Beta: Amouriel
Đồ mặt dày!
Anh không biết xấu hổ trước mặt em gái của mình hỏi tôi loại vấn đề này hả??
Tôi không cam lòng yếu thế: “À, anh nghĩ rằng anh rất lớn sao?”
Chu Tư đứng trước mặt tôi: “Anh tin sau đêm qua, em không thể không biết được.”
Tôi cố tình kích thích anh: “Đúng, em biết anh giống như một con gà con.”
“Đúng không, vậy em cầu xin tha thứ làm gì?”
Khuôn mặt của tôi đột nhiên bốc cháy, lắp bắp: “Em đang diễn… Sợ làm tổn thương lòng tự trọng của một người đàn ông lớn tuổi của anh.”
Chu Tư lại nửa điểm không thèm để ý: “À, lần sau em không cần vất vả như vậy.”
Tôi phản ứng nhanh nhẹn: “Anh muốn có lần sau hả?”
Chu Uyển vốn dĩ đang nằm trên mặt đất, khoanh chân ngồi đó, vẻ mặt hóng drama. Cậu ấy ngược lại ngồi xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn.
Chu Tư vừa quay đầu thoáng nhìn Chu Uyển, giọng nói không kiên nhẫn: “Em cút ngay.”
Khuôn mặt Chu Uyển trong nháy mắt gục xuống, phồng má giả bộ đáng thương: “Anh…”
“Em thấy người nên đi là em.’’ Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm một câu chuẩn bị đi, bị Chu Tư giữ chặt cổ tay
Bàn tay của Chu Tư dễ dàng quấn cổ tay tôi, hỏi: “Em đi đâu vậy?”
Tôi nói, “Về nơi em nên về.”
Chu Tư đánh giá tôi từ trên xuống dưới: “Lên lầu thay quần áo.”
“Không!” Tôi mới không muốn mặc đồ của Chu Uyển.
Chu Tư nói: “Anh đã mua cho em vài bộ mới.”
Tôi đầy nghi ngờ: “Mua lúc nào vậy?”
Chu Tư không trả lời, có lẽ là do anh quá lười để nói với tôi những điều vụn vặt này.
Lúc này tôi mặc một chiếc áo thun nam, đồ lót cũng không mặc, trần trụi một cái đùi trắng, đi ra ngoài thực sự không thích hợp. Dù sao mua cũng mua rồi, tôi cũng không muốn làm căng, quay lại trên lầu để thay.
Biệt thự này có ba tầng, phòng ngủ của Chu Tư nằm ở vị trí hướng nam trên tầng hai, trong phòng có một phòng thay đồ rất lớn. Đừng nhìn người đàn ông lớn tuổi này năm nay đã 30 tuổi, nhưng quần áo trong tủ quần áo không chỉ có kết cấu, mà còn rất đẹp.
Ở chính giữa tủ quần áo treo vài bộ trang phục nữ tỉ mỉ, ngược lại vẫn thật sự là hoàn toàn mới, hơn nữa đều là phong cách tôi thích.
Tôi chọn một bộ váy tay ngắn và một chiếc váy jean, vừa vặn kích thước của tôi. Sau khi thay quần áo rồi đi ngang qua phòng tắm, tôi chỉ đơn giản là đi đánh răng
Trong khi đánh răng, tôi thấy mình có một dấu dâu tây rõ ràng trên cổ. Trên thực tế, dấu ấn tối qua của tôi trên người Chu Tư cũng không ít.
Sau khi rửa mặt, tôi chuẩn bị xuống lầu, không ngờ Chu Tư trở về phòng. Anh vẫn mặc quần ảo gia đình giản dị, mái tóc ngắn xuyên thấu, nhìn ngược lại rất vô hại.
Còn thực tế thì sao?
Chu Tư to lớn chặn cửa, hiển nhiên là không muốn cho tôi đi ra ngoài.
Tôi nói với anh “Làm ơn nhường đường cho em.”
Chu Tư lại nói: “Em hiểu lầm Chu Uyển rồi, em ấy không làm chuyện làm tổn thương em.”
Tôi sớm đoán được Chu Tư sẽ giúp Chu Uyển, cũng không có kinh ngạc nhiều: “À, tam quan của mấy người thật đúng là dám làm không dám nhận.”
“Chu Uyển không cướp bạn trai của em.”
“Phải không? Vậy em thấy gì vậy? ”
“Chính mắt thấy cũng không nhất định là thật.”
Tôi trợn trắng mắt, lười nói nhảm với Chu Tư ở đây: “Được rồi, cậu ấy không làm đúng không. Vậy anh có thể thả em đi được không? ”
“Không.” Chu Tư từng bước từng bước tiến gần tôi, “Ăn sạch sẽ rồi muốn chạy?”
Tôi im lặng: “Anh nói đạo lí có được không, rốt cuộc là ai ăn ai?”
“Không phải để cho em nhìn vào gương sao?” Hơi thở của Chu Tư càng ngày càng gần, giọng nói cũng càng ngày càng trầm thấp, “Không phải em từng bước từng bước ăn anh sao?”
Tôi nhớ lại chuyện tối qua, gương mặt đỏ bừng: “Chu Tư, anh thật biến thái.”
Chu Tư cười, vươn tay chọc nhẹ vào má tôi: “Em ngại ngùng cái gì? Nhìn em không giống một đứa trẻ sao?”
Tôi vỗ tay Chu Tư ra: “Bộ dạng chơi xấu này của anh chẳng lẽ không giống một đứa trẻ sao?”
Chu Tư cắn môi tôi, hơi thở có chút gấp gáp: “Cho sói con ăn không đủ no.”
