Chú Tư đứng thẳng dậy, ánh mắt rực cháy vỗ nhẹ lên vai Ninh Bỉnh An: "Tiểu An, làm tốt lắm! Ta đã chờ khoảnh khắc này quá lâu rồi."
Ninh Bỉnh An khẽ gật đầu, trên khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ ôn hòa như gió thoảng trăng lồng, không hề lộ ra chút đắc ý hay kích động nào.
Anh đích thân tiễn Chú Tư đến cửa bếp, nhìn theo bóng lưng hơi còng của ông trong bộ quần áo Đường trang dần biến mất ở cuối hành lang. Ninh Bỉnh An từ từ quay người lại, thản nhiên ra lệnh cho thuộc hạ vẫn đứng gác bên ngoài: "Mời khách đang đợi vào."
Thuộc hạ cúi người tuân lệnh rồi lui ra.
Ninh Bỉnh An không vội vàng, từ từ đeo găng tay dùng một lần vào, mở lò nướng chuyên nghiệp bên cạnh.
Anh lấy ra chiếc bánh chưa hoàn thiện tỏa ra mùi hương quyến rũ.
Chiếc bánh còn nóng hổi, mang theo mùi thơm ngậy của sữa và trứng.
Anh đặt chắc chắn phần nền bánh lên bàn xoay, cầm dao phết kem và bắt đầu bước tiếp theo - trang trí bánh - với kỹ thuật thuần thục, từng động tác chậm rãi nhưng nhuần nhuyễn.
Không bao lâu sau, cửa bếp lại được thuộc hạ đẩy mở, một bóng dáng yêu kiều uyển chuyển bước vào.
Cô ta hôm nay mặc một bộ đồ Chanel cắt may vừa vặn, lớp trang điểm tinh tế, đôi môi đỏ như lửa.
Đôi mắt quyến rũ toát lên vẻ lười biếng, cả người cô toát ra sức hút và sự tự tin của một phụ nữ trưởng thành.
Cô từ từ bước tới bên cạnh Ninh Bỉnh An, đầy hứng thú nhìn anh làm bánh, môi đỏ hé mở: "Anh Bỉnh An, thật không ngờ, anh còn có tâm trạng thong dong thế này."
Ninh Bỉnh An không ngẩng đầu, động tác trên tay không ngừng nghỉ, con dao phết kem lướt qua bề mặt bánh, để lại một đường kem trằng đều đặn.
Tra Mỹ Linh đưa ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên vai anh, hơi thở ngọt ngào như hoa lan: "Em vẫn chưa chúc mừng anh, đã thành công rồi."
Động tác của Ninh Bỉnh An không dừng lại dù chỉ một chút, cũng chẳng quan tâm sắc mặt cô, trực tiếp né tránh bàn tay kia.
Ánh mắt anh tập trung vào chiếc bánh, vẫn không nhìn cô -
"Chỉ cần chú Tư có thể tìm được loại đá có màu sắc và độ trong tương tự, chế tạo ra ba trái ớt ngọc bích giả mà giống thật, kế hoạch của chúng ta đã coi như thành công một nửa."
Giọng nói của anh lạnh lùng, không chút gợn sóng.
Tra Mỹ Linh cũng chẳng tỏ vẻ gì khi bị từ chối.
Cô dựa vào bàn chế biến, ngắm nhìn khuôn mặt nghiêng của Ninh Bỉnh An, mỉm cười tươi tắn: "Em thích nhất là khả năng hành động của anh."
"Vừa được thăng chức làm trợ lý cao cấp của Bác Cả chưa đầy một tháng, anh đã làm được điều mà nhiều người muốn làm nhưng không làm nổi. Anh Bỉnh An, anh quả thật không khiến em thất vọng."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!