Hôm sau, vài điều tra viên của ICAC - Ủy ban chống tham nhũng quả nhiên đã xuất hiện tại đại sảnh lộng lẫy của Tập đoàn Gia Ninh.
Bọn họ ăn mặc chỉnh tề, vest thẳng nếp, nét mặt nghiêm nghị, đi thẳng đến quầy lễ tân, rút ra thẻ ngành: "ICAC - Ủy ban chống tham nhũng."
Người đàn ông dẫn đầu lạnh giọng: "Chúng tôi đến tìm ông Trần Kiện Tùng, mong ông ấy phối hợp điều tra."
Cô lễ tân vẫn giữ nụ cười nghề nghiệp trên gương mặt, lập tức bấm số gọi nội tuyến.
Chỉ chốc lát sau, nữ thư ký riêng của Trần Kiện Tùng bước xuống lầu, gương mặt mang theo nụ cười áy náy vừa phải: "Xin lỗi các ngài, e là các vị đến chậm một bước rồi."
Vị cán bộ ICAC nhíu mày: "Ý cô là sao?"
Nữ thư ký mỉm cười giải thích: "Vài vị thanh tra của O Ký vừa mới đến trước, với lý do hỗ trợ điều tra vụ tử vong của giám đốc cấp cao ngân hàng RAB, đã 'mời' chủ tịch Trần về cục để hỗ trợ điều tra rồi."
Cô ta dừng lại một chút, rồi nói thêm: "Trước khi đi, chủ tịch Trần đã dặn lại là sẽ phối hợp toàn diện với cảnh sát. Luật sư riêng cũng đã được thông báo. Nếu các vị có bất kỳ câu hỏi gì, xin cứ liên hệ trực tiếp với đội ngũ pháp lý của ông ấy. Họ sẽ toàn quyền xử lý." Mấy người của ICAC liếc nhìn nhau, ánh mắt đều hiện rõ vẻ khó chịu và nghi ngờ.
O Ký? Tổ trọng án lại nhúng tay vào vụ án thương mại? Còn nhanh tay đến vậy?
Nhưng nghĩ lại-vụ này có người chết, lại không chỉ một, 0 Ký vào cuộc cũng hợp lý.
"Biết rồi." Vị cán bộ ICAC gật đầu, mặt không cảm xúc, dẫn theo người rời khỏi.
Trong lòng họ hiểu rõ: Người đã bị 0 Ký bắt đi, vụ án này tám phần mười sẽ bị O Ký giữ chặt trong tay.
Cùng lúc đó, tại phòng thẩm vấn luôn đặc biệt ngột ngạt ở tổng bộ 0 Ký. Chiếc đèn huỳnh quang sáng choang treo ngay trên đầu chiếu thẳng xuống, khiến căn phòng nhỏ không còn một góc tối.
Vậy mà Trần Kiện Tùng lại cứ như đang ngồi trong phòng khách nhà mình, thân hình béo mập ngả người ra sau, vắt vẻo trên chiếc ghế sắt lạnh ngắt. "Ài, Sếp, hỏi xong chưa? Thời gian của tôi quý lắm đó, mỗi phút là cả trăm ngàn đấy."
Bạo C ngồi đối diện, mặt đen như đáy nồi, đập mạnh tay xuống bàn: "Trần Kiện Tùng! Tôi hỏi lại ông một lần nữa! Người cuối cùng Xalin liên lạc trước khi chết-có phải là ông không ?! Hai người đã nói những gì ?! "
Vừa dứt lời, luật sư ngồi cạnh Trần Kiện Tùng-một người đàn ông đeo kính gọng vàng, ăn mặc bảnh bao từ đầu đến chân-lập tức đứng dậy, sắc mặt nghiêm khắc:
"Thưa ngài cảnh sát, xin hãy chú ý thái độ của ngài! Thân chủ của tôi là một doanh nhân nổi tiếng, người có uy tín trong xã hội, đến đây để hợp tác điều tra, không phải là nghi phạm bị thẩm vấn! Những câu hỏi mang tính dẫn dắt và đe dọa này-đã nghiêm trọng xâm phạm quyền lợi hợp pháp của thân chủ tôi!"
