Tôi vội vàng gật đầu, lúc tôi đang nghĩ nên giới thiệu thân phận của Trình Dịch Lâm như thế nào thì mẹ của tôi đã lên tiếng trước.
"Cậu Trình, thực sự cảm ơn cậu rất nhiều. Cảm ơn cậu mấy ngày nay đã chăm sóc cho Tĩnh Văn".
Vẻ mặt của Trình Dịch Lâm vẫn thản nhiên như cũ, nhưng anh ta vẫn rất lịch sự đáp lại: "Chuyện này dù sao cũng là do cháu gây ra, cho nên đây là chuyện là cháu phải làm thôi".
Tôi ngây ngẩn nhìn mẹ tôi nói chuyện cùng Trình Dịch Lâm, tôi không biết hai người bọn họ quen biết nhau từ lúc nào mà lại có thể nói chuyện thân thiết như vậy.
Nghe lời Trình Dịch Lâm nói thì hình như anh ta đã nói hết mọi chuyện với mẹ tôi, tại sao mẹ tôi lại không tỏ ra tức giận với anh ta chứ?
Hình như đã nhận ra được sự ngạc nhiên của tôi, Trình Dịch Lâm liếc nhìn tôi, tôi dường như còn bắt gặp một chút đắc ý lộ ra trong mắt anh ta.
Mẹ của tôi đang dần hồi phục, tôi nói chuyện với mẹ tôi rất lâu, Trình Dịch Lâm gọi một bữa ăn đưa đến phòng bệnh, sau khi tôi ăn cơm cùng mẹ ở phòng bệnh xong thì mới cùng Trình Dịch Lâm rời đi.
Trình Dịch Lâm đưa tôi đến thẳng biệt thự của anh ta để sống.
"Chúng ta đã là vợ chồng rồi thì cũng nên sống chung với nhau. Tôi thường bận việc, cô cần gì cứ nói với dì Vương là được", Trình Dịch Lâm chỉ bỏ lại câu nói này rồi rời đi.
Tôi đã từng đến biệt thự này một lần nhưng vẫn cảm thấy cần phải thận trọng. Dì Vương mang dép đi trong nhà cho tôi thay ra sau đó nói rằng phòng ngủ của tôi đã được sắp xếp ổn thỏa, lúc này tôi mới yên tâm được phần nào.
Tôi đã từng lo lắng về những chuyện sẽ xảy ra với Trình Dịch Lâm sau khi chúng tôi kết hôn, nhưng bây giờ có vẻ như tôi và Trình Dịch Lâm thực sự chỉ kết hôn để cho người khác nhìn thấy mà thôi.
Chỉ có điều, tôi còn chưa kịp lên lầu thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
"Bà chủ cùng cô Từ đã đến", dì Vương không khỏi cau mày khi nhìn thấy hình ảnh ngoài cửa qua màn hình.
Tôi căng thẳng hỏi: "Tôi có cần tránh đi không?"
Có thể nhìn thấy trên màn hình một người phụ nữ đứng tuổi và một cô gái trẻ đang đứng ngoài cửa, người phụ nữ kia hẳn là Tống Tuyết Mai, mẹ của Trình Dịch Lâm, còn cô Từ mà dì Vương vừa nói tới thì hẳn là Từ Phi Phi.
Trình Dịch Lâm đã nói qua cho tôi biết về tình hình trong gia đình của anh ta, bố anh ta mất sớm, ở nhà chỉ còn bà và mẹ của anh ta. Mẹ của anh rất thích cô gái tên Từ Phi Phi này và muốn hai người bọn họ kết hôn với nhau nhưng Trình Dịch Lâm thì không thích điều đó.
“Có lẽ là không thể rồi”, dì Vương lắc đầu.
Tôi cũng có thể lý giải được, bây giờ tôi đang ở trong biệt thự của Trình Dịch Lâm thì còn có thể trốn đi đâu được đây?
Dì Vương nhanh chóng gửi một tin nhắn cho Trình Dịch Lâm sau đó mới mở cửa.
“Thưa bà chủ, bà chủ đến rồi”, dì Vương cười nói.
Mẹ của Trình Dịch Lâm gật đầu, sau đó không khỏi ngạc nhiên khi thấy tôi đứng trong phòng.
“Cô gái này là ai vậy?”, Tống Tuyết Mai nghi hoặc nhìn tôi hỏi.
Tim tôi đập nhanh nhưng tôi không nói nên lời và cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Về mặt pháp lý mà nói thì tôi là vợ của Trình Dịch Lâm, nhưng tôi thực sự không thể nói ra những lời này, tôi rất sợ Tống Tuyết Mai sẽ ăn tươi nuốt sống tôi.
Bầu không khí lúc này trở nên vô cùng kỳ lạ, dì Vương vội vàng cười nói: "Đây là cô Lạc, chính là... vợ của cậu chủ".
"Cái gì?", Tống Tuyết Mai vừa nghe thấy lời này thì đã cau mày thật chặt.
"Dì Vương đang nói gì vậy? Anh Dịch Lâm kết hôn từ khi nào chứ? Không, anh ấy thậm chí còn chưa có bạn gái!", Từ Phi Phi lườm tôi và nói với vẻ hoài nghi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!