Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sau Cơn Mưa Sáng Sớm

Người đến là một người phụ nữ.

Váy dài màu xanh và trắng, mái tóc bên má lỏng lẻo nắm lấy phía sau đầu, trang điểm tinh tế, mỉm cười nhẹ nhàng.

Khương Triệt nhìn thấy người tới, thả lỏng lại tản mạn đi về phía sau, lắc quyển sách bài tập trên mặt bàn, mặt không đổi sắc nói dối: "Tất nhiên là học tập.”

Trong lời nói, tầm mắt nhìn về phía Tống Khinh Trầm.

"Cà Lăm Nhỏ, giới thiệu một chút, chị họ tôi, chủ quán cà phê.”

Tống Khinh Trầm kinh ngạc, cuống quít đứng dậy, ghế dựa phát ra một tiếng đâm trên mặt đất gạch men: "Xin chào chị, chị gái.”

Khương Triệt nhìn bộ dáng dồn dập của Tống Thanh Trầm, không có chút ý tứ đi lên đỡ một cái, ngồi đối diện nói lời lạnh lẽo: "Đừng căng thẳng Cà Lăm Nhỏ, lỡ đâu nhìn thấy cha mẹ tôi, có phải ngay cả đường cũng không biết mà đi hay không.”

Gặp cha mẹ...

"Cậu, cậu đừng nói lung tung...”

Bị Khương Triết nói không che giấu được khiến cho tay chân luống cuống, Tống Khinh Trầm nói không nên lời, một tầng đỏ mỏng bò lên hai má, nội tâm khẽ run, giống như bộ dáng bị bắt nạt.

Khương Triệt buông tay, ngược lại người phụ nữ đứng bên cạnh mím môi cười: "Cô gái nhỏ đừng căng thẳng.”

"A Triệt đã lâu không tới nơi này ngồi một chút, vừa vặn hôm nay chị ở đây, liền thuận đường tới chào hỏi.”

"Lại nói tiếp, hình như cho tới bây giờ chưa từng gặp qua em, là bạn mới của A Triệt sao?”

Một câu nói khiến Tống Khinh Trầm hơi hơi nhíu mày, tâm tư khẩn trương nóng hổi sẽ nguội lạnh.”

"Không mới: Khương Triệt chậm rãi bổ sung ở phía sau: "Học sinh giỏi lớp bên cạnh bọn em, Tống Khinh Trầm.”

Anh ấy dừng lại, có ý nghĩa khác: "Sau này chị có thể gặp cô ấy thường xuyên.”

Chị họ khẽ nhướng mặt, ánh mắt ái muội lưu chuyển trên người hai người: "Tiểu tử cậu, thật để ý nha, nhưng nếu em đã tới rồi, không bằng ở trong cửa hàng hát mấy bài?”

“Nơi này có một số khách hàng, đều là chuyên môn vì em mà đến đấy.”

Ánh mắt cô ấy bảo: "Mấy cô gái kia mới học trung học cơ sở đi, mỗi ngày đều đến, còn viết đầy tường chúc phúc cho em.”

Tống Khinh Trầm nhìn theo ánh mắt của chị họ.

Mấy nữ sinh tuổi còn nhỏ ngồi ở trong góc, dùng biểu ngữ phóng xạ viết chữ "Khương Triệt" che đi nửa khuôn mặt của mình, thỉnh thoảng giương mắt nhìn về phía này, lại xấu hổ cúi đầu, cười đùa đùa giỡn.

Khương Triệt lười biếng mở miệng: "Chị, tha cho em đi, Cà lăm nhỏ này cũng không dễ lừa gạt, hôm nay vất vả lắm mới gọi cô ấy ra ngoài bồi em học bù.”

Anh ấy chớp mắt: "Như vậy, em nợ chị một lần, ngày khác nhất định sẽ bù.”

Lời thề thề son sắt, trên mặt lại sáng ngời treo bốn chữ lớn "Em đang có lệ".

Chị họ đại khái cũng biết Khương Triệt không đáng tin cậy, thở dài: "Thôi thôi, hôm nay em không muốn hát, cũng không thể ép buộc em. Chỉ là mấy nữ sinh kia lại chờ mấy ngày, thật vất vả đợi được em, chỉ sợ hôm nay lại thật bại mà về.”

Tống Khinh Trầm đột nhiên nắm chặt lòng bàn tay.

Ngón tay bật vào trong da thịt mềm mại, đầu ngón tay nổi lên màu xanh trắng, cô trầm mặc một lát.

"Một, một hai bài hát, không, không làm chậm trễ thời gian.”

Trong nháy mắt đó, Tống Khinh Trầm động lòng trắc ẩn.

Giống như nhìn thấy chính mình ở trường trung học cơ sở, vấp ngã đi cầu xin người qua đường giúp đỡ nâng biểu ngữ trong chốc lát, chỉ vì cho thiếu niên trên sân khấu tận tình hát một chút dũng khí.

Khương Triệt trời sinh thích hợp với sân khấu, hắn nên phát sáng dưới ánh đèn sân khấu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!