Đương nhiên Bạc Cảnh Xuyên cũng nhìn thấy, hình như hai người tranh cãi điều gì đó, cuối cùng không biết Giang Nhược Hân đã đồng ý. điều gì, người đàn ông hài lòng rời đi.
Sau khi người đàn ông đi rồi, Giang Nhược Hân trở nên hơi nóng nảy, sau đó ném điện thoại di động, khác một trời một vực với biểu hiện bình thường trước mặt Bạc Cảnh Xuyên.
“Sao trông cô Giang khang khác ngày thường ấy nhỉ?” Người trợ lý đi theo Bạc Cảnh Xuyên đã lâu, cho nên quan hệ của hai người bọn họ khônc chỉ là cấp trên và cấp dưới, mà lại giống anh em hơn.
So với Giang Nhược Hân, anh ta càng thích bà chủ hiện tại hơn, tuy rằng tính cách hơi bánh bao*, nhưng đối đãi chân thành với người khác, làm cho người ta không cảm thấy giả tạo, nhưng Giang Nhược Hân thì khác.
*Tính cách mềm yếu không dám lên tiếng ngay cả khi bị bắt nạt.
Tuy nhìn thì dịu dàng, nhưng anh ta luôn cảm thấy khuôn mặt dịu dàng này chỉ là giả vờ.
Một người hiền dịu từ trong xương không phải như thế, hơn nữa ánh mắt cô ta nhìn tổng giám đốc đã có vợ, và cả hành động quyến rũ tổng giám đốc nhà anh ta, thực sự không giống một cô gái có tam quan ngay. thẳng.
Kể cả bạn có thích một người đàn ông nọ, biết anh ta đã có gia đình mà vẫn sán vào, thế thì đó là vấn đề của bạn rồi.
Lúc này Bạc Cảnh Xuyên cũng tràn đầy nghi hoặc, Giang Nhược Hân ở trong mắt anh vẫn luôn là một con thỏ trắng nhỏ tốt bụng và khờ khạo, ai biết lại thấy được động tác cùng vẻ mặt nóng nảy của cô ta ở đây.
Hơn nữa, hiện giờ Bạc Cảnh Xuyên vẫn còn thích Giang Nhược Hân, cho nên thấy cô ta thân mật với người đàn ông khác như vậy cũng hơi nghi ngờ.
“Đi điều tra thử xem quan hệ của cô ta và người đàn ông kia là như thế nào” Bạc Cảnh Xuyên khép tập tài liệu trên tay lại, dặn trợ lý chú ý tới hai người này một chút.
Đương nhiên trợ lý cũng muốn biết quan hệ của bọn họ ra sao, dù sao anh ta cũng cảm thấy Giang Nhược Hân chắc chắn không chỉ ngây thơ như vẻ bề ngoài.
“Vâng, tổng giám đốc”
Còn bên này, Tạ Nhất Minh mang cơm tới cho Giang Thời Hi.
Hai ngày nay Giang Thời Hi bận tối mày tối mặt, đều là chuyện trong công ty, tuy rằng bây giờ cô còn chưa đến công ty đi làm chính thức, nhưng Tạ Nhất Minh nói cô nên tiếp xúc với công việc trong công ty sớm một chút.
Giang Thời Hi lườm anh ta một cái: "Tôi thấy là anh muốn làm biếng chứ gì?”
Tạ Nhất Minh bị Giang Thời Hi vạch trần cũng không khó chịu, cười hì hì nói: “Công ty này vốn là của cậu, giờ giao công việc của tổng giám đốc công ty cho cậu xử lý chỉ có thể nói là vật về nguyên chủ, đâu nói là làm biếng được, tôi đã làm tốt công việc mình phải làm rồi, nhanh chóng xử lý công việc đi tổng giám đốc Giang của tôi:
Nụ cười trên mặt Tạ Nhất Minh khiến lòng bàn tay Giang Thời Hi ngứa ngáy, cô túm lấy lỗ tai anh ta: “Tôi thấy cậu đang hả hê cười trên nỗi đau của tôi nhỉ, có tin tôi tiếp tục giao công ty cho cậu quản lý không hả?"
“Ai ui bà trẻ của tôi ơi, đau chết tôi mất, cậu nhẹ tay chút đi!” Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Tạ Nhất Minh, Giang Thời Hi mới buông tay ra, hừ hừ hai tiếng: "Biết sai rồi chứ?"
