Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Vốn dĩ trên người Vinh Cẩm Thiêm đã mang khí chất lạnh lùng, bây giờ mặt mày sắc bén lại mang thêm sương giá, cũng không muốn nói chuyện với Ninh Tú Phân nữa mà bày ra vẻ người sống chớ gần, Vô Thường mở đường.
Ninh Tú Phân càng tự giác tránh xa, không muốn xúi quẩy đụng vào “Vinh mama”.
Ông Đường và bà Hạ cũng nhận ra sự khác thường, nhìn hai chiếc giường trong phòng ngủ chính nhưng sáng suốt mà không tham gia vào chuyện của hai người.
Ngay cả A Bạch và A Hắc cũng ngoan ngoãn mà tránh xa… Máy làm đá di động hình người trong nhà.
Ừm, từ khi Ninh Tú Phân phát hiện Tiểu Bạch và Tiểu Hắc cả ngày phóng túng không làm gì, cứ ve vãn nhau, liếm nhau trong sân, nên cô dứt khoát đổi tên cho chúng… A Hắc, A Bạch.
Có thể giao phối sinh sói con rồi, đừng gọi là Tiểu Bạch, Tiểu Hắc nữa.
Vinh Cẩm Thiêm nhìn thấy đôi tình sói ý chó này, không khí quanh người càng lạnh lẽo hơn, một luồng khí lạnh ra vào cả ngày, nhìn ai thì người đấy bị đóng băng!
Mỗi lần A Hắc nhìn thấy mặt anh, dù hứng thú “tình dục” của nó có tốt đến đâu cũng héo ngay tức khắc, thật thà nằm bò trên mặt đất giả làm củ hành tây, không dám đi cưỡi A Bạch nữa.
Nó không muốn lại bị chó độc thân bất lịch sự ghen tuông đánh đến mức mặt mày biến dạng đâu.
Hiếm thấy hôm nay Vinh đá viên nói chuyện với cô, nên thái độ của Ninh Tú Phân rất tốt, cười tít mắt mà giơ khẩu trang và mũ công nhân trong tay: “Sợ gì, không phải tôi có trang bị ngụy trang đây à!”
Đeo khẩu trang nhỏ, đội mũ nhỏ, đi chiếc xe đạp cô yêu thích, không sợ ai hết!
“Rốt cuộc mấy hôm nay em ra ngoài làm gì, không đọc sách nữa hả?” Mặt Vinh Cẩm Thiêm không biểu cảm gì tiếp tục hỏi.
Ninh Tú Phân thở dài vỗ túi xách nhỏ của mình: “Tôi ra ngoài khảo sát lưu lượng người ở các nơi, kiểm tra xem ở đâu thích hợp làm kinh doanh nhỏ!”
Mày kiếm của Vinh Cẩm Thiêm nhăn lại: “Còn ba tháng nữa là thi đại học rồi, em vẫn muốn làm kinh doanh? Ông Đường không lột một lớp da của em sao?”
Ninh Tú Phân không quan tâm mấy lời châm chọc của anh, dứt khoát nói: “Phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi chứ! Lại nói, không thể cứ miệng ăn núi lở được?”
Đời này cô không thể đi làm thuê được, chỉ có thể trộm bình ắc-quy xe… Không đúng, chỉ có thể làm kinh doanh nhỏ mới duy trì được cuộc sống thế này.
Không phải cô muốn lăn lộn, mà là cô nghèo đến phát sợ rồi, không có khoản thu vào thì trong lòng sẽ hoảng loạn, loại cảm giác này ai hiểu được?
Cho dù mỗi ngày chỉ kiếm được một đồng tiền, cô cũng không hoảng loạn như vậy!
Hơn nữa, không thể ngày nào cũng ngâm mình trong sách vở được, nhận vào quá nhiều thì cũng nên thả lỏng đầu óc.
“Ông Đường cũng đồng ý rồi, ban đầu ông ấy thi đại học Oxford cũng không nằm dí ở nhà cả ngày.” Ninh Tú Phân cây ngay không sợ chết đứng mà nói.
Do ông Đường tiếp nhận giáo dục phương Tây nên đồng ý với quan điểm của cô, từ thứ hai đến thứ bảy nỗ lực học tập, chủ nhật làm một ít công việc lao động chân tay, xoay chuyển đầu óc, kết hợp làm việc và nghỉ ngơi.
Vinh Cẩm Thiêm không nói gì, lạnh lùng nhìn cô: “Tùy em.”
Nói xong, anh cũng đi ra ngoài.
Không thấy thì đỡ ngứa mắt, anh cũng có việc phải làm nên tạm thời nhịn đã, đợi cô thi đại học xong, anh lại chỉnh đốn con thỏ chân ngắn lông xoăn này.
Lên đại học rồi, xem cô trốn kiểu gì.
Ninh Tú Phân không biết có người một lòng một dạ đợi cô vào đại học rồi mới trừng trị cô.
Cô chỉ thầm thở phào nhẹ nhõm, theo cô có thể duy trì mối quan hệ “anh em như thể tay chân” hiện tại với ông lớn Vinh là tình trạng tốt nhất.
Cô đi loanh quanh vài vòng, đã nghĩ được đại khái sẽ làm kinh doanh gì vào ngày chủ nhật.
Nhưng mất vài ngày để Ninh Tú Phân cân nhắc về việc làm kinh doanh nhỏ, thì ngày nhập học đã đến.
Ninh Tú Phân vui sướng cõng cặp sách mới bà Hạ làm cho cô đến Trường trung học cơ sở số Hai báo danh.
Cô được xếp vào lớp 12, chủ nhiệm lớp chính là cô Diệp, Diệp Thành Tâm.
