Cô cố gắng bày ra vẻ quan tâm vừa đủ: "A Diệm, tay anh bị thương rồi !! "
Nói xong, Tra Mỹ Linh lập tức đứng dậy, lấy từ trong tủ lạnh ra nước khoáng và đá, đổ cả nước lẫn đá vào chiếc cốc, rồi đưa đến trước mặt anh.
Cô tỏ ra có chút bất lực, giọng nói quyến rũ và dịu dàng -
"Không cần phải tức giận như vậy, đây là chuyện rất bình thường. Em gái vốn yêu tiền, chỉ khi sinh được đứa con với Ninh Bỉnh An thì mới có cơ hội nhận được cổ phần của nhà họ Ninh."
"Cô ta không phải luon muốn trở thành một Ninh Mạn An thứ hai sao? Chồng trước của cô ta đã mất, giờ cơ hội đến, tất nhiên cô ta sẽ nắm bắt ngay."
Chu Diệm không nhận ly nước cô đưa, đường nét dưới hàm của anh căng cứng, sự hung bạo trong ánh mắt dường như sắp tràn ra ngoài.
Anh đột ngột đứng dậy, giọng nói lạnh như băng: "Tra Mỹ Linh, tốt nhất cô đừng tự ý hành động nữa, cũng đừng để rượu làm ảnh hưởng đến nhiệm vụ của mình. Nếu không, tôi có rất nhiều cách giúp cô tỉnh rượu."
Nói xong, anh xoay người định rời đi.
Nhưng Tra Mỹ Linh bỗng nhiên đưa tay ra, nắm chặt cổ tay anh: "Khoan ... em có chuyện muốn nói!"
Chu Diệm dừng bước, lạnh lùng nhìn cô: "Còn gì cần báo cáo?"
Tra Mỹ Linh ngước lên nhìn khuôn mặt đẹp đẽ đầy hoang dã của anh, dựa vào hơi men đang dâng trào, lại thêm việc đây là địa bàn của chính mình,
Cô không muốn kìm nén ham muốn của bản thân nữa, đột nhiên cả thân hình mềm mại đổ ập vào cánh tay rần chắc và thon dài của anh, siết chặt lấy anh.
Giọng cô mang theo men say, ánh mắt quyến rũ và kiều diễm: "A Diệm ... hôm nay đáng lẽ là ngày vui của em, nhưng giờ em chẳng thấy vui chút nào cả."
Chu Diệm nhíu mày: "Buông ra, nói chuyện cho tử tế."
Tra Mỹ Linh không để tâm, ngược lại còn tiến sát hơn: "Tại sao mọi người đều thích Ninh Tú Phân? Cô ta có gì hay chứ?"
"Ninh Tú Phân đã kết hôn, đã gả cho người đàn ông khác rồi, tại sao anh vẫn chưa chịu buông tay? Thế giới phồn hoa của Hồng Kông đã khiến cô ta thay đổi từ lâu rồi, cô ta không còn là cô gái quê mùa sống lay lắt ngày xưa nữa!'
Anh cau có, cố gắng rút tay lại: "Buông ra! Đây là lần thứ hai tôi cảnh cáo cô, đừng ép tôi dùng vũ lực!"
Tra Mỹ Linh dường như sợ hãi, buông tay anh ra, nhưng thân hình lại tiến thêm một bước, gần như áp sát vào ngực anh.
Cô ngước lên nhìn Chu Diệm, đôi mắt hơi nheo lại, mang theo vài phần khiêu khích và quyến rũ -
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!