Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Bà Hạ nhìn Ninh Tú Phân đang tập viết chữ cùng ông nhà, âm thầm thở dài.
Hai đứa nhỏ này hình như không cùng suy nghĩ và thế giới quan.
Tiểu Ninh chưa chắc đã không có cảm tình với Tiểu Vinh, chỉ là quan niệm khác nhau.
Thằng bé Vinh muốn một cuộc sống rất truyền thống, tan ca có vợ con và cơm nước chờ sẵn, công việc của thằng bé định sẵn là vợ phải lo toan việc nhà nhiều hơn.
Nhưng Tiểu Ninh…
Cách suy nghĩ của con bé giống người bạn học giảng viên đại học mà bà ấy từng gặp khi còn trẻ ở Anh, người đó đã từ bỏ người chồng quý tộc chưa cưới yêu mình sâu đậm để đi làm y tá chiến trường.
Họ dường như không cho rằng tình yêu và đàn ông là thứ nhất định phải có trong cuộc sống này, họ chỉ muốn theo đuổi giấc mơ của riêng mình.
Nhưng thằng bé Vinh lại rất ngang ngạnh, bất cứ thứ gì thằng bé muốn, thằng bé sẽ tìm mọi cách để đạt được mục tiêu.
Đó là bản năng của một người từng là chỉ huy “Thái Tuế” làm người ta nghe tên đã khiếp sợ.
Bây giờ thằng bé muốn Tiểu Ninh.
Mặc dù thằng bé là một đứa trẻ rất thông minh và tài giỏi.
Nhưng thằng bé không biết cách chung sống với con gái nhà người ta, hai người kết hôn lại không có tình cảm làm cơ sở, chỉ là hợp tác.
Thằng bé đã quen dùng cách thức thực hiện mục tiêu “chiến lược chiến thuật” để đối xử với Tiểu Ninh.
Nhưng mà, tình yêu không phải như vậy…
Miss Hạ thở dài, chỉ mong hai đứa có thể đạt được sự đồng thuận, bao dung và thỏa hiệp lẫn nhau, chúng là một cặp rất xứng đôi.
Ninh Tú Phân nhận thấy bà Hạ hôm nay không giục cô về phòng.
Nhưng nhìn đồng hồ đã 10 rưỡi tối, ông Đường cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, Ninh Tú Phân làm sao có thể nhẫn tâm nhìn hai người già không thoải mái như vậy được.
Cô đành phải tự mình rời đi, uể oải quay về phòng.
Dưới ánh đèn vàng, Vinh Cẩm Thiêm vẫn ngồi bên bàn học bài, xem tài liệu gì đó, trên túi hồ sơ trên bàn có ghi chữ “Tuyệt mật”.
Thấy cô trở về, anh không ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: “Em tắm đi, nước nóng để sẵn trên bếp rồi, tắm xong nghỉ ngơi sớm một chút.”
Nghe vậy, Ninh Tú Phân cảm thấy như đang nghe câu: Lợn này, tự mình tắm rửa sạch sẽ đi, lát nữa còn mổ thịt.
“Được.” Cô nghiến răng, thôi được rồi, đưa đầu ra cho người ta chặt cũng là chặt, rụt đầu cũng bị chặt.
Cô là người đã trải qua thời đại cởi mở của đời sau, cũng từng kết hôn, chẳng lẽ lại sợ gã trai tân này, làm thì làm!
Anh đẹp trai như vậy, cho dù phải dâng hiến lần đầu tiên cho anh, cô cũng không thiệt!
Sợ cái gì chứ!
Ninh Tú Phân hít sâu, xoay người sải bước ra ngoài phòng tắm với ấm nước nóng.
Nhìn bóng lưng Ninh Tú Phân như thể sắp lên đoạn đầu đài, tay xách ấm nước đi ra ngoài, Vinh Cẩm Thiêm không khỏi đưa tay lên che trán, khẽ cười thành tiếng: “Haha…”
Con thỏ ngu ngốc này cứ như sắp lên pháp trường, anh giống đao phủ đến vậy sao?
Vinh Cẩm Thiêm đặt tập tài liệu tuyệt mật xuống, nhìn tập tài liệu trong tay đầy suy tư, đầu ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn.
Anh đặt tập tài liệu lên bàn, sau đó chỉ để lại một quyển sổ lên trên, che đi hai chữ “Tuyệt mật”.

Gần 11 giờ đêm, Ninh Tú Phân mới gội đầu tắm rửa xong.
Trong sân đã đốt nhang muỗi, cô ngồi dưới gốc cây hồng lau tóc, bầu trời đầy sao là thứ không thể nhìn thấy ở thành phố lớn chục năm sau.
A Hắc và A Bạch quấn quýt bên chân cô, cọ cọ vào người cô, ngày càng giống chó, không biết Vinh Cẩm Thiêm đã thuần phục hai con sói hoang này như thế nào.
Cô xoa đầu hai con vật lông lá, nhìn ánh đèn trong phòng mình suy tư.
Anh đang đợi cô sao?
Ninh Tú Phân cúi đầu lau tóc, khuôn mặt nhỏ nóng bừng, đợi đến khi khô tóc thì cũng gần 12 giờ đêm.
Phép thuật của Lọ Lem đã tan biến vào lúc này, thôi được rồi, vào xem tên Đại ma vương định làm gì!
Cô nghiến răng, bưng chậu đứng dậy đi vào phòng.
Không ngờ vừa bước vào phòng, cô đã sững sờ, (⊙o⊙) ơ…
Trên giường có một bóng người đang nằm yên lặng, hơi thở đều đều của người đang nhắm mắt rất bình tĩnh.
Tên đại ma vương mà cô tưởng đang mài dao… à không, đồng chí Vinh Cẩm Thiêm vậy mà đã lên giường ngủ trước rồi sao?!
Họ đã làm bạn cùng phòng được một năm, cô biết Vinh Cẩm Thiêm có thể trạng rất tốt, ngủ không hề ngáy.
Vì vậy, hơi thở đều đặn của anh lúc này cho thấy anh đã ngủ say.
Ninh Tú Phân thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng khó hiểu, chẳng phải anh định sẽ “xơi” cô sau kỳ thi đại học sao?
Hay là tối nay anh mệt mỏi, buồn ngủ quá nên không thèm động vào cô, ngày mai hoặc ngày kia sẽ tính tiếp?
Nghĩ thế, Ninh Tú Phân cảm thấy cả người không ổn.
Cảm giác đó giống như một chú heo con sắp bị đem đi giết, biết rõ mình sắp bị đưa lên lò mổ để làm heo sữa quay, không ngờ ông anh đồ tể lại say rượu… ngủ quên ngay bên cạnh chú heo con?
Thế này thì hay rồi, lại phải “chờ chết”, như vậy còn khó chịu hơn, chi bằng cứ giải quyết nhanh gọn còn hơn!
Ninh Tú Phân ngồi ngẩn người bên bàn một lúc, ánh mắt rơi vào tập tài liệu trên bàn, cô nhíu mày.
Anh trai là lính xuất ngũ mà sao có thể vứt tài liệu mật lung tung trên bàn như vậy chứ?
Chẳng có chút ý thức bảo mật nào cả!
Ngày mai phải nhắc nhở anh mới được!
Ninh Tú Phân đắp toàn bộ cảnh phục của Vinh Cẩm Thiêm lên tập tài liệu, coi như che tạm.
Dù sao cô cũng không tin là trong cái sân nhỏ nhà mình lại có tên trộm nào có thể qua mặt được hai con chó canh cửa A Hắc và A Bạch để lẻn vào nhà ăn trộm đồ.
Nhìn người đàn ông đang ngủ trên giường, trong đầu Ninh Tú Phân cũng rối bời, cô xoay người lấy cốc sứ uống chút nước, tắt đèn rồi lên giường đi ngủ.
Chiếc quạt điện cũ kỹ mua ở chợ đen lắc lư thổi gió mát.
Nằm một lúc, cô không nhịn được liếc mắt nhìn người đàn ông đang nằm yên tĩnh bên cạnh.
Kỳ thi đại học đã kết thúc, mục tiêu quan trọng nhất hiện tại của cô đã hoàn thành, cuối cùng cũng có thời gian để… ừm, suy nghĩ về mối quan hệ với người đàn ông này.
Ngay cả khi ngủ Vinh Cẩm Thiêm cũng rất ngay ngắn, yên tĩnh, tỏa ra hơi thở cấm dục.
Trong bóng tối, cô vẫn có thể nhìn thấy sống mũi cao thẳng hoàn hảo và đường nét khuôn mặt góc cạnh của anh.
Hồi còn trẻ ông lớn Vinh đẹp trai thật…
Đôi lúc nhìn thấy chiếc mũi cao thẳng của anh, cô thật sự ghen tị muốn sờ thử một lần.
Hơn nữa, ngoại trừ việc thỉnh thoảng “nội tiết tố không đều” làm tâm trạng thất thường, anh thực sự là một người rất tốt, những lúc dịu dàng và đối xử tốt với mọi người, càng làm người khác không thể từ chối.
Cô không hiểu lắm, tại sao một người như anh lại nhất quyết muốn trở thành vợ chồng thực sự với cô?
Là… bởi vì anh thích cô sao?
Vì suy đoán này mà tâm trạng Ninh Tú Phân bỗng chốc có chút xao động.
Ngay sau đó, cô lại thở dài, nhưng anh chưa từng nói thích cô, càng chưa từng nói yêu.
Cô không nhịn được nhớ lại một năm hai người ở chung, vẫn không nghĩ ra lý do.
Ninh Tú Phân mệt mỏi ngáp một cái, nhắm mắt lại.
Kỳ thi đại học đã kết thúc, nếu tối nay anh không động vào cô, có lẽ ngày mai nên tìm cơ hội nói chuyện với anh.
Vinh Cẩm Thiêm bây giờ vẫn chưa phải là ông lớn Vinh của sau này, anh vẫn còn là một chàng trai trẻ, bốc đồng.
Vào lúc Ninh Tú Phân dần chìm vào giấc ngủ, hơi thở bắt đầu đều đặn, thì bóng người yên tĩnh bên cạnh lại mở mắt.
Vinh Cẩm Thiêm đột nhiên nghiêng người, tay chống lên thái dương, cúi mắt xuống, ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm lướt qua khuôn mặt nhỏ đang ngủ yên của Ninh Tú Phân.
Vừa rồi cô không hề động vào những tập tài liệu đóng dấu tuyệt mật, còn không thèm nhìn một cái, điều này làm anh rất hài lòng.
Cô còn lấy cả cảnh phục của anh đắp lên trên làm vật che đậy đơn giản nhất.
Như vậy, ngày mai khi anh lấy áo sẽ nhìn thấy tập tài liệu được giấu bên dưới.
Cô đang suy nghĩ cho anh, rất tốt.
Trong mắt Vinh Cẩm Thiêm ngập tràn ý cười, tâm trạng rất vui vẻ luồn ngón tay thon dài vào mái tóc xoăn dài của cô gái bên cạnh đang xõa trên gối.
Cô có một mái tóc xoăn bồng bềnh óng ả tự nhiên, bình thường được tết thành hai bím tóc, không nhìn ra được.
Bây giờ xõa ra, giống như những sợi lụa đen uốn lượn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn, cái miệng nhỏ xinh, cô gái bên cạnh nằm gọn trong chiếc chăn mỏng như một con búp bê.
Nhưng tướng ngủ của cô rất xấu, tay chân dang tứ phía, vì vậy khi ngủ trên giường lớn, cô luôn cố gắng cách xa anh.
Lúc này, chiếc chăn mỏng cuộn lên trên bụng cô, để lộ ra vòng eo nhỏ nhắn, đến cả chiếc quần ngủ rộng thùng thình cũng bị cuộn lên, để lộ đôi chân trắng nõn.
Cổ áo ngủ giản dị hơi hở, có thể nhìn thấy một mảng da trắng nõn, mỏng manh nhô lên trước ngực cô.
Ánh mắt Vinh Cẩm Thiêm tối sầm lại, anh đột nhiên đưa tay ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn lên má cô, sau đó từ từ siết chặt vòng tay.
Kỳ thi đại học đã kết thúc… anh muốn có một cô vợ nhỏ thực sự rồi.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!