“Mợ chủ, tài xế đến rồi”, vệ sĩ nhận được điện thoại bèn nói với tôi.
Tôi gật gật đầu, nhếch môi nhìn Cận Văn Thiến: “Cô có nhiều bạn trai như thế, đứa trẻ này có thực sự là của Tần Tuấn Phi không? Đừng nhầm lẫn nha”.
Cận Văn Thiến sửng sốt ra mặt, hiển nhiên không ngờ rằng tôi sẽ nói câu này, còn tôi tiếp tục nhìn sang Trương Mỹ Nga.
“Dì ơi, tình nhân của Tần Tuấn Phi không chỉ mình Cận Văn Thiến đâu, phải xem thử coi còn người nào khác đang mang thai không”.
Âm lượng của tôi rất to, đủ cho những người đứng hóng hớt xung quanh đấy nghe thấy, sau cùng tôi còn nở nụ cười ngọt ngào với Trương Mỹ Nga, được bốn vệ sĩ bảo vệ, rời khỏi nơi đó.
Ngồi vào xe rồi, tôi mới thở hổn hển, sau lưng ướt đẫm mồ hôi.
Qua hồi lâu, tôi mới phát hiện ra lòng bàn tay mình rất đau, xòe tay ra thì thấy một loạt dấu móng tay hiện rõ.
Hai câu cuối cùng là do tôi cố tình nói, trước hết chỉ ra đời sống tình cảm cá nhân của Cận Văn Thiến hỗn loạn, sau đó nói với bà ta rằng Tần Tuấn Phi có tình nhân khác, nếu người xung quanh không mang thai, ắt hẳn là vì Tần Tuấn Phi đã dùng biện pháp tránh thai.
Ít nhiều gì tôi cũng hiểu tính nết của Trương Mỹ Nga, chỉ riêng hai điều này cũng đủ khiến Trương Mỹ Nga nảy sinh nghi ngờ với Cận Văn Thiến.
Còn về phía Cận Văn Thiến, đàn ông bên cạnh cô ta trước giờ chưa bao giờ thiếu, Trương Mỹ Nga đi điều tra ắt hẳn sẽ có manh mối gì đó, cũng chính vì điều này mà khi trước tôi tưởng rằng cô ta đã thực sự cắt đứt mọi thứ với Tần Tuấn Phi.
Không cần biết đứa trẻ này có phải của Tần Tuấn Phi hay không, cứ khiến họ bực mình là được.
Chiếc xe vững vàng dừng lại trước cửa quán cà phê, tôi vừa vào đã trông thấy Lâm Băng Thanh ngồi bên cửa sổ đang vẫy tay với mình.
Tâm trạng của tôi lập tức khá hơn vài phần, rảo bước tiến về phía cô ấy.
“Tĩnh Văn, cậu thực sự sẽ kết hôn với anh Trình à?”, tôi vừa cầm cốc nước lên, Lâm Băng Thanh đã hỏi như vậy.
Tôi suýt nữa là phun ngay ngụm nước ra ngoài, ngượng ngùng gật gật đầu với cô ấy.
Lâm Băng Thanh nắm lấy bàn tay tôi, phấn khích bảo: “Chúc mừng cậu nha!”
“Có gì đáng chúc mừng đâu chứ...”, tôi cười khổ, kể hết nội dung bản “hợp đồng” giữa tôi và Trình Dịch Lâm cho cô ấy nghe.
Chuyện này cứ giấu trong lòng mãi cũng khó chịu, tôi chỉ có thể nói với Lâm Băng Thanh thôi.
“Vậy sau này cậu dự tính làm thế nào?”, Lâm Băng Thanh nhíu mày, không còn vẻ phấn khởi lúc nãy nữa.
Tôi khuấy cốc cà phê trước mặt, lòng dạ cũng buồn phiền lắm: “Tớ cũng không biết nữa, đến đâu hay đến đó thôi”.
Tuy rằng Trình Dịch Lâm ký hợp đồng với tôi, cũng đăng ký kết hôn rồi, nhưng lòng tôi không hề yên tâm chút nào, bởi vì không thể biết chắc khi nào anh ta sẽ giơ chân đạp mình một cái.
Theo nội dung trong hợp đồng, cho dù tôi ly hôn cùng Trình Dịch Lâm thì cuộc sống của tôi vẫn được đảm bảo, nhưng cứ nghĩ đến việc phải rời xa đứa trẻ này, tôi khó chịu lắm, chỉ muốn bật khóc.
“Băng Thanh, Trình Dịch Lâm nhất định sẽ đối xử tốt với đứa trẻ này chứ...”, chỉ vài ngày thôi mà tôi càng lúc càng để tâm tới nó rồi.
“Cậu đừng nghĩ nhiều như vậy”, Lâm Băng Thanh nắm lấy bàn tay tôi: “Cậu cứ sống với anh Trình đi, chưa biết chừng anh ấy là lương duyên của cậu thì sao?”
“Anh Trình bề ngoài lạnh lùng chứ bên trong nhiệt thành lắm, lại rất có nguyên tắc. Tớ cảm thấy chắc chắn anh ấy thích cậu, nếu không anh ấy sẽ không kết hôn với cậu đâu”.
“Thật sao?”, lòng tôi không khỏi run rẩy, chẳng hiểu sao lại thấy khá háo hức mong chờ.
Lâm Băng Thanh gật đầu khẳng định: “Chắc chắn là thế mà. Cậu cũng biết đấy, anh ấy muốn tìm bạn gái thì dễ lắm, không nhất thiết phải tìm cậu đâu”.
Có lẽ vì cảm thấy câu này sẽ làm tổn thương người khác nên Lâm Băng Thanh ngượng ngùng thè lưỡi, nhưng tâm trạng của tôi lại khá hơn vài phần.
Tôi không nói với Lâm Băng Thanh rằng có thể Trình Dịch Lâm thích đàn ông, nhưng cho dù anh ta thích đàn ông, có thể chọn tôi làm vợ anh ta cũng đủ rồi. Tôi âm thầm quyết định phải biểu hiện thật tốt để Trình Dịch Lâm hài lòng, như thế mới có thể ở lại bên cạnh con mình.
“Cậu bảo có việc cần nói với tớ, là việc gì thế?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!