--Dịch: Autumnnolove--
Sau khi Tiêu Du xâu chuỗi lại toàn bộ chân tướng, anh ta cảm thấy khó chịu đến cực điểm.
Về đến nhà nhìn thấy Liễu Thiều Anh giả vờ hiền tuệ, ân cần hỏi han anh, anh càng cảm thấy ghê tởm.
Người phụ nữ này không đi làm diễn viên thì thật sự phí của trời.
Đêm đó anh làm bộ bị đau đầu nên vẫn không chạm vào Liễu Thiều Anh, thật ra anh vẫn luôn âm thầm quan sát thái độ của cô ấy, anh phát hiện cô ấy nhẹ nhàng thở ra.
Càng nghĩ càng thấy có vấn đề!
Anh ta muốn điều tra rõ chuyện này, càng không muốn sau này có chung đụng gì với đối phương, vì thế cố ý gọi điện thoại cho người phụ trách chi nhánh ở nước ngoài lén động tay làm ra chút chuyện rối ren.
Anh ta lấy danh nghĩa đi xử lý chuyện công ty mà xuất ngoại hơn một tháng. Sau khi trở về, người nhà nói có một niềm vui bất ngờ muốn cho anh biết. Ba mẹ anh kích động thông báo Liễu Thiều Anh đã mang thai, bọn họ sắp có cháu trai. Lúc ấy anh hoàn toàn ngây ngốc, nói cách khác anh chẳng những bị người ta cắm sừng, còn phải đổ vỏ* cho người khác.
(*) - nguyên văn 喜当爹 = hỉ đương da, hiệp sĩ tiếp mâm: chúc mừng sắp làm cha (của con người khác).
Sau khi Liễu Thiều Anh mang thai, anh ta lấy lý do suy nghĩ cho thân thể của đối phương mà phân phòng ngủ. Anh vẫn luôn âm thầm điều tra tên gian phu kia là ai, nhưng mà không nghĩ tới tra mãi vẫn không có kết quả.
Cho người theo dõi Liễu Thiều Anh ngày đêm cũng không có thu hoạch gì, càng ngày càng cảm thấy bất hợp lý.
Anh cũng đặc biệt khó chịu với cái thai trong bụng cô ta, nhưng không nỡ hại chết đứa nhỏ còn chưa thành hình, nên đành chờ tới lúc cô ấy sinh em bé xong liền đi làm xét nghiệm ADN.
Kiên trì lâu như vậy mà vẫn không tìm được chứng cứ Liễu Thiều Anh nɠɵạı ŧìиɦ, đêm đó anh uống rượu say, chuyện lại qua lâu như vậy rồi, bây giờ nói ra cũng không có ai tin. Cho nên chỉ cần chứng minh được đứa bé không phải con của anh thì anh có thể ly hôn ngay lập tức, còn có thể đòi nhà họ Liễu cho anh một câu trả lời thích hợp.
Nào ngờ hai tháng sau, Liễu Thiều Anh tự mình không cẩn thận té ngã một cái, rớt luôn cái thai. Cô ấy khóc tới hôn mê bất tỉnh, người ngoài nhìn vào cảm thấy đứa con này rất quan trọng với cô ấy.
Anh ta muốn dùng phôi thai để xét nghiệm ADN, nhưng lại chậm một bước, phía bệnh viện nói đã xử lý xong rồi. Sao có thể nhanh như vậy, trong lòng anh có dự cảm chuyện này nhất định không phải trùng hợp.
Khi đó, hạng mục đang hợp tác giữa Liễu gia và Tiêu gia đã bước vào giai đoạn then chốt, anh chỉ có thể nhịn xuống chuyện này trước.
Mỗi ngày nhìn thấy Liễu Thiều Anh thương tâm tự trách mình, anh chỉ cảm thấy thấy thật buồn nôn. Vì vậy anh cũng muốn khiến cô ấy cảm thấy khó chịu, anh bắt đầu giở tính 'phong lưu'.
