Cảm xúc trong lòng rối bời, chẳng thể nói rõ là vui hay buồn.
Cũng không rõ bản thân đang mong chờ điều gì.
Muốn nghe A Hoàn nói rằng cô không phải chỉ nhất thời xúc động muốn ở bên anh, hay là muốn nghe một điều gì khác ...
Giờ anh chỉ cảm thấy trong lòng như có một tảng đá lớn đè nặng, bức bối đến mức không thở nổi.
Vệ Hoàn cuối cùng vẫn không gõ cửa, mà chỉ lặng lẽ quay người rời đi, từng bước một, như đang giẫm lên bông, bước chân nhẹ bẫng, mơ hồ vô định.
Đến giờ cơm tối, Vệ Hoàn đeo tạp dề, lần lượt bưng ra những món ăn nóng hổi, hương thơm quyến rũ.
Thịt bò xào măng chua, ốc biển xào tía tô, mùi thơm ngào ngạt, đều là món ăn quê hương ở Ninh Nam.
Tất nhiên, không thể thiếu món đùi gà chiên giòn vàng ruộm mà Vệ Hoàn yêu thích, cùng với trứng chiên hành lá thơm lừng.
Trên bàn ăn, A Hoàn hôm nay lại bất thường im lặng, chỉ cúi đầu xúc cơm, nhưng gần như không động đũa gắp thức ăn.
Vệ Hoàn thì vẫn như mọi khi, gắp thức ăn cho Ninh Tú Phân, múc canh cho cô.
Chỉ là ánh mắt anh thỉnh thoảng lại lướt qua A Hoàn, rồi nhanh chóng dời đi.
Bầu không khí quẩn quanh một sự trầm mặc kỳ lạ, chỉ có tiếng đũa chạm vào bát vọng lại trong căn phòng trống trải.
Ninh Tú Phân vờ như không biết gì, mỉm cười nói: "Anh, món bò xào măng chua này ngon quá, tay nghề anh vẫn không thay đổi, đúng hương vị ở nhà."
Vệ Hoàn khẽ nhếch môi, cố gắng nặn ra một nụ cười: "Thích thì ăn nhiều một chút."
A Hoàn vẫn im lặng, đầu càng cúi thấp hơn.
Một bữa cơm ăn trong sự vô vị, nhạt nhẽo.
Sau khi ăn xong, Ninh Tú Phân vội vàng đứng lên giành việc dọn dẹp bát đũa: "Anh, anh với A Hoàn đi đổ rác đi, tiện thể ra ngoài hít thở một chút."
Cô đẩy nhẹ Vệ Hoàn về phía cửa, rồi quay sang nhìn A Hoàn: "A Hoàn, em giúp anh ấy cầm một ít rác nhé."
Nhưng A Hoàn lại bật dậy, ho nhẹ một tiếng: "Hôm nay em hơi ... hơi mệt, em đi tắm rồi thay thuốc trước, vất vả cho mọi người rồi, lần sau em dọn dẹp!"
Nói xong, cô nhanh chóng lao ra ban công lấy khăn và quần áo, rồi chui thẳng vào nhà tắm.
Vệ Hoàn hờ hững nói: "Cô ấy không đi thì thôi, anh đi đổ rác."
Ninh Tú Phân gật đầu, xắn tay áo: "Vậy để em rửa bát."
Vệ Hoàn không nói gì, chỉ lặng lẽ xách túi rác rời khỏi nhà, khi quay lại cũng im lặng bắt tay vào việc lau dọn sàn nhà.
Nhìn thấy bộ dạng anh như vậy, Ninh Tú Phân thầm thở dài, thế cũng tốt, cả hai người họ đều cần suy nghĩ kỹ.
Có biết bao người cứ mù quáng lao vào tình yêu, đến khi nhiệt huyết nguội lạnh, thể xác không còn mới mẻ, lý tưởng khác biệt, cuối cùng lại đường ai nấy đi.
Sau khi dọn dẹp xong bếp, Ninh Tú Phân cầm túi xách lên, chuẩn bị rời đi: "Anh, mai em phải đi công tác một thời gian, phải về sớm thu dọn hành lý."
Vệ Hoàn tiễn cô xuống lầu, đứng ở cửa cầu thang, hỏi: "Em đi đâu?"
Ninh Tú Phân đáp: “Ừm, về Thâm Quyến, khảo sát đầu tư, đến khách sạn rồi em sẽ gọi điện cho anh."
Vệ Hoàn gật đầu, giọng điềm đạm: "Ở đó an toàn hơn Hồng Kông, là địa bàn của mình, sẽ không ai dám bắt nạt em. Nhớ tự chăm sóc bản thân."
Trong lúc nói chuyện, A Huy đã lái xe đến đón Ninh Tú Phân.
Cô lên xe, vẫy tay chào anh, xe từ từ lăn bánh rời đi.
Vệ Hoàn đứng nguyên tại chỗ, dõi theo chiếc xe đi xa, rồi rút từ túi ra một điếu thuốc, châm lửa.
Anh không quen hút thuốc, mới rít một hơi đã bị sặc, ho sù sụ.
"Khụ khụ khụ ... "
Anh cúi gập người xuống, ho đến nỗi mắt cũng đỏ hoe.
Vẫn không quen nổi, cũng chẳng hiểu tại sao trước đây, khi thấy Vinh Cẩm Thiêm hút thuốc, hắn ta lại không bị sặc.
Cuối cùng, Vệ Hoàn bực bội dập tắt điếu thuốc, quăng xuống đất rồi giẫm mạnh lên.
Anh đứng đấy một lúc, đoán chừng A Hoàn đã ngủ, mới lững thững lên lầu.
Khi đi ngang qua phòng cô, anh vô thức dừng lại.
Cửa phòng đóng chặt, bên trong tối om, có vẻ như đã ngủ rồi.
Vệ Hoàn khẽ nhếch môi cười nhạt, ừm, cô ấy đã nghĩ thông rồi, chắc chẳng mấy chốc sẽ dọn ra ngoài thôi?
Thế cũng tốt, dọn đi rồi, sẽ bớt phiền phức.
Vốn dĩ cô chẳng phải kiểu người dừng chân vì ai cả, chỉ là một cơn bốc đồng nhất thời thôi.
Anh tự giễu một tiếng, lắc đầu, lấy khăn và quần áo đi nấu nước tắm.
Mười lăm phút sau, Vệ Hoàn tắm xong, bước ra ngoài.
Anh vừa lau mái tóc còn ướt, vừa mở cửa, nhưng ngay lập tức sững người -- A Hoàn đang đứng ngay trước cửa phòng tắm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!