Chương 225: Gây ra tranh luận
“Thời buổi này fan đều bị cái quái gì vậy? Chẳng phải là chỉ hát một bài hát thôi sao? Sao lại công kích người ta như thế cơ chứ? Không nhìn thấy Cẩm Tú nhà chúng ta đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết sao?”
Chị Văn lượt xem bình luận, sau đó thì tức đến run cả người.
Cơ hội biểu diễn ngày hôm là do cô ta khó khăn lắm mới giành được cho Tô Cẩm Tú, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót gì được! Ánh mắt của chị Văn cực kỳ hung ác, cô ta nghĩ đến cái gì đó, sau đó lập tức gọi điện thoại cho nhân viên của phòng làm việc, nói: “Nhanh tìm người đến giải quyết chuyện này đi, nhanh lên!”
Không bao lâu sau, trên mạng internet bắt đầu có một loạt các loại bình luận trái chiều.
“Một đám chó mắt đỏ, bọn mày chỉ là đang ghen tị Tô Cẩm Tú hát hay. hơn Ngôn Nhiên Vi Tiểu thôi chứ gì?
“Rõ ràng là có cả đống người cover lại bài hát này, tại sao chỉ có Ngôn Nhiên Vi Tiểu nhà mấy người được hát còn Cẩm Tú nhà bọn tôi thì lại không được?
“Ngôn Nhiên Vi Tiểu chẳng qua chỉ nổi tiếng ở trên mạng internet thôi, năng lực biểu diễn trực tiếp có thể bằng Tô Cẩm Tú được chắc? Tỉnh lại. đi! Lý do tại sao lại gọi là người nổi trên mạng, đó là vì bọn họ chỉ giỏi chỉnh sửa âm thanh thôi!
“Tô Cẩm Tú không hổ là ngôi sao nữ được debut từ chương trình tìm kiếm tài năng, thực lực biểu diễn trực tiếp rất tốt. Nếu mà để Ngôn Nhiên Vi Tiểu đến hát live thì e là cô ta chỉ có thể hát nhép thôi ấy nhỉ?
Lúc Phong Thần Nam lướt đến mấy bình luận này thì vô cùng tức giận.
Thời Ngọc Diệp thấy sắc mặt của anh quá khó coi, thế là cô ngó qua nhìn điện thoại của anh một chút, sau đó cô tặc lưỡi cản thán: “Xem ra bộ phận quan hệ công chúng của cô ta thật sự rất có năng lực đấy nhỉ?”.
Vẻ mặt Phong Thần Nam rất bình tĩnh, anh tiện tay gửi cho rằng Dạ Hiên một tin nhắn, sau đó cất điện thoại đi và nắm chặt bàn tay của Thời Ngọc Diệp, anh nói: “Đừng lo lắng, chuyện này anh nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em!”.
Ở phía bên kia, sau khi nhận được tin nhắn của Phong Thần Nam, Đằng Dạ Hiên bày ra vẻ mặt ù ù cạc cạc chẳng hiểu mô tê gì hết.
“Sao Tổng giám đốc Phong lại bảo mình khống chế bình luận giúp Ngôn Nhiên Vi Tiểu nhỉ? Ánh rất thân quen với người nổi tiếng trên mạng này à?”
Trong tin nhắn chỉ có mỗi một câu, khiến người ta thật khó hiểu.
Không hiểu chuyện như thế nào, nhưng anh ta có thể nhận ra Tổng giám đốc Phong đang cực kỳ tức giận thông qua từng con chữ trong tinh nhắn, thế là anh ta phải lập tức mở Facebook lên xem cho rõ đầu đuôi câu chuyện.
Lướt một vòng, hóa ra là fan của Tô Cẩm Tú đang cãi lộn với fan của Ngôn Nhiên Vi Tiểu, còn có một số tài khoản tiếp thị được thuê tới liên tục gây rắc rối, nhìn kiểu gì thì cũng chẳng có liên quan gì đến Tổng giám đốc Phong hết á. .
“Tổng giám đốc Phong sẽ không ngoại tình đầu nhỉ? Ngay cả chuyện của phụ nữ mà cũng nhúng tay vào? Đây không giống phong cách làm việc của ảnh mà.”
Đằng Dạ Hiên bị chính suy nghĩ của mình làm cho giật bắn cả mình, sau khi phản ứng lại thì anh ta vội vàng giơ tay lên che miệng lại.
May mà không có ai nghe thấy, không thì cái mạng nhỏ của anh ta sẽ đi đời nhà ma mất thôi.
“Mà thôi kệ đi, Tổng giám đốc Phong nói thế nào thì cứ làm như thế đó, mau thu xếp người đi làm việc thôi!”.
Bài hát thứ hai mà Tô Cẩm Tú hát chính là bài hát của bản thân cô ta, bởi vậy nên không gây ra bất kỳ sự phẫn nộ nào từ phía công chúng cả. Cuối cùng, sau buổi biểu diễn, những tràng vỗ tay vô cùng vang dội vang lên.
Tô Cẩm Tú đứng giữa sân khấu, mỉm cười nhìn đám người ở bên dưới khán đài vì mình mà vỗ tay, trong lòng cực kỳ đắc ý.
Vì buổi biểu diễn ngày hôm nay, cô ta đã luyện tập ròng rã suốt ba ngày trời, cuối cùng cũng xem như là không làm bản thân phải thất vọng.
Dù sao thì cô ta cũng debut với hạng nhất trong chương trình tìm kiếm tài năng cơ mà, trên phương diện năng lực biểu diễn, Tô Cẩm Tú tuyệt đối là người có thực lực.
