

Nửa tiếng sau Vinh Cẩm Thiêm mới ra khỏi phòng tắm.
Dưới sự kiên quyết của anh, Ninh Tú Phân chỉ có thể để anh bôi thuốc cho mình.
Anh nhìn thấy trên vai, cánh tay và eo cô đều có vết bầm, trong chốc lát không thể phân biệt được rốt cuộc là do anh gây ra.
Hay là do hôm qua cô bị bắt cóc nhét vào cốp xe, hoặc là khi giằng co với Đường Quân nên bị thương.
Lông mày Vinh Cẩm Thiêm lập tức nhíu chặt, tim bỗng thắt lại.
Anh biết rõ hôm qua cô vừa thoát chết, hoảng sợ, còn bị thương, sao ngay hôm sau đã có thể vì hưng phấn mà đòi hỏi cô.
Điều này khác gì cầm thú, thậm chí còn để lại vết thương sâu hơn cho cô.
Ninh Tú Phân đang đợi anh bôi dầu thuốc lên lưng, nhưng thấy anh mãi không động đậy, ngạc nhiên muốn quay đầu lại: “Sao…”
“Xin lỗi, là anh quá đáng.” Giọng nói trầm lặng lạnh lùng của Vinh Cẩm Thiêm vang lên sau lưng cô.
Ninh Tú Phân ngẩn người, nhìn anh bôi dầu thuốc lên vết bầm ở eo cô, trong mắt anh lộ vẻ phức tạp và áy náy.
Cô cũng hiểu ra, cứ nằm sấp trên giường để anh xoa bóp vết thương.
Ninh Tú Phân lười biếng nói: “Thôi, tại em ham mê sắc đẹp mới bị anh dụ dỗ làm hại, Chu Vương tự hại mình, lại đi trách Đát Kỷ sao?”
Ai nói phụ nữ không có ham muốn, chỉ là chưa gặp người đàn ông khiến bản thân có ham muốn thôi.
Cô hoàn toàn thấu hiểu được chân lý của chữ “sắc” rồi!
Vinh Đát Kỷ: “…”
Lời này không hay chút nào, nhưng tại sao anh lại thấy tâm trạng rất tốt, còn có chút tự hào…

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!