Tôi đẩy anh ra: “Anh là con sói già!! Đồ biến thái.”
Chu Tư ngậm lấy môi của tôi: “Tiểu Bạch Nhãn Lang.”
Đẩy qua đẩy lại, tôi rất nhanh bị Chu Tư hôn đến hai chân nhũn ra. Nói không được, tôi chỉ biết ậm ừ
Tôi thề, chuyện chân mềm nhũn này thật sự không phải tôi có thể khống chế, lúc trước Trần Chí Thành hôn tôi tôi cũng chưa từng có cảm giác này.
Nhưng Chu Tư thì khác, cũng không biết đầu lưỡi này của anh có công năng đặc dị gì, dễ dàng có thể nhấc lên sóng to trên môi tôi.
Cái này còn chưa tính, hai tay kia của anh hình như cũng mang theo dòng điện, trên người tôi bị ngón tay anh chạm qua chỗ tê dại.
Chu Tư vẻ mặt tính sổ: “Ông già?”
Tôi trả lời: “Vốn đã lớn em nhanh một con giáp!”
Chu Tư đính chính: “Là lớn hơn em bảy tuổi tám tháng.”
“Anh tính toán rất rõ ràng đấy.”
“Làm ăn, không tính rõ ràng như thế nào được?”
“Vô gian bất thương.” Tôi không khỏi cảm thán, sợ Chu Uyển ở dưới lầu nghe thấy nên vô thức che miệng lại.
Chu Tư đứng ở phía sau tôi, dán bên tai tôi thì thầm: “Không cần bịt miệng, Chu Uyển đã bị anh đuổi đi rồi.”
Nói như vậy, tôi cũng không đành lòng, bởi vì việc này cũng không phải tôi muốn nhịn là có thể nhịn được
Thế nhưng chuyện phía sau càng ngày càng không chịu khống chế của tôi.
Tôi hoài nghi Chu Tư tên quỷ hẹp hòi này vì chứng minh bản thân có bao nhiêu năng lực, tôi bị hôn đến căn bản không thể hô hấp, còn phải tiếp nhận sự xâm lấn cuồng phong bão táp của anh.
Bị làm hơn gần nửa giờ, tôi bị tra tấn không nhẹ, rốt cục mở miệng cầu xin tha thứ.
Tôi biết Chu Tư chỉ vì chờ tôi nói những lời này. Quả nhiên anh chậm lại, cả người cũng dịu dàng: “Đừng cầu xin tha thứ, sao không tiếp tục diễn đi?”
Giọng nói của tôi mang theo khóc nức nở: “Em sắp chết mất!” ”
“Anh làm sao nỡ để em chết chứ.”
“Chu Tư!!”
“Sao không gọi Anh Chu?” Chu Tư ôm tôi lên, nặng nề rơi xuống.
Tôi kinh hô: “Chu Tư anh là đồ biến thái! ”
Khi trời sắp tối.
Biệt thự nơi này vị trí tốt, tầm nhìn cũng cực tốt, tối hôm qua tôi bị ép cùng Chu Tư ngắm ánh trăng, hiện tại lại muốn cùng anh ngắm hoàng hôn
Ánh trăng cùng hoàng hôn đã được nhìn thấy, cũng là thời gian để chấm dứt sự vô lý này.
Ngày mai là thứ hai, tôi sẽ bắt đầu công việc một lần nữa mỗi ngày, tất cả mọi thứ trở lại đúng quỹ đạo.
Tôi nhẹ giọng nói với Chu Tư: “Anh Chu, anh đã sướng đủ rồi chứ? Sướng đủ rồi để tài xế đưa em về đi. ”
Chu Tư đen mặt: “Tạ Lệ, em suy nghĩ rõ ràng rồi mới mở miệng nói chuyện.”
Tôi biết Chu Tư tức giận, anh tức giận tôi càng vui vẻ, càng muốn đổ thêm dầu vào lửa: “Tai anh Chu không tốt sao? Em nói rõ ràng như vậy, anh không nghe rõ sao? ”
“Em cũng không định giải thích cho anh chuyện tối hôm qua sao?”
“Giải thích cái gì? Chẳng lẽ một đàn ông lớn tuổi như anh còn muốn em chịu trách nhiệm với anh sao? ”
Thành thật mà nói, tôi thực sự sợ Chu Tư sẽ tức giận đến nỗi tôi có thể làm điều đó. Bất quá anh ngược lại không đánh tôi, mà là đóng cửa rời đi.
Thật kỳ lạ, làm sao trước kia tôi không nhìn ra anh dễ dàng tức giận như vậy.
Tôi đi đến tủ quần áo để chọn một bộ quần áo một lần nữa, lần này tôi thông minh, không chọn váy
Đi xuống lầu, tôi thấy Chu Tư một bộ dáng âm trầm ngồi trên sô pha phòng khách, bên cạnh có con mèo nhỏ màu cam mũm mĩm.
Tôi cưỡng lại ý muốn cưng nựng con mèo, đi về phía cửa với đôi chân mềm mại.
Vừa đi tới cửa, tôi nghe Chu Tư nói: “Tạ Lệ, nếu anh muốn em chịu trách nhiệm với anh thì sao?”
Tôi dừng lại: “Trách nhiệm? Chịu trách nhiệm cái gì? ”
Chu Tư chậm rãi nói: “Em đã cướp đi lần đầu tiên quý giá của anh với tư cách là một người đàn ông, chẳng lẽ anh không nên tìm em phụ trách sao? ”
Tôi rất ngạc nhiên.
Anh trai, đây là lần đầu tiên anh? Anh lừa con nít sao?