“Dạ vâng” Tạ Nhất Minh đâu dám trêu cô nữa, vội vàng đưa đồ cho cô như để lấy lòng, “Mau ăn cơm đi, tôi kể cho cậu nghe chuyện này tôi vô tình nhìn thấy”
Giang Thời Hi đã sớm đói bụng đến mức ngực dán vào lưng,
vội vàng mở hộp cơm ra, phát hiện đều là món mình thích ăn, “Ái chà, đậu bắp xào ớt, sườn hầm khoai tây... đều là món tôi thích ăn, coi như cậu có lương tâm nha Tạ Nhất Minh!"
“Anh đây đã bảo với cậu là anh đây tốt bụng mà” Tạ Nhất Minh được khen một câu có lương tâm mà đầu lâng lâng sắp bay lên trời, đây chính là lần đầu tiên Giang Thời Hi khen anh ta mà không mỉa mai.
“.." Giang Thời Hi sững sờ trong nháy mắt, sau đó chợt cười: “ Khen cậu mỗi một câu mà đắc ý cả ngày, cậu làm tôi cười chết mất Tạ Nhất Minh ơi, ha ha ha ha”
Đối mặt với sự cười nhạo của Giang Thời Hi, Tạ Nhất Minh ngược lại có vẻ rất bình tĩnh, dù sao cũng không phải một lần hai lần: "Thì đã sao, đây cũng là lời khen cơ mà?”
Giang Thời Hi cũng không biết nên nói anh ta như thế nào, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
“À mà, cậu định nói gì với tôi đấy?” Giang Thời Hi nghĩ đến chuyện Tạ Nhất Minh vừa nói với mình, mở miệng hỏi.
Nói đến đây, Tạ Nhất Minh nhìn cô đầy thần bí, “Trên đường tôi gặp em gái cậu đó, nhìn thấy cô ta với một người đàn ông cứ nhì nhà nhì nhằng, chắc chắn là có chuyện mờ ám, cậu có muốn tôi đi thám thính chút không?”
Anh ta vốn tưởng rằng Giang Thời Hi sẽ rất hứng thú với chuyện
này, nhưng không ngờ cô lại không hề quan tâm.
“Còn cần phải đoán à, là bồ của bà chị phóng đãng ấy chứ sao. ” Hoàn toàn không cần đoán, đời tư của Giang Nhược Hân ngày trước rất lộn xộn, bây giờ mấy ông bồ của cô ta thấy cô ta có quan hệ với Bạc Cảnh Xuyên, đảm bảo sẽ tìm cô ta đòi tiền.
Tạ Nhất Minh không nghĩ Giang Thời Hi lại biết nhiều như vậy, anh ta giật mình hỏi: “Tại sao cậu biết Giang Nhược Hân là loại người gì mà lại không nói cho Bạc Cảnh Xuyên?”
Đây là chỗ Tạ Nhất Minh không nghĩ thông được, dù sao nhìn Giang Thời Hi cũng có vẻ là vẫn có ý với Bạc Cảnh Xuyên.
Thật ra không ai hiểu rằng, điều Giang Thời Hi để ý không phải là Bạc Cảnh Xuyên có mặt của Giang Nhược Hân hay không, mà là dù Bạc Cảnh Xuyên có biết, anh cũng sẽ không yêu cô.
Nói cho cùng, vẫn là không yêu.
Người không yêu, cần gì phải bắt ép.
Huống chỉ hiện tại cô nói cho Bạc Cảnh Xuyên, liệu anh có tin không?
Câu trả lời là không.
Tất cả sự thật vẫn còn phải chờ anh tự khám phá.
“Có lẽ tôi không có suy nghĩ gì về Bạc Cảnh Xuyên đâu" Giang Thời Hi chậm rãi nói.
Tạ Nhất Minh biết loại cảm giác yêu mà không được này, cũng rất cảm động lây, đồng thời anh ta hy vọng Giang Thời Hi có thể từ bỏ Bạc Cảnh Xuyên, nhìn thấy điểm tốt của mình.
“Nào nào, ăn nhanh đi, chúng ta đừng nói chuyện xui xẻo như: vậy nữa” Bầu không khí lạnh dần, Tạ Nhất Minh khuấy động nó lên, cũng may bây giờ Giang Thời Hi cũng không đau lòng, chuyện này cứ như vậy trôi qua.
Cơm nước xong xuôi Giang Thời Hi lại mau chóng vùi đầu vào công việc, dù sao qua vài ngày nữa, cô sẽ phải trực tiếp đến công ty làm việc.
Phải cố gắng mới được.
Văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Bạc Thị.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!