Đừng bỏ anh được không, coi như anh cầu xin em? Được không?
Triệu Dương Thần giọng hơi run rẩy, mắt của anh không hiểu sao lại từ từ nóng lên lại còn ươn ướt
Tần Hy lạnh nhạt nhìn anh rồi tiếp tục lái xe, cô không lên tiếng không phải vì không muốn nói mà cổ họng của cô cứ như bị thứ gì đó chặn lại không nói nên lời
Cô yêu anh nhưng tại sao lúc trước anh luôn đối xử lạnh nhạt với cô, nhưng bây giờ lại cầu xin cô ở lại như vậy. Có phải anh cảm thấy có lỗi với cô vì làm cô xảy thai không, có phải anh làm như vậy vì thương hại cô đúng không?
Nghĩ đến như vậy hốc mắt của cô dần dần đỏ lên, từng giọt từng giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống, cô không hiểu tại sao lại khóc, cô khóc vì cái gì chứ? Vì bản thân hay vì đứa con mất kia
Tần Hy cô cũng không hiểu được nữa. Cô cứ khóc trong im lặng, nhưng mọi biểu hiện của cô đều hiện rõ trong mắt của Triệu Dương Thần
Về đến nhà cô liền đi thẳng lên trên phòng không thèm để ý người đàn ông đang ở phía sau
Triệu Dương Thần nhìn bóng lưng của cô không khỏi lắc đầu thở dài, rồi tự trách mình. Anh bước đi đến tủ lạnh lấy ra một chai nước uống từng ngụm từng ngụm cho tỉnh táo đôi chút sau đó cũng đi lên phòng
Nhiều ngày sau đó, hai người vẫn không hề nói với nhau bất kì câu nào. Có lẽ vì không còn gì để nói hoặc là không muốn nói cũng nên
Anh cứ lặng lẽ nhìn cô ngồi thẫn thờ như vậy, ngày nào cũng như vậy cả, cô không nói chuyện cũng không hề làm gì chỉ ngồi thẫn thờ như vậy
Triệu Dương Thần đi đến rồi ngồi xuống trước mặt cô :" Ngày mai anh đi công tác, em ở nhà ngoan ngoãn chờ anh về nhé"
Thấy cô không lên tiếng anh cũng không nói gì thêm. Nếu có nói thì nói gì nữa đây? Anh biết cô hận anh nhưng anh cũng không biết phải làm gì nữa
Vài ngày sau, anh không hề xuất hiện trong nhà nữa. Tần Hy cũng như bao ngày ngồi thẫn thờ vô hồn như vậy
Có lẽ vì buồn chán, nên cô ăn cũng ít đi rất nhiều
- Phu nhân cô ăn nhiều một chút mới có sức khỏe
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!