Vì khoảng cách xa nên dù Dịch Nam Yên muốn ở một mình với Diệp Sơ Hạ nhưng vẫn gọi tài xế, dù sao cô cũng không quen với thành phố lân cận, cũng không đảm bảo lái xe liên tục hai ba giờ sẽ không thấy mệt mỏi.
Ngày Quốc khánh, Diệp Sơ Hạ và Dịch Nam Yên lên xe từ sáng sớm, cân nhắc sự thoải mái, Dịch Nam Yên chọn xe bảo mẫu, không gian trong xe tương đối đầy đủ, ngồi lâu sẽ không có cảm giác chật chội.
Cát Tường vừa lên xe liền tò mò nhìn xung quanh, chú mèo con này tàn nhưng không phế, cái chân gãy cũng không hề ảnh hưởng đến sự tò mò của nó, nó cũng khá gan, hệt như mèo hoang thường xuyên được nhiều người sống ở thành phố cho ăn, bất kể là người hay tiếng còi xe trên đường, nó chưa bao giờ tỏ ra sợ hãi.
Cũng chính vì điều này mà Diệp Sơ Hạ mới cân nhắc việc đưa nó ra "ngoại cảnh".
Đến nơi phải mất nhiều thời gian hơn Diệp Sơ Hạ tưởng tượng, dù sao ngày Quốc khánh là thời điểm cao điểm để đi chơi, mặc dù nhiều người biết rằng đi ra ngoài vào ngày này chắc chắn sẽ đông người kẹt xe, nhưng hầu hết các nhóm đi làm chỉ có thể đi du lịch với gia đình trong thời gian này, nên bị kẹt xe rất lâu trên đường đến thành phố lân cận.
Khi đã qua giai đoạn hưng phấn ban đầu, Cát Tường nhàm chán nhảy lên đùi Diệp Sơ Hạ chuẩn bị đi ngủ, nhưng lại bị Dịch Nam Yên thẳng tay đẩy xuống, cuối cùng phải tủi thân cuộn tròn bên chân Diệp Sơ Hạ.
Diệp Sơ Hạ không biết tại sao, Dịch Nam Yên và Cát Tường dường như có khí chất không hợp, luôn chướng mắt nhau, nhưng chiến tranh thường kết thúc bằng chiến thắng của Dịch Nam Yên, dù sao thì Cát Tường chỉ là một con mèo nhỏ, hoàn toàn không thể đánh bại người nọ chút nào.
Xe đi chưa được nửa đường, Dịch Nam Yên cũng đã ngủ mất, dáng vẻ lúc ngủ của cô gần giống như thường lệ, lưng thẳng tắp, không giống như nhiều người ngủ gục ngã trái ngã phải sau khi ngủ quên trên xe. Cô hơi mím môi, trông như đang lơ đãng hoặc đang suy nghĩ sâu xa, nếu Diệp Sơ Hạ không chú ý đến cô đã lâu không cử động, nàng thậm chí sẽ không cho rằng cô đang ngủ.
Chẳng trách sau khi lên xe cô đeo kính râm vào, chắc là để tránh cho người khác phát hiện ra cô đang nhắm mắt ngủ, có thể nói cô khá là gánh nặng thần tượng.
Diệp Sơ Hạ đưa tay kéo kính râm của cô xuống một chút, để lộ đôi mắt được che dưới cặp kính râm, sau đó, Diệp Sơ Hạ tắt tiếng điện thoại và giơ điện thoại lên...
Làm xong tất cả những việc này, Diệp Sơ Hạ cất điện thoại như không có chuyện gì xảy ra, cúi đầu soạn tin nhắn trên tài khoản Weibo của mình, khi đến nơi thì lay Dịch Nam Yên dậy.
Dịch Nam Yên ngơ ngác mở mắt ra, trông có chút đần, phải một lúc sau mới hoàn hồn, cô dời kính râm lên đầu, ghét bỏ nhét Cát Tường vào túi mèo rồi xuống xe.
Diệp Sơ Hạ nhìn quanh, mô tả các tòa nhà chung quanh với vlogger An Đại Đại rồi bật lại thiết bị ghi hình.
