Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Anh vác cuốc vừa tan việc, trên người mặc bộ quần áo lính màu xanh đã bạc màu vì giặt quá nhiều, khuôn mặt thoáng hiện nét mệt mỏi.

Nhưng đôi mắt phượng sáng rực, như thể trong đáy mắt phản chiếu đầy bóng hình cô.

Cô nghe thấy giọng mình, mềm mại nhưng lại mang theo chút ấm ức trách móc.

"Sao đi làm lâu vậy chứ! Thật là!"

Mùa thu, cả thôn bận rộn thu hoạch, đây hắn là thời điểm bận rộn nhất trong năm.

Cô cũng không hiểu vì sao mình rõ ràng chỉ mải ngủ nướng mà vẫn có tâm trạng trách anh về muộn một cách bướng bỉnh như vậy.

Anh đặt chiếc cuốc đã rửa sạch sang một bên, quay đầu nhìn cô, cười khẽ: "Hôm nay nhiều việc, trùng với mùa gặt."

Giọng anh khàn khàn nhưng dịu dàng, ánh mắt sâu thẩm tĩnh lặng, tựa như có một ngọn lửa âm thầm bừng cháy.

Ninh Tú Phân như bị đôi mắt ấy khóa chặt, bất giác quên cả cử động.

Cô có chút mơ hồ nhìn anh, vừa định mở miệng nói gì đó: "Bữa tối ... em bắt được lươn ... "

Thế nhưng Vinh Cẩm Thiêm lại vươn tay chạm vào gương mặt cô, đầu ngón tay thô ráp nhẹ nhàng lướt qua đôi môi mềm mại.

Ngón tay anh thon dài, người này có chút sạch sẽ đến khó tính, vừa rồi còn cẩn thận rửa tay, nên đầu ngón tay vẫn mang theo chút hơi lạnh của nước giếng.

Giọng anh trầm khan: "Gan đay em co khoe khong?" 1

Bàn tay anh chạm vào, ngay lập tức khiến má cô đỏ ửng, vành tai cũng nóng bừng. Cô đẩy anh ra, bực bội nói: "Khỏe cái gì mà khỏe, ban ngày ban mặt! Nếu để đội Hồng Vệ Binh nhìn thấy, anh sẽ bị bắt viết kiểm điểm đấy!"

Anh nhướn mày, vẻ mặt chẳng hề bận tâm: "Tới thì tới, sợ gì chứ? Anh tan làm rồi, muốn ôm vợ mình, đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa!"

Nói xong, anh liền vòng tay ôm lấy eo cô, cằm nhẹ đặt lên đỉnh đầu cô, giọng nói mang theo chút ngang ngạnh nhưng vẫn đầy dịu dàng: "Vợ à, lâu như vậy rồi, có nhớ anh không?"

"Đừng tự luyến nữa, sáng nay mới gặp đấy, anh nghĩ em lúc nào cũng nhớ anh chắc? Không cần kiếm tiền à." Cô hừ nhẹ, đẩy anh ra, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngoài cửa sổ, những bông hoa bìm bìm nở rộ, leo đầy trên bệ cửa sổ.

Nhưng cô lại cảm thấy sống mũi cay cay, chẳng hiểu sao lại cố chấp như vậy, cũng chẳng rõ tại sao trong lòng lại bức bối đến thế.

"Thật sự không nhớ sao?" Vinh Cẩm Thiêm bất ngờ nắm lấy cổ tay cô, nhẹ nhàng kéo một cái, khiến cô ngã vào vòng tay anh.

Trán cô áp vào cổ anh, có thể cảm nhận rõ ràng làn da lành lạnh cùng nhịp mạch đập trầm ổn mà mạnh mẽ.

"Anh ... làm gì vậy!" Ninh Tú Phân cảm thấy mặt nóng đến mức có thể luộc trứng, cô đẩy anh

ra

Nhưng anh vững chãi như một ngọn núi, không hề xê dịch.

Anh hơi cúi đầu, giọng nói khẽ vang bên tai cô: "Vợ à ... xin lỗi em ... dạo này đã khiến em thiệt thòi rồi."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!