Chị Văn bảo cô ta nhất định phải hoàn thành buổi diễn này cho thật tốt, cô ta đã làm được rồi.
Từ nay về sau, cô ta lại có thể ra mắt công chúng một lần nữa, được những người hâm mộ yêu mến và theo đuổi.
“Nghe nói hôm nay anh Thần Nam cũng tới, không biết lúc nãy anh ấy có thấy mình hát không nhỉ..”
Tô Cẩm Tú nghĩ thầm và gương mặt cô ta thì đỏ bừng hết cả lên.
Tất cả mọi người đều nói khi cô ta hát là hấp dẫn nhất, hẳn là anh Thần Nam cũng nhìn thấy nhỉ?
Mặc dù cô ta không nhớ được trước khi mất trí nhớ mình đã làm. những gì, nhưng mà bây giờ cô ta cực kỳ tự tin về bản thân mình, chỉ cần
mình ăn mặc xinh đẹp và thể hiện ra khí chất như tiên nữ thì nhất định có thể thu hút ánh mắt của anh Thần Nam.
Anh Thần Nam, anh Thần Nam….
Xưng hô này là cô ta nhìn thấy ở trong quyển nhật ký kia. Có thể được cô ta gọi thân mật như vậy, nhất định phải là một người vô cùng quan trọng. Mặc kệ trước kia đã trôi qua như thế nào, hiện tại việc cô ta cần làm chính làm cướp lại những thứ thuộc về bản thân mình.
Tô Cẩm Tú vừa nghĩ vừa đi về phía hậu trường, cô ta nhìn thấy chị Văn. đang chờ mình, nhưng sắc mặt chị Văn nhìn thế nào cũng rất khó coi.
Trong lòng cô ta thắt lại một cái, có cảm giác là đã có chuyện không hay xảy ra rồi, thế là cô ta đổi sang vẻ mặt tủi thân rồi đi qua.
“Chị Văn… Em xin lỗi, em có cảm giác lúc nãy em thể hiện không được tốt cho lắm, em đã phụ lòng chị rồi.”
“Đừng nói mấy lời như thế, Cẩm Tú, lúc nãy em hát rất hay, tất cả mọi người đều thấy vậy mà”.
“Thể tại sao trông chị chẳng vui vẻ chút nào hết vậy? Có phải lúc nãy em hát lệch tông không?”
Chị Văn lộ ra vẻ mặt lúng túng, thở dài một hơi, cuối cùng cô ta vẫn lấy điện thoại ra đưa cho Tô Cẩm Tú xem và nói: “Thật ra cũng không có gì đâu, chẳng qua là các fan hâm mộ trên mạng internet chẳng có tí đạo đức nào hết, thấy em hát hay thì ghen ghét đến đỏ cả mắt xong rồi nói ra mấy lời khó nghe thôi ấy mà”
Đây là lần đầu tiên Tô Cẩm Tú đọc được những bình luận khó nghe như vậy, sắc mặt cô ta cứng ngắc, đôi mắt lập lòe ánh nước.
“Sao lại thành thế này chứ…”
“Đừng khổ sở, Cẩm Tú, mắt bọn họ đều mù hết rồi, không nhìn thấy điểm tốt của em. Chuyện này chị đã để công ty xử lý rồi, ngoại trừ việc khống chế bình luận ra thì chúng ta cũng sẽ khởi kiện những người ăn nói ác độc làm tổn thương em này nữa” .
Chị Văn nhẹ nhàng vỗ lên lưng Tô Cẩm Tú và an ủi cô ta.
Nhưng Tô Cẩm Tú vẫn không cảm thấy an ủi chút nào, nước mắt cứ liên tục trào ra khỏi hốc mắt của cô ta.
“Nhất định là do em làm chưa tốt cho nên bọn họ mới không thích em. Tất cả đều tại em hết, do em đã không chuẩn bị đầy đủ, nếu mà em làm tốt thì bọn họ sẽ không nói rằng em đã phá hỏng ca khúc của người khác!”
Nhìn Tô Cẩm Tú nước mắt lưng tròng, chị Văn cảm thấy cực kỳ đau lòng. Cô ta thật sự rất muốn đánh cho mấy người nói nhảm ở trên mạng kia một trận tơi bời.
Cô ta vươn tay ra ôm Tô Cẩm Tú vào trong ngực, nhẹ nhàng an ủi: “Đừng đau lòng mà, Cẩm Tú à. Chuyện này chị Văn sẽ xử lý cho em, em đừng suy nghĩ quá nhiều. Mau lau khô nước mắt đi, để thợ trang điểm tới trang điểm lại cho em một chút, lát nữa chị dẫn em ra ngoài gặp nhà đầu tư.”
“Vâng”
Không lâu sau, Phương Minh Viễn lại quay lại tìm Thời Ngọc Diệp và Phong Thần Nam, bên cạnh còn dẫn theo mấy người đàn ông nữa, bọn họ đều rất có phong thái của ông chủ lớn, nhìn qua thì có vẻ đều là những người thành công trong giới doanh nghiệp.
“Cô Thời, cậu Phong, tôi giới thiệu với hai người một chút, mấy vị này. đều là nhà đầu tư của đoàn phim chúng tôi, ông chủ Lý, ông chủ Vương và ông chủ Khương”
“Chào các ông”
“Chào hai người, ngưỡng mộ đã lâu rồi! Tôi thật sự rất ngạc nhiên, không ngờ mợ Phong lại tài hoa đến thế, khó trách mà mọi người cứ bảo Tổng giám đốc Phong có mắt nhìn người tốt lắm, quả đúng là như vậy?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!