Diệp Sơ Hạ đã lộ mặt trong video nên An Đại Đại tìm thấy họ rất dễ, nguyên nhân chính là thực sự rất khó phớt lờ họ.
An Đại Đại tự nhận mình là một người đẹp, nhưng vừa nhìn thấy bọn họ, cô ấy vẫn có ý định quay người bỏ đi, dù sao cũng chỉ là tình bạn fake.
Cô ấy hít một hơi, điều chỉnh lại tâm trạng rồi tiến lại gần, trong số hai người, người cầm túi mèo là một giai nhân tuyệt sắc kiều diễm, khuôn mặt thanh tú đeo kính râm, khiến người ta ngay từ cái nhìn đầu tiên đều có cảm giác bị thu hút bởi đôi môi đỏ mọng diễm lệ của cô, mái tóc đen dài gợn sóng buông xõa, khiến cô trông như một tuyệt phẩm.
Người bên cạnh nổi bật với vẻ đặc biệt thanh khiết, khi An Đại Đại đến gần, cô ấy nhận ra rằng hai người họ đều không có chiều cao trung bình, đối với một người chỉ cao 1,6 mét như cô ấy, đứng cùng họ có cảm giác rất ngột ngạt.
"Hạ Hạ!" An Đại Đại chớp chớp mắt, ra hiệu bạn trai đừng quay Dịch Nam Yên, sau đó mỉm cười dang rộng hai tay: "Cuối cùng cũng gặp được cậu."
Chưa kịp ôm Diệp Sơ Hạ, An Đại Đại đã cảm thấy cổ lạnh buốt, như có gió mát thổi qua, An Đại Đại cũng không quan tâm, cô ấy chỉ nghĩ trời quá nóng nên mới phản ứng đột ngột khi có gió thổi qua, khoe khoang một hồi với Diệp Sơ Hạ như hai người bạn lâu năm, sau đó bắt đầu dẫn họ ra ngoài.
Bởi vì Diệp Sơ Hạ đã giải thích trước, nên Dịch Nam Yên gần như không xuất hiện trước ống kính, trong lúc giới thiệu chỉ lia máy thoáng qua, Dịch Nam Yên căng mặt, nghe bọn họ nhiệt tình trò chuyện, cảm thấy có chút tự kỷ.
Từ khi nào mà họ trở nên quen thuộc như vậy? Sao cô không biết?
Hơi lạnh trên người cô toả ra khiến An Đại Đại phải từ bỏ kế hoạch ban đầu lôi kéo làm quen với cô.
Vốn dĩ An Đại Đại định từ chối quảng bá cho Diệp Sơ Hạ, dù sao đây cũng là sự nghiệp tương lai của cô ấy, cô ấy không thể tùy ý hủy hoại danh tiếng của mình, nếu sau này bị người khác đào ra chắc sẽ mất fan, nhưng đối phương thật sự cho quá nhiều.
Lúc đầu, An Đại Đại tưởng là Diệp Sơ Hạ muốn lăng xê mình nên đã liên lạc với cô ấy, nhưng sau khi được yêu cầu không tiết lộ chuyện này, cô ấy mới nhận ra rằng là do người khác, những người có tư bản nâng đỡ luôn dễ nổi tiếng hơn dân thường như cô ấy, cho nên An Đại Đại vẫn luôn xây dựng quan hệ tốt với Diệp Sơ Hạ, trước đây cô ấy cũng từng suy đoán xem người đứng sau nàng là ai, dù sao, ngoài hành vi ban đầu, đối phương không có động thái gì lớn, điều này khiến một người thực dụng như An Đại Đại đã chuẩn bị quan hệ lạnh nhạt với Diệp Sơ Hạ
Mãi cho đến khi số mới nhất của Diệp Sơ Hạ lên sóng, An Đại Đại mới nhận ra rằng, thì ra ulti nằm ở đây.
Tất nhiên, cũng có thể đối phương chỉ đơn giản là chia sẻ cuộc sống của mình và không có ý định trở thành KOL, nhưng An Đại Đại cảm thấy rằng việc cô ấy hòa nhập vào vòng giao thiệp của họ luôn có lợi cho mình, ít nhất là hơn mấy chị em tốt luôn muốn bí mật giới thiệu cô ấy cho mấy đứa con nhà giàu xấu xa nào đó.
An Đại Đại là người hư vinh ham tiền, khi kết bạn, cô ấy xem xét đối phương có giúp ích cho mình hay không, nhưng hiện tại, cô ấy vẫn bám sát điểm mấu chốt và chưa làm điều gì khiến mọi người coi thường.
Nhưng mặc dù đã tính kỹ trước khi khởi hành, nhưng Dịch Nam Yên có vẻ quá khó gần, vì vậy An Đại Đại dời mục tiêu lên Diệp Sơ Hạ, người trước đây có mối quan hệ qua mạng với cô ấy.
Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng An Đại Đại phát hiện, từ khi mình bắt đầu nói nói cười cười xây dựng mối quan hệ với Diệp Sơ Hạ, tâm trạng của giai nhân càng kém.
Đã đồng ý cùng nhau ăn cơm trưa, nên Diệp Sơ Hạ đẩy hành lý vào khách sạn chuẩn bị đi ra ngoài, Dịch Nam Yên mím khóe môi: "Em đi đi, tôi không đi."
Từ khi xuống xe, tâm trạng của Dịch Nam Yên không được tốt cho lắm, mặc dù Diệp Sơ Hạ không hề phớt lờ cô khi trò chuyện với An Đại Đại, nhưng tâm trạng của cô lại càng ngày càng tệ.
"Sao vậy?" Diệp Sơ Hạ nắm chặt lấy tay cô, "Chị khó chịu à?"
"Không." Dịch Nam Yên vẻ mặt u ám.
Diệp Sơ Hạ không coi lời này là thật, nhưng nàng không hiểu tại sao Dịch Nam Yên lại tức giận, tuy nhiên, dù thế nào đi nữa, nàng cũng không thể để Dịch Nam Yên ở khách sạn một mình, dù sao đối phương cũng đi cùng nàng, kết quả sau khi đến nơi lại bỏ rơi cô, vậy sao được?
"Đi với em đi mà," Diệp Sơ Hạ nhõng nhẽo, "Em đi một mình mà không có chị thì xấu hổ lắm ~"
Dịch Nam Yên cười nhạt: "Tôi thấy em với cô ta nói chuyện hăng say lắm mà."
Xấu hổ? Tôi mới giống cái người xấu hổ đó đấy.Diệp Sơ Hạ chớp chớp mắt, trong lời nói của cô hiểu được ý gì đó, nghiêm túc nói: "Đó là giả, có camera mà, đương nhiên phải ra vẻ chị em tốt, tất cả đều là vì hiệu quả quay chụp thôi, Yên Yên mới là chị em tốt của em!"
Dịch Nam Yên hừ một tiếng, lúng túng quay mặt đi: "Đừng gọi tôi bằng cái tên kỳ lạ như vậy!"
"Có lạ đâu?" Diệp Sơ Hạ khó hiểu.
"Dù sao cũng không được!" Dịch Nam Yên cau mày, "Đi thôi, còn đứng đó làm gì? Không phải em muốn đi ăn sao?"
Diệp Sơ Hạ: "..."
Nàng bất lực đi theo cô, không nói nên lời trước hành vi của Dịch Nam Yên, đi theo cô xuống lầu.
Khách sạn được Dịch Nam Yên đặt trước, phí tương đối cao, nhưng dù vậy, trong ngày Quốc khánh vẫn kín chỗ, Diệp Sơ Hạ và Dịch Nam Yên suýt mất chỗ khi vào thang máy.
Diệp Sơ Hạ nhìn thang máy đi xuống, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, nàng kinh ngạc liếc nhìn Dịch Nam Yên, suy nghĩ một lúc cũng nắm lại tay cô, không có thoát ra.
Dịch Nam Yên lặng lẽ nhếch lên khóe môi, ra khỏi thang máy cũng không buông ra, cho nên sau khi vào nhà hàng, An Đại Đại nhìn hai người nắm tay nhau đi vào.
