Cô vẫn không đổi cách xưng hô, giọng điệu nhàn nhạt: "Annie tiểu thư khách sáo quá rồi, không cần phải tốn kém thế này."
Đáy mắt Tra Mỹ Linh thoáng hiện một tia lạnh lẽo, nhưng rất nhanh, cô ta lại nở nụ cười đầy hàm ý: "Đây là chuyện nên làm thôi."
Đúng lúc này, Ninh Bình Vũ bước đến. Tra Mỹ Linh lập tức nở nụ cười ngọt ngào, dịu dàng cất giọng: "Anh Vũ."
Ninh Bình Vũ lười biếng nâng mắt, chỉ lạnh nhạt gật đầu, giọng điệu hững hờ đến mức xa cách: "Annie tiểu thư."
Nụ cười trên mặt Tra Mỹ Linh cứng lại trong chớp mắt. Nhưng cô ta rất nhanh điều chỉnh lại biểu cảm, chỉ hơi siết chặt ngón tay đang cầm hộp nhung.
Mọi người lần lượt vào chỗ, gia nhân bắt đầu dâng rượu và đồ uống. Ánh đèn pha lê tỏa sáng, phản chiếu lên những món sơn hào hải vị được bày biện tinh xảo trên bàn tiệc.
Đúng lúc này, Ninh Mạn An từ phòng bếp bước ra
Cô mặc một bộ đồ Prada màu kaki đơn giản, mái tóc ngắn gọn gàng, nhưng vẫn toát lên khí chất trầm ổn, quyết đoán.
Phía sau, hai người hầu cẩn thận bê một đĩa sashimi cá ngừ vây xanh tươi rói, thịt cá đỏ hồng óng ánh, như thể vẫn còn đang tan ra dưới ánh đèn.
Ninh Mạn An cười nhàn nhạt, giọng điệu không nhanh không chậm: "Mọi người chờ lâu rồi, sáng nay tôi tự tay câu được một con cá ngừ vây xanh hảo hạng, đặc biệt nhờ đầu bếp làm sashimi, coi như chút quà mừng Chủ tịch Trần và phu nhân đến dự tiệc."
Ninh Chính Khôn cười ha hả, giọng điệu đầy tự hào khi giải thích với vợ chồng Trần Kiện Tùng: "Ha ha, con bé Mạn An này, chỉ cần không phải làm việc là cứ chạy ra biển suốt. Mọi người nếm thử đi, mẻ cá hôm nay rất tươi đấy!"
Tra Mỹ Linh lập tức phụ họa, giọng nói vừa tán thưởng vừa có chút dò xét: "Đại Tỷ lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, không chỉ vậy, ngành khách sạn và sòng bạc của chị ở Úc cũng đang phát triển rất tốt, quả thật là nữ trung hào kiệt!"
Ninh Mạn An nhẹ nhàng cười, vẻ mặt khiêm tốn nhưng vừa vặn giữ đúng mực: "Không dám nhận, tất cả đều nhờ mọi người giúp đỡ."
Giọng điệu vừa lịch sự vừa có khoảng cách, không thừa, cũng không thiếu, khiến người ta không thể nào bắt bẻ được.
Ninh Tú Phân ngồi bên cạnh, chậm rãi dùng nĩa chọc vào đĩa trứng cá muối trước mặt, tâm trạng khó đoán.
Ninh Mạn An xưa nay rất ít khi về nhà họ Ninh, vậy mà hôm nay lại xuất hiện, hơn nữa còn chuẩn bị chu đáo như vậy. Rõ ràng, chị ta đang rất để tâm đến thương vụ hợp tác lần này với nhà họ Trần.
Ninh Tú Phân nhẹ nhàng liếc sang phía bên kia bàn tiệc.
Ninh Bình Vũ vẫn đang ngồi ở đó, tay lắc lư ly brandy trong tay, ánh mắt hờ hững, tựa như hoàn toàn không liên quan đến mọi chuyện đang diễn ra.
Ninh Tú Phân hiểu rõ, lần hợp tác này chủ yếu do Ninh Mạn An chịu trách nhiệm, phía sau có Ninh Chính Khôn chống lưng, còn Ninh Bình Vũ gần như hoàn toàn bị gạt ra ngoài.
Cô lại liếc nhìn Ninh Bỉnh An, người đang được sắp xếp ngồi ngay bên cạnh mình, ánh mắt thoáng chút suy tư.
Có vẻ như Bác Cả Ninh Chính Khôn rất không hài lòng với sự phản kháng của anh trai cô- Ninh Bình Vũ. Người từ chối cưới Đại tiểu thư nhà họ Lý, người lại kiên quyết không chịu gả cho Ninh Bỉnh An. Quả nhien, chuyen nay đa đung vao gioi hạn của ông ta.
Nếu không, ông ta đã chẳng cố tình giao vụ hợp tác này cho Ninh Mạn An phụ trách. Tính theo quy mô đầu tư, dự án này thậm chí còn lớn hơn cả Dự án Harbour City (Thành phố Cảng).
Ninh Bỉnh An bắt gặp ánh mắt cô, khẽ mỉm cười.
Sau đó, anh ta nhẹ nhàng gắp một con tôm bóc vỏ, bỏ vào bát của cô: "Em gái, thử đi, tôm này rất tươi."
Ninh Tú Phân nhìn chẵm chằm con tôm trong bát: " ...... "
Cảm giác được toàn bộ ánh mắt trên bàn tiệc đều đổ dồn về phía mình, cô không cần ngấng đầu cũng biết, Ninh Chính Khôn hắn đang rất hài lòng với cảnh tượng này.