Anh có hẹn đi đánh tennis cùng bạn, nên rời đi trước. Một lúc sau Mạn Nghiên đi xuống lầu, dù đã đánh răng xong nhưng cô vẫn còn ngáp ngủ.
Chính xác thì tối qua Mạn Nghiên đã thức đến ba giờ sáng để đọc sách!
“Mau lại đây.”
Mạn Nghiên đến gần Tôn Bách Thần, bị hắn kéo ngồi phịch xuống đùi của mình. Hắn đẩy dĩa đựng thức ăn sáng lại gần, bảo cô ăn.
“Ăn đi, món này nguội sẽ khó nuốt.”
“Vâng” Cô chầm chậm ăn bánh mỳ, chốc chốc lại ngoảnh đầu ra đằng sau nhìn hắn. Mạn Nghiên biết Tôn Bách Thần có tâm sự trong lòng, nhưng không dám hỏi.
Mới sáng sớm, khuôn mặt hắn đã trầm tư muộn phiền. Rốt cuộc trong đầu hắn đang nghĩ đến điều gì chứ?
“Anh không ăn sáng sao?” Cô thấy trên đĩa vẫn còn một miếng bánh nữa.
“Không. Em ăn luôn đi.”
Sức ăn của Mạn Nghiên rất tốt, cô cũng không chế thức ăn bao giờ. Rất nhanh cô đã xử đẹp hai miếng bánh sandwich kẹp trứng, rồi cẩn thận chùi sạch sẽ tay và miệng bằng khăn giấy trên bàn.
Tôn Bách Thần ôm chặt cô gái đang ngồi trên đùi mình, vùi mặt vào làn tóc mượt mà kia, tìm kiếm chút thư thái trong lòng. Hắn cảm thấy bản thân mình thật ương gan, tâm ích kỷ không muốn cho cô gái này một danh phận, nhưng vẫn muốn giữ cô ở mãi bên cạnh mình.
Nói thẳng ra là biểu hiện của những gã đàn ông tồi!
“Mạn Nghiên, tối nay cùng tôi đi dự tiệc nhé? