Edit: Dưa Xanh
- --
"Ân a a a... Quá sâu... Ha a... Không được..." Giang Phong Nhứ ngày thường luôn lạnh nhạt nhưng mà lúc này lại tao lãng tới cực điểm: "dương v*t đâm sâu thêm một chút... A a a... Thao chết em..."
Giang Bích Nhân nuốt nuốt nước miếng, nhìn phòng Giang Phong Nhứ hắc ra một chút ánh sáng, liền nhạy bén phát hiện được cửa phòng không có khóa.
Trái tim cô thình thịch nhảy lên, hơi hơi do dự, cô thả nhẹ bước chân, đi tới trước cửa phòng Giang Phong Nhứ, nhẹ nhàng đem khe hở cửa phòng đẩy ra lớn hơn một chút, lén la lén lúc ngồi đó quan sát.
Vừa nhìn vào đập vào mắt cô là hình ảnh nam nữ loã lồ, Giang Phong Nhứ xoay người về phía cửa, hai mắt bị che lại, đưa lưng về phía người đàn ông, ngồi trong lòng hắn, hai chân gấp thành hình chữ M. Cô còn có thể tinh tường nhìn thấy u cốc bí ẩn của chị gái đang cất chứa một cây dương v*t thô tráng dữ tợn, nam căn mạnh mẽ thọc vào rút ra, làm cho bụng nhỏ không ngừng nhô lên xẹp xuống.
Chị gái một bên bị côn th*t thao, một bên tự đưa tay bắt lấy đầu v* chính mình dùng sức xoa nắn, trong miệng không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ vừa tựa như thống khổ lại giống như đang vui sướng, hoàn toàn lột bỏ bộ dáng lạnh nhạt cao ngạo thường ngày, ngược lại tràn ngập hương vị dâm đãng.
Giang Bích Nhân biết mình thấy được những việc không nên thấy, nhưng chính là đôi mắt lại khó có thể rời khỏi màn biểu diễn đặc sắc, tiểu huyệt phía dưới nào chịu được cảnh tượng kích thích như vậy, ra sức mấp máy, bắt đầu chảy ra dịch thể.
Giang Bích Nhân tận lực quan sát, căn côn th*t to lớn kia ở trong tiểu huyệt Giang Phong Nhứ mãnh liệt ra vào mười mấy cái, sau đó vùi sâu vào bên trong bất động, Giang Phong Nhứ cả người run rẩy hét lên một tiếng, đạt tới cao trào.
Giang Bích Nhân suy đoán nam nhân kia hẳn là đang bắn tinh. Một lát sau, côn th*t đã mềm xuống mau chóng được người kia rút ra, nam nhân tháo xuống một cái bao trong suốt, bên trong chứa đầy tinh dịch.
Giang Bích Nhân nhìn nhìn, không chịu nổi đã đem tay vói vào váy ngủ vuốt ve tiểu huyệt chính mình, hai mắt không chớp mà nhìn chằm chằm cảnh tượng bên trong.
Người đàn ông sau khi rút dương v*t ra không chút nào để ý tới Giang Phong Nhứ, để tùy ý cô ấy vô lực ngã xuống trên giường, tiểu huyệt còn chưa kịp khép miệng không ngừng trào ra chất lỏng dâm mỹ.
Mà Giang Phong Nhứ sau khi hồi phục, liền bò tới trên người nam nhân, giống như chết đói mà vươn đầu lưỡi liếm láp côn th*t to lớn dính đầy hỗn hợp dâm dịch.
côn th*t vốn đã mềm xuống không tới một hồi đã bắt đầu cương cứng trở lại, Giang Phong Nhứ quỳ gối trước mặt nam nhân, bẻ ra tiểu huyệt chính mình, nói: "Tao chó cái bức lại ngứa, cầu xin chủ nhân dùng dương v*t lớn cắm vào, tốt nhất là cắm nát tiện bức dâm đãng..."
Giang Bích Nhân bưng kín miệng, quả thật không thể tin được lời nói như vậy là từ trong miệng chị gái cô nói ra.
Nam nhân kia không nói chuyện, chỉ là với tay lấy áo mưa tròng lên dương v*t, sau đó ấn mông Giang Phong Nhứ, eo bụng dùng sức đỉnh đem dương v*t thúc vào.
Giang Phong Nhứ sung sướng lớn tiếng kêu rên: "dương v*t chủ nhân cắm thật sướng... Ân a... Hảo thâm... Chó cái bị cắm tới tử cung rồi... A a a... dương v*t thật lớn..."
"A a a a... Tử cung chó cái bị thao mở... A a a a... dương v*t chủ nhân là lớn nhất... Ân a a... Thao chết chó hoang..."
Giang Bích Nhân đưa ngón tay vào tiểu huyệt, bắt chước động tác dương v*t mà thọc vào rút ra với biên độ nhỏ. Ánh mắt dừng lại ở nơi hai người giao hợp, nhìn côn th*t thô to ra vào tiểu huyệt chị gái, hai viên tinh hoàn no đủ chụp đánh vào môi âm hộ cùng với tiếng nước, phát ra hỗn hợp âm thanh "phốc xuy phốc xuy" vang dội, tấu lên một khúc giao hưởng dâm mỹ.
Ngón tay Giang Bích Nhân ra vào càng lúc càng nhanh, nhưng tiểu huyệt lại giống như không cách nào thỏa mãn, từ chỗ sâu bên trong tràn ra từng trận ngứa ngáy lợi hại, khao khát cảm giác được dương v*t lấp đầy.
Giang Bích Nhân nhìn một hồi lâu, mới chậm chạp nhớ lại là chưa nhìn rõ nam nhân cùng chị gái chơi trò này là ai. Cô ngẩng đầu chăm chú nhìn kỹ một lần nữa, Giang Bích Nhân đột nhiên kinh ngạc trợn to mắt.
Anh, anh họ?!
Hơn nữa anh họ giống như vừa mới nhìn qua bên này, cô nháy mắt có một loại cảm giác giống như cùng anh họ nhìn nhau.
Cả người Giang Bích Nhân tức khắc cứng đờ.
Bị phát hiện rồi?
Làm sao bây giờ...
Cô cắn môi, không dám xem tiếp, nước cũng không uống. Sợ làm ra động tĩnh gì đó, cũng không dám bỏ chạy, nhẹ chân bước nhanh trở về phòng chính mình.
- ---------------------------------
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~