Quả nhiên là đã khiến cho cô ấy chán ghét, Liễu Thiều Anh tìm anh tính sổ, còn ra tay đánh "bé ba","bé tư". Anh nhìn ra được Liễu Thiều Anh không phải ghen tuông vì yêu, chẳng qua là vì du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu và mặt mũi mới tới quấy phá mà thôi, vì vậy càng ngày anh càng quá đáng hơn. Còn những người phụ nữ bị Liễu Thiều Anh thu thập, anh cũng lười quan tâm đến họ. Loại phụ nữ biết rõ anh đã có gia đình mà vẫn vì tiền chủ động dâng tới cửa, bị đánh cũng không đáng được đồng tình.
Tuy rằng anh không có chạm qua phụ nữ nhưng lại rất hào phóng với các cô ấy, tiền bạc cho dư dả, lúc các cô ấy có việc cần anh giúp, chỉ cần không chạm đến nguyên tắc làm người của anh, anh cũng sẽ không nói hai lời mà giúp đỡ một phen.
Liễu Thiều Anh nếu dám lợi dụng anh thì phải có khả năng ứng đối với những phiền toái này. Vì thế trong suốt một năm này, cô ấy từ một cô gái dịu dàng đức hạnh trở thành người đàn bà đanh đá thích gây rối vô cớ. Thậm chí anh còn hoài nghi sự hiền lành trước kia của cô ấy chính là giả dối, đây mới là bản chất của cô ấy.
Anh ta từng đưa ra lời đề nghị ly hôn, nhưng Liễu Thiều Anh không chấp nhận, còn chạy về nhà mẹ đẻ cáo trạng. Vì vậy người Liễu gia tới tìm anh khuyên giải với thái độ hết sức rộng lượng vị tha, nói đều là đàn ông cho nên có thể thấu hiểu được chuyện lăng nhăng bên ngoài của anh, nhưng ly hôn kiên quyết không được.
Lúc ấy anh thực sự rất chán ghét cả nhà họ Liễu này, nhưng lại không có chứng cứ, đối phương một mực không chịu ly hôn, anh cũng không có biện pháp. Cho nên lại đẩy mạnh chuyện điều tra tên gian phu của Liễu Thiều Anh, hơn nữa anh còn cảm thấy Liễu gia này có vấn đề, cũng phân phó thêm người nhìn chằm chằm Liễu gia.
--Dịch: Autumnnolove--
Tất cả những chuyện này anh đều không nói với ai, kể cả cha mẹ anh. Cho nên Lạc Ninh không có khả năng nghe ai đó nói hoặc là lén tra ra được.
Hiện tại anh cảm thấy rất khiếp sợ, cái gì cô cũng có thể nhìn ra. Anh vội hỏi chuyện anh muốn biết nhất: "Vậy cô có thể xem được tên gian phu kia là ai không?"
Lạc Ninh lắc đầu: "Tôi chưa từng gặp vợ của anh, cho nên không bói được cái này đâu."
Tiêu Du không khỏi thất vọng, lại hỏi: "Vậy cô còn nhìn ra được cái gì nữa không?"
Lạc Ninh nói thẳng thừng: "Còn nhìn ra được anh bị người ta yểm bùa rồi, nếu không có công đức hộ thể thì khí vận của anh và Tiêu gia đều trở thành món hời cho người khác."
Sau đó ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Du tiếp tục nói: "Nhưng mà trên người của người Tiêu gia và bản thân anh có phúc phần được tích lũy do làm nhiều việc thiện, lúc này đã tiêu tán gần hết rồi, thêm một thời gian nữa chống chịu không nổi sẽ dễ xảy ra chuyện."
Trời cao có đức hiếu sinh, nhìn ra được từ đời tổ tiên Tiêu gia đã bắt đầu làm không ít việc thiện, cho nên hôm nay Tiêu Du mới gặp được cô.
Sắc mặt Tiêu Du đại biến: "Ý của cô là có người muốn cướp đi khí vận của Tiêu gia chúng tôi?"
Lạc Ninh vừa định lên tiếng giải đáp thì tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên. Cô nhìn thấy người gọi tới là Liễu Hồng Tuyết liền nói xin phép với Tiêu Du một tiếng rồi đi ra ngoài tiếp cuộc gọi.
--Wattpad: Autumnnolove--
Cuộc gọi vừa thông, đầu dây bên kia đã vội vàng hỏi: "Lạc đạn sư, có phải con từng đắc tội với tổng tài Liễu Thiếu Hiền của tập đoàn Liễu thị không?"