An Đại Đại: "Quan hệ của hai người tốt thật đấy."
Dịch Nam Yên khẽ hừ một tiếng: "Còn cần cô nói nữa sao?"
An Đại Đại: "...?"
Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng An Đại Đại cảm thấy giai nhân này có vẻ rất thù hằn với mình.
Cô ấy nhờ người phục vụ bưng ra một số món ăn đặc biệt của thành phố C, cố gắng làm sôi động bầu không khí trên bàn: "Đây là đặc sản nơi này của chúng tôi đó, Hạ Hạ, cậu ăn thử đi, ngon lắm!"
Dịch Nam Yên bên cạnh hừ một tiếng.
An Đại Đại: "... Ngài có muốn thử không?"
Vì hơi thở u ám mà Dịch Nam Yên đã tỏa ra kể từ khi xuất hiện, An Đại Đại thậm chí còn sử dụng kính ngữ.
Dịch Nam Yên mặt lạnh từ chối, Diệp Sơ Hạ nhìn xung quanh, gắp món ăn vừa được An Đại Đại giới thiệu từ trong đĩa lên, khen ngợi: "Ngon thật!"
Chỉ nói hai chữ này, tâm trạng của Dịch Nam Yên càng trở nên tồi tệ hơn, cô dời ghế nói: "Tôi đi vệ sinh."
Diệp Sơ Hạ: "...?"
Nàng ngơ ngác chớp mắt, không hiểu vì sao người vừa mới được dỗ xong tự nhiên lại nổi khùng, An Đại Đại và Diệp Sơ Hạ nhìn nhau, ngập ngừng hỏi: "Cô ấy là bạn gái của cậu à?"
Diệp Sơ Hạ: "Ha?"
Nhìn thấy vẻ mặt khó tin khi nói lời này của Diệp Sơ Hạ, rõ ràng đang thắc mắc tại sao cô ấy lại nói như vậy, An Đại Đại không khỏi thở phào nhẹ nhõm: "Không phải thì tốt."
Cô ấy có một cô bạn đồng tính, không chỉ có thái độ thù hằn với các chàng trai xung quanh bạn gái mà còn có thái độ thù địch với các cô gái, nếu Diệp Sơ Hạ cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự, thì An Đại Đại cảm thấy kế hoạch ban đầu của cô ấy sắp thất bại, cô ấy muốn ở trở thành chị em tốt với Diệp Sơ Hạ, trong mắt đối phương, đoán chừng hành vi này không khác gì chen chân vào mối quan hệ của họ.
Nhưng nếu không phải thì chắc là sự chiếm hữu thuần túy giữa bạn bè, như vậy cô vẫn có cơ hội xây dựng mối quan hệ tốt với Diệp Sơ Hạ.
Thấy Diệp Sơ Hạ có chút nghi ngờ, An Đại Đại chọn ra vài điều về bạn mình và nói với Diệp Sơ Hạ, sau khi Dịch Nam Yên trở lại, An Đại Đại chú ý hơn đến lời nói và thái độ của mình, giữ mức độ như bạn bè bình thường, bọn họ cũng không có vẻ quá thân mật, quả nhiên vẻ mặt Dịch Nam Yên dịu đi rất nhiều.
Sự chiếm hữu không chỉ giữa những người yêu nhau, bạn bè cũng sẽ để bụng ai là người quan trọng hơn, và sầu não rằng liệu những người bạn mới của bạn có thể thay thế tầm quan trọng của mình hay không, v.v, An Đại Đại đã quen với điều đó từ khi còn nhỏ và cô ấy biết phạm vi xã giao của một số người tương đối hẹp, chỉ có một hoặc hai người bạn được coi là bạn thân nên họ rất để tâm đến đối phương, cũng từ chối mở rộng vòng bạn bè, nhưng mưu đồ của An Đại Đại cũng không nhiều, nên lập tức đổi cách xã giao.
Dù sao, theo quan sát của cô ấy, Dịch Nam Yên hẳn là người bỏ tiền mua đề xuất, xét theo sự hiểu biết của cô ấy về hàng xa xỉ thì người này tất nhiên là người giàu có, nên không thể đắc tội.