Khuôn mặt cô Diệp không còn tái nhợt nữa, mà vừa nhìn thấy cô đã mỉm cười: “Em đến báo danh à, đi thôi, cô dẫn em đến lớp.”
Học sinh tốt ai chẳng muốn, bà ấy là tổ trưởng tổ ngữ văn lớp 12, nên chắc chắn sẽ đi trước một bước lấy Ninh Tú Phân về lớp của mình.
Đây là đánh giá trong tương lai đấy.
Ninh Tú Phân gật đầu đi theo bà ấy vào lớp.
“Nào, cả lớp yên lặng một chút, cô giới thiệu với mọi người bạn học mới.” Cô Diệp vừa vào lớp đã lấy thước ê-ke gõ mạnh lên bàn.
Cả lớp nháy mắt yên lặng.
Mọi người tò mò nhìn Ninh Tú Phân, học sinh chuyển trường có thành tích đứng đầu kỳ thi tất cả các môn khoa học xã hội.
Ninh Tú Phân cong mắt, chào hỏi một cách dứt khoát: “Chào mọi người, tôi là Ninh Tú Phân, sau này sẽ cùng các bạn trong lớp chăm chỉ học tập, cùng nhau góp một viên gạch xây dựng bốn hiện đại hóa!”
Mặt cô tròn trịa, đôi mắt to, vừa đáng yêu lại mềm mại, còn không ra vẻ tự cao tự đại nên trong phút chốc đã giành được thiện cảm của mọi người.
Tất cả cùng vỗ tay.
Ngoại trừ một tiếng chế nhạo không thích hợpv “Đúng là làm trò.”
Mọi người đều yên tĩnh.
Ninh Tú Phân theo bản năng nhìn sang, khi thấy cô gái mặt vuông xinh đẹp, cô không khỏi đứng hình.
Đây không phải cô gái lần trước cùng thi còn kiếm chuyện với cô sao?
Chính cô thi được thành tích đứng đầu nên mới đạt được suất của học sinh chuyển trường, tại sao cô ta cũng được xếp lớp?
Diệp Thành Tâm ho một tiếng: “Bạn học Lâm Quyên Tử, nói chuyện phải chú ý đoàn kết giữa các bạn học, em được chủ nhiệm Vương đề cử vào nên đừng làm mất mặt chủ nhiệm Vương, được rồi, Ninh Tú Phân em ngồi ở chỗ kia đi.”
Ninh Tú Phân vừa nghe là hiểu liền, hóa ra cái cô Lâm Quyên Tử này là họ hàng của chủ nhiệm Vương.
Thấy thành tích của cháu ngoại gái không bằng Ninh Tú Phân nên chủ nhiệm Vương cứng rắn đi xin một suất cho Lâm Quyên Tử.
Mà Diệp Thành Tâm không hài lòng với việc chủ nhiệm Vương nhất quyết dùng đặc quyền để nhét Lâm Quyên Tử vào lớp bà ấy, nên cố ý chỉ ra Lâm Quyên Tử được vào lớp không dựa vào thực lực bản thân, mỉa mai cô ta.
Nhưng Lâm Quyên Tử chẳng hề sợ Diệp Thành Tâm, chỉ không cho là đúng mà bĩu môi, cười khinh thường nhìn Ninh Tú Phân.
Cho dù cô gái quê này thi được hạng nhất thì sao, cô ta có bối cảnh có quan hệ, còn không phải vẫn lấy được suất nhập học à.
Ninh Tú Phân nhìn dáng vẻ kia của Lâm Quyên Tử, biết ngay cô ta đang muốn khoe khoang cái gì, chỉ cảm thấy cạn lời lại buồn cười.
Những cô gái này thú vị thật, lúc thi đại học đánh giá bằng thành tích, cô ta vẫn còn dựa vào bối cảnh của chủ nhiệm Vương kia được sao?
Cô cũng lười tiếp xúc với Lâm Quyên Tử, thoải mái ngồi xuống chỗ của mình.
Một giây sau, ngoài cửa lớp lại xuất hiện một bóng dáng thon dài: “Báo cáo.”
Giọng nói trong trẻo của thiếu niên vang lên.
Ninh Tú Phân ngẩng đầu nhìn qua, thấy một nam sinh thanh tú đẹp trai mặc áo khoác kaki đứng ở cửa lớp học.
Thiếu niên dáng người cao lớn, mắt phượng màu đỏ một mí thon dài và đường nét khuôn mặt sắc xảo, khiến Ninh Tú Phân nhớ đến những Oppa trong phim truyền hình hàn Quốc mấy chục năm sau.
Diệp Thành Tâm gọi cậu ta vào, có vài phần ý cười: “Âu Minh Lãng, vào đi, cô còn tưởng mai em mới đến.”
Ninh Tú Phân vừa nghe cái tên này, sững người một lúc, theo bản năng nhìn chằm chằm bạn học nam tên Âu Minh Lãng kia.
Hả? Không phải chứ!
Sau khi cô vào nhà máy làm việc ở kiếp trước, khi bị chủ nhiệm Minh gọi đi ăn cơm, đến lúc ăn cơm mới biết hóa ra là xem mắt.
Đối phương tên… Âu Minh Lãng!
Lúc đó cô còn xấu hổ đến mức không dám nhìn mặt người ta, chỉ nói mình đã có chồng, còn không để ý người ta trông thế nào.
Thế giới này nhỏ thật.
Trong lòng Ninh Tú Phân có cảm giác kỳ dị.
Mặc dù quỹ đạo vận mệnh của cô có thể sẽ thay đổi, nhưng hình như những người đã xuất hiện trong cuộc sống của cô ở đời trước chắc chắn sẽ lại xuất hiện.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!