Lạc Ninh cũng không giấu giếm: "Con đắc tội người phụ nữ của anh ta."
"Thì ra là vậy!". Liều Hồng Tuyết tiếp tục nói: "Trợ lý của cậu ta vừa gọi cho dì, nói cậu ta muốn dì bên này không được cung cấp dược liệu hay giúp tìm dược liệu cho con."
Bà nói xong liền vội vàng giải thích: "Liễu gia của dì cùng Liễu gia của Liễu Thiếu Hiền cũng có thể gọi là họ hàng xa, nhưng mà đã không qua lại với nhau lâu rồi, cho nên dì cũng sẽ không thuận theo ý cậu ta."
"Gọi tới muốn nhắc nhớ con đề phòng một chút, người này làm việc rất tàn nhẫn độc ác, con phải cẩn thận cậu ta."
Lạc Ninh nhận phần tình cảm này của Liễu Hồng Tuyết: "Dạ, cảm ơn dì Liễu!"
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Sau khi cúp máy, Lạc Ninh quay trở về chỗ ngồi. Tiêu Du đang hết sức sốt ruột chờ đời, anh đang gấp muốn nghe được đáp án.
Lạc Ninh ngồi xuống, chậm rãi nói: "Đoán không sai, thực sự có người muốn đoạt đi khí vận của anh, sau đó chuyển hết lên người bọn họ."
"Có nhìn ra được là ai không?". Tiêu Du là người thông minh, trong lòng anh ta đã có suy đoán.
Lạc Ninh trả lời: "Người khác muốn sử dụng khí vận của nhà anh thì phải qua một bước trung gian, chẳng hạn như...quan hệ thông gia."
Sau đó cô lại ẩn ý sâu xa: "Anh có thể xuống tay điều tra từ chỗ này, con gái Liễu gia gả ra ngoài, tình huống nhà chồng của các cô ấy có phải sắp phá sản hết hay không, nếu không cũng đang dần dần lụn bại."
Tiêu Du trước giờ chưa từng nghĩ tới chuyện này, vì thế gọi điện thoại thông báo cho trợ ký cấp tốc đi điều tra, có kết quả càng sớm càng tốt.
Chuyện này cũng không khó khăn gì, chỉ cần tra một chút Liễu gia gả ra ngoài bao nhiêu con gái, gả cho nhà ai, tình huống hiện tại như thế nào, thì sẽ biết.
Trong thời gian chờ đợi, Lạc Ninh tò mò hỏi Tiêu Du: "Sao đột nhiên lại nghĩ tới chuyện bao dưỡng tôi?"
Tiêu Du cũng thẳng thắng trả lời: "Liễu Thiếu Hiền hẹn tôi ăn tối, hẳn là anh ta đã biết chuyện cô và Du Xuân Kiều giành vai, anh ta nói với tôi cô rất xinh đẹp, so với Du Xuân Kiều chỉ có hơn chứ không có kém."
"Nói thay vì cung phụng cho loại mặt hàng thấp như Du Xuân Kiều, không bằng bao dưỡng cô, đưa nhân vật nữ phụ cho cô."
Anh ta nhún nhún vai tiếp tục nói: "Tôi vốn đang tra xét Liễu gia, lần đầu tiên Liễu Thiếu Hiền ra mặt yêu cầu tôi làm chuyện gì đó, cho nên tôi liền thuận nước đẩy thuyền."
"Nhưng mà thật sự là tôi không có ý định động vào cô đâu!"
"Lúc nãy tôi đưa ra đề nghị, nhưng nếu cô không đáp ứng thì tôi chắc chắn không cưỡng cầu."
Anh ta lại giải thích: "Những người phụ nữ bên cạnh tôi trước giờ, đều là anh tình tôi nguyện, tôi chưa từng ép buộc ai hết."
Lạc Ninh cũng biết anh ta đang nói sự thật, trong lòng không khỏi cười lạnh. Chắc chắn Bạc Tương Tương lại thì thầm bên tai Liễu Thiếu Hiền rồi, nếu không làm sao anh ta biết được chuyện cô và Du Xuân Kiều tranh vai nữ phụ.
Có điều, nếu Liễu Thiếu Hiền đã chủ động đưa tới cửa thì cô cũng không cần khách khí nữa.