Trán Bạo C giật giật, gân xanh nổi rõ.
Anh nhìn Trần Kiện Tùng-kẻ đang trơ mặt không thèm đáp, trong lòng càng thêm bực bội.
Anh quá rõ-hiện giờ chuỗi bằng chứng còn chưa đủ chặt.
Tài liệu Xalin để lại tuy có liên quan đến việc Tập đoàn Gia Ninh gian lận vay vốn, nhưng để kết nối trực tiếp đến Trần Kiện Tùng và vụ án mạng thì vẫn còn cần thêm chứng cứ xác thực hơn.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến lời dặn của Sếp Chu, và ánh mắt như hổ rình mồi của đám người bên ICAC ...
Bạo C chỉ có thể nuốt cục tức vào trong lòng.
Anh ta cố gắng đè nén lửa giận, giọng rít ra từ kẽ răng: “Với những tài liệu mà chúng tôi đang nắm, đã đủ để chứng minh Tập đoàn Gia Ninh có hành vi lừa đảo vay vốn ngân hàng! Hơn nữa, các nhân vật then chốt liên quan đến vụ án này liên tục thiệt mạng, 0 Ký chúng tôi không thể không triệu tập Tổng giám đốc Trần để điều tra được!"
Trần Kiện Tùng uể oải hờ hững ngước mắt lên, đôi mắt dài nhỏ lóe lên tia sắc lạnh: "Vậy còn sếp Chu của các anh đâu? Sao không đích thân đến hỏi tôi?"
Bạo C và A K nhìn nhau, trong mắt đều là sự uất ức nghẹn lại không thể nói thành lời.
Bạo C mặt mày đen kịt, gẳn giọng đáp: "Sếp Chu thân phận đặc biệt, vì vụ án liên quan đến anh nên theo quy định phải tránh tham gia!"
Trần Kiện Tùng bật cười đầy giễu cợt.
Luật sư bên cạnh hắn đẩy nhẹ gọng kính, ngữ khí đầy chèn ép và công kích: "Thưa cảnh sát, nếu các anh không có bằng chứng rõ ràng, cũng không hỏi được điều gì, thì thân chủ của tôi có quyền xin bảo lãnh tại ngoại.
Rốt cuộc, việc các anh không có chứng cứ xác thực mà lại dẫn thân chủ tôi từ trụ sở công ty về đây đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng và hoạt động bình thường của Tập đoàn Gia Ninh!
Nếu vì chuyện này mà kéo theo tin đồn thất thiệt từ giới truyền thông, dẫn đến tâm lý hoang mang trên thị trường và cổ phiếu chao đảo ... Hậu quả này, các anh gánh nổi không ?! "
Bạo C bị chặn họng, không nói nên lời, mặt đỏ bừng lên như gan heo.
A K đứng bên cạnh cũng nhíu chặt mày.
Bọn họ, những anh em O Ký ở đây, đều rõ: Cuộc thẩm vấn hôm nay chẳng qua chỉ là một màn kịch.
Là do Sếp Chu cố ý dựng lên để giành quyền chủ động điều tra vụ này từ tay ICAC.
Bọn họ không muốn lặp lại thảm cảnh như vụ của Phó Dũng-bao công sức điều tra cuối cùng lại tan thành mây khói, thậm chí còn khiến Sếp Chu dính bao tai tiếng.
Bạo C hít sâu một hơi, cố nuốt cơn giận đang muốn bùng nổ, lạnh lùng quăng ra một câu:
“Luật sư liên quan đến Tập đoàn Gia Ninh chết một người rồi, không biết người tiếp theo sẽ là ai.”