“Con ranh chết tiệt, cô không muốn ly hôn với Cảnh Xuyên nên mới nghĩ ra trò nham hiểm như thế, tôi nói cho cô biết, cô mau đi giải thích với Cảnh Xuyên rằng đó đều là lời bịa đặt của cô, sau đó chủ động ly hôn với thằng bé, để chị cô và Cảnh Xuyên thuận lợi kết hôn, băng không tôi sẽ xé xác cô, tôi cũng không cần đứa con gái như cô nữa!”
Lời mẹ Giang nói nghe rất tuyệt tình, dù sao trong mắt bà ta, Giang Thời Hi chỉ là thừa thãi, nếu biết trước thì năm đó bà ta đã không làm việc
tốt, sao bà ta lại nhận nuôi Giang Thời Hi làm gì.
Nghĩ tới đây, bà ta nói với vẻ chán ghét: “Nếu sớm biết cô vô ơn như thế, tôi đã ném cô ở rừng núi hoang vu cho sói ăn rồi, tôi mang cô về nuôi, giờ cô lại cướp người đàn ông của chị cô, cô đúng là đồ không ra gì!”
Mẹ Giang nói một tràng, cũng không chú ý tới việc đầu dây bên kia đã im lặng một lúc lâu.
Ánh mắt Giang Thời Hi ở đầu bên kia trở nên lạnh lùng: “Tôi nghĩ bà
Giang nên hiểu rõ ba việc, thứ nhất, Giang Nhược Hân đã làm bao nhiêu
chuyện khuất tất nhưng tôi vẫn chưa từng nói với ai, không cần biết bà có. †in tôi không, nhưng tôi vẫn muốn nói một câu, nếu muốn người ta không biết thì đừng làm, không chừng ngày nào đó Giang Nhược Hân lén gặp.
đàn ông, bị Bạc Cảnh Xuyên phát hiện nên mới xảy ra nhiều chuyện như thế đấy, bà nên quay về hỏi kỹ con gái cưng của bà xem”
Mẹ Giang đang định phản bác thì nghe thấy Giang Thời Hi nói
Việc thứ hai, tôi lấy Bạc Cảnh Xuyên theo yêu cầu của các người, Giang Nhược Hân không sinh con được, các người cũng biết nếu gả chị ta đi thì nhà họ Bạc sẽ không vui nên bảo tôi đi thay, giờ các người lại trách tôi đã cưới Bạc Cảnh Xuyên, chẳng phải là rất nực cười à?”
“Việc thứ ba, tôi đã ký thỏa thuận ly hôn của chúng tôi rồi, chỉ cần Bạc Cảnh Xuyên đồng ý, chúng tôi sẽ ly hôn, nhưng bà đoán xem tại sao đến giờ Bạc Cảnh Xuyên vẫn chưa ký tên, vì chuyện xấu của con gái bà trước kia đã bị vạch trần hết, từ đầu tới cuối, tôi cũng chỉ là người bị hại, tôi nể tình các người đã nuôi nấng tôi, vẫn luôn nghe lời các người, nhưng sau chuyện này, tình cảm giữa chúng ta cũng xem như chấm hết, sau này Giang Thời Hi tôi không còn dính dáng gì tới các người”
Giang Thời Hi nói rồi cúp máy.
Cô mỉm cười tự giễu, cô cứ tưởng mình sẽ nhận được chút tình thân ít ỏi, nhưng cũng chỉ là do cô nghĩ nhiều thôi.
“Giang Thời Hi à Giang Thời Hi, sau này mày chỉ có một mình” Sau khi nói xong, cô lại thấy cô vẫn luôn một mình, hình như cũng không có gì†o tát lắm.
Mẹ Giang bị người ta cúp máy hai lần trong một ngày, nỗi uất ức cứ ứ đọng trong lòng, đã thế con ranh chết tiệt Giang Thời Hi còn đòi cắt đứt quan hệ với bà ta.
Cô đừng hòng, bà ta nuôi cô bao năm, còn chưa được lợi lộc gì từ cô, sao có thể đồng ý cắt đứt quan hệ chứ.
Không bao giờ có chuyện đó đâu!
Sau khi cúp máy, tâm trạng của Giang Thời Hi rất tệ, cô không đọc tài liệu được nữa mà ngồi ngẩn người bên cửa sổ sát đất.
