Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Ninh Tú Phân trợn mắt há hốc mồm nhìn dưới tàng cây.
Người đàn ông tung hoành ngang dọc, thân thủ nhanh nhẹn và hung ác trong bầy thú hoang kia càng giống kẻ săn mồi đỉnh cấp hơn cả lũ thú hoang.
Thanh đao trong tay anh, từng đao thấy máu, động tác lạnh lùng, chính xác, tàn nhẫn, dứt khoát, là điển hình của tính thẩm mỹ bạo lực.
Đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, đầy đất toàn máu và thi thể thú hoang. Người đàn ông bỗng ngước mặt lên, ánh mắt bắt giữ chính xác vào Ninh Tú Phân đang ở trên cây.
Anh không đeo mắt kính, trên khuôn mặt điển trai dính máu, đôi mắt đen u ám phản chiếu ánh trăng mờ tối.
"Xuống đây." Anh nhìn cô, lạnh nhạt nói.
Người đàn ông dưới gốc cây không giống người, như một thứ vũ khí trí mạng từng nhuốm phải vô số máu tươi, khiến lòng người... Run sợ.
Đầu óc Ninh Tú Phân mơ hồ, theo bản năng nghe lệnh buông tay, đợi cô nhận ra điều không ổn thì đã ngã xuống rồi.
"Hô!"
Ngay sau đó, khi cô cho rằng mông mình phải bị ngã thành hai nửa, lại bỗng được người khác đỡ được vững vàng.
Hơi nóng trên người người đàn ông bốc lên, mùi cỏ cây hòa lẫn mùi máu của thú hoang quá đỗi xâm lấn, xâm nhập vào từng lỗ chân lông và khứu giác của cô.
Cơ thể cô cứng đờ, lắp bắp: "Cảm... Cảm..."
Người đàn ông chợt buông tay, đặt cô lên đất, cúi đầu nhìn cô gái đang run bần bật, mắt đỏ như thỏ trừng anh.
Vinh Cẩm Thiêm híp đôi mắt hẹp dài: "Sao vậy? Sợ tôi?"
Ninh Tú Phân vừa đứng vững, dưới ánh mắt anh lại run bần bật: "Tôi... Không có."
Sao không sợ chứ?
Rõ ràng kỹ năng đáng sợ như vậy, dù muốn giết chết những người từng bắt nạt mình cũng có thể thực hiện mà thần không biết quỷ không hay.
Nhưng người đàn ông này vẫn im lặng nhẫn nhịn ở nông thôn suốt nhiều năm, thành một 'bác sĩ nông thôn' mặc người khác ức hiếp.
Tại sao lại biết nhẫn nhục như vậy? Cô không biết.
Nhưng cô biết, trên đời này vừa có bản lĩnh vừa biết nhẫn nhục, mưu đồ sẽ không nhỏ, hơn nữa phần lớn đều rất đáng sợ.
"Vậy sao cô lại run?" Anh cúi đầu nhìn cô chăm chú.
Ninh Tú Phân cười gượng: "Tôi bị dọa sợ thôi, dù sao... Suýt nữa là tôi chết rồi."

Ninh Tú Phân rũ mắt tránh đi ánh mắt anh, cầm lấy thịt nướng anh đưa tới, hắng giọng: "Cảm ơn, tôi bị huyết áp thấp với tuột huyết áp một tí."
Chẳng qua vừa cúi đầu, cô thấy chiếc áo khoác màu xanh quân đội bị giặt đến bạc màu trên người mình, trên áo khoác còn loang lổ vết máu.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!