Tony đúng lúc hỏi: "Cậu chủ, có cần tôi sắp xếp người xử lý Lý Khải Lệ không?"
Ninh Bỉnh Vũ nhàn nhạt phủi tàn thuốc, giọng điệu tùy ý nhưng lại ẩn chứa sự lạnh lùng khó đoán: "Trước đây, Annie từng dùng nến để hãm hại Vệ Hoàn, mà trò mèo của Lý Khải Lệ cung chang khac la bao."
Tony lập tức hiểu ra. Vậy là chuyện tối qua giữa cậu chủ và Hồng Ngọc hoàn toàn là sự cố ngẫu nhiên.
Ninh Bỉnh Vũ khẽ nhếch môi, nụ cười pha chút chế nhạo và giễu cợt: "Vòng tròn này vốn chỉ lớn bấy nhiêu, cậu nói xem, ai mới là người nghĩ ra chiêu này đầu tiên? Xem ra, các tiểu thư quyền quý cũng biết cách chơi đùa' thật đấy."
Tony suy nghĩ một lúc rồi thấp giọng nói: "Cậu chủ, loại nến này không giống hàng ngoài thị trường. Nó có chứa hợp chất thần kinh đặc biệt, thuộc loại hàng nhập khẩu cao cấp, chỉ được lưu hành trong giới thượng lưu. Có cần điều tra xem liệu có phải Lý Khải Lệ đã cung cấp loại nến này cho Annie không?"
Khói thuốc mịt mờ, che khuất một phần đường nét sắc bén trên khuôn mặt của Ninh Bỉnh Vũ. Anh nhàn nhạt phả ra một làn khói, giọng nói trầm thấp nhưng mang theo chút châm chọc: "Không cần. Nếu Lý Khải Lệ thích chơi trò 'thú vị' như vậy, lại còn thích lưu giữ kỷ niệm ... ”
Anh nghiền tắt điếu thuốc, đôi mắt đen sâu thẩm ánh lên tia lạnh lẽo: "Vậy thì cứ tìm cơ hội để danh tiếng của cô ta lan xa một chút. Tiện thể, cũng giúp bác cả bỏ ý định muốn tôi cưới cô ta. Ông già ấy thích mai mối lắm mà."
Tony lập tức hiểu ngay ý của cậu chủ. Nhưng anh ta vẫn có chút do dự, hạ giọng hỏi: "Cậu chủ, đại thiếu gia nhà họ Lý vì muốn bày tỏ thiện chí đã đích thân xin lỗi, còn hứa hẹn sẽ nhượng bộ trong các hợp tác tương lai với tập đoàn. Nếu chúng ta ra tay với Lý Khải Lệ, liệu có ảnh hưởng đến mối quan hệ hai bên không?"
Ninh Binh Vũ ngưoc mắt nhìn Tony, nhẹ nhang vỗ len vai anh ta, khoe moi cong len một nụ cười nhàn nhạt: "Tony, cậu nghĩ xem-nếu ai cũng cho rằng có thể giẫm lên đầu người thừa kế của nhà họ Ninh mà không phải trả giá, thì sau này sẽ ra sao?"
Giọng điệu nghe rất nhẹ nhàng, thậm chí có vẻ tùy ý như đang bông đùa- Nhưng lại mang theo một áp lực lạnh lẽo đến rợn người.
Tony khẽ khựng lại, rồi cúi đầu cung kính đáp: "Tôi hiểu rồi, cậu chủ. Lý Khải Lệ sẽ phải trả giá cho sự ngu ngốc của co ta."
Cậu chủ có thể chịu đựng những ràng buộc từ chủ tịch tập đoàn, vì đó là chuyện hiển nhiên. Nhưng nếu là người ngoài, muốn ép buộc anh ta, thì chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Ninh Bỉnh Vũ khẽ cười, giọng điệu hờ hững nhưng lại lạnh như băng: "Đại thiếu gia nhà họ Lý không ngu, anh ta biết mình nên đứng ở đâu."
Anh chậm rãi nghiền nát đầu thuốc lá trong chiếc gạt tàn pha lê mà Tony đưa đến, giọng điệu nhàn nhạt nhưng đầy sát khí: "Anh ta nên cảm thấy may mắn vì hôm nay tâm trạng tôi kha tot. Neu khong, toi se khong chỉ đong den mỗi Ly Khai Le."
Tony thoáng ngây người. Cậu chủ ... bị hãm hại như vậy mà còn bảo là 'tâm trạng khá tốt'?
Tâm trạng tốt mà vẫn muốn khiến Lý Khải Lệ thân bại danh liệt sao? Vậy nếu tâm trạng không tốt thì sao?
Đúng lúc này, thư ký đã mang quần áo đến. Một bộ trang phục chỉnh tề dành cho Ninh Bỉnh Vũ, và một bộ đồ phù hợp với số đo của Sở Hồng Ngọc.
Ninh Bỉnh Vũ nhận lấy, rồi trực tiếp quay lại kho chứa đồ.
Sở Hồng Ngọc đang đứng ngay cửa, vừa đúng lúc chạm mắt anh.
Không ai lên tiếng. Bầu không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng, nặng nề đến lạ.
Sau vài giây im lặng, Ninh Bỉnh Vũ khẽ nhướn mày, giọng điệu mang theo chút đùa cợt: "Đừng nói với tôi là cô đang lén nghe trộm?"
Sở Hồng Ngọc dần bình tĩnh lại, cụp mắt, thản nhiên đáp: "Tôi là người trong cuộc, đương nhiên có quyền biết chuyện gì đã xảy ra, cũng như hướng giải quyết tiếp theo."
Cô ngừng lại một chút, rồi bình tĩnh nói tiếp: "Cậu chủ, có thể đưa quần áo cho tôi không?"
Ninh Bỉnh Vũ chăm chú quan sát cô, ánh mắt tối lại một chút. Một lát sau, anh đưa bộ đồ tới, giọng nói vẫn như cũ, nhưng lại vô tình mang theo một tia dịu dàng khó nhận ra: "Tự mặc được chứ?"
Sở Hồng Ngọc nhận lấy quần áo, không nhìn anh, chỉ nhẹ giọng trả lời: "Đương nhiên."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!