Tạ Nhất Minh cầm hộp cơm vào, thấy Giang Thời Hi ngồi một mình trước cửa sổ, không biết đang nghĩ gì, bóng lưng cô cô độc đến mức. khiến người ta xót xa.
“Cô không ăn cơm, ngồi ngây ra đó để thành tiên à?”
Nghe thấy giọng Tạ Nhất Minh, cuối cùng Giang Thời Hi cũng cử đây thế?”
động, cô quay lại nhìn anh ta: “Sao anh lại t Nét mặt Giang Thời Hi trông hơi uể oải, Tạ Nhất Minh nói: “Nếu tôi không đến, chắc cô chết đói rồi, sao cô lại ngồi đây, người nhà họ Giang lẹ
tới làm phiền cô à?”
Dù sao cũng là bạn bè mấy năm, Tạ Nhất Minh đoán được ngay.
Chỉ có Bạc Cảnh Xuyên hoặc người nhà họ Giang mới có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của Giang Thời Hi.
“Chuyện nhỏ thôi, anh mang món gì ngon tới thế, nghe anh nói thế, tôi lại thấy hơi đói rồi” Giang Thời Hi xoa bụng.
Sau khi mở hộp, thấy bên trong toàn món mình thích ăn, Giang Thời Hi cười nói: “Anh là chàng tiên ốc à?”
Tạ Nhất Minh:
Không, tôi không phải nhé.
Giang Thời Hi vẫn còn việc phải làm, Tạ Nhất Minh không tiện làm phiền cô, sau khi ăn xong, anh ta ra ngoài.
Nhoằng cái đã tối, nhìn công việc đã xong xuôi, Giang Thời Hi cảm thấy rất vui vẻ.
Điện thoại cô bỗng đổ chuông, cô nhìn thông báo, là trợ lý Lý.
Giang Thời Hi tưởng có chuyện gì nên vội nghe máy, đầu dây bên kia rất ồn ào, hình như là quán bar.
Nhưng sao người đứng đắn như trợ lýLý lại tới quán bar?
Chẳng lẽ Bạc Cảnh Xuyên cũng ở quán bar à?
Nghĩ đến đây, hình như cũng có khả năng đó.
“A lô, trợ lýLý à”
“A lô, tổng giám đốc Giang đúng không, tổng giám đốc của chúng tôi say rồi, tôi cũng uống ít rượu, anh ấy cứ đòi gặp cô, không thấy cô thì không chịu về, cô có thể tới đây không?”
Thật ra trợ lýLý đang nói quá, anh ta vẫn luôn cho rằng Giang Thời Hi và Bạc Cảnh Xuyên rất xứng đôi, nam mạnh mẽ nữ giỏi giang, hơn nữa hai
người đều rất đẹp, nhìn kiểu gì cũng thấy là một cặp trời sinh.
Do đó anh ta muốn thúc đẩy tình cảm giữa họ, vừa hay hôm nay Bạc Cảnh Xuyên lại say rượu ở quán bar, thế là trợ lýLý lập tức gọi cho Giang. Thời Hi ngay khi Bạc Cảnh Xuyên gọi tên cô lần đầu.
*Xin lỗi, trợ lýLý, giờ tôi vẫn đang làm việc, không có thời gian đi đón tổng giám đốc của anh, tôi sẽ gọi tài xế lái xe hộ cho anh, đảm bảo an toàn, có thể giúp anh dìu tổng giám đốc của anh về” Hôm nay tâm trạng của Giang Thời Hi đang rối bời, không hề muốn gặp Bạc Cảnh Xuyên.
Sao trợ lýLý lại không nhận ra giọng điệu từ chối của cô chứ, anh ta cô Giang, tổng giám đốc của chúng tôi muốn gặp cô,
cho dù gọi tài xế lái xe hộ thì cũng không chịu về, hay tôi đưa tổng giám đốc đến gặp cô nhé?”
Trợ lý đặc biệt Lý nghĩ, hôm nay phải đưa Bạc Cảnh Xuyên đến bên
Đương nhiên Giang Thời Hi không đồng ý cho họ tới, người trong công ty rất hóng hớt, nhỡ họ biết Bạc Cảnh Xuyên say rượu rồi đến tìm cô, có lẽ hôm sau tin đồn sẽ được lan truyền.
Giờ cô không muốn dính dáng gì tới Bạc Cảnh Xuyên hết, không chỉ vì nhà họ Giang, mà vì sự lạnh lùng của Bạc Cảnh Xuyên trước kia đã khiến trái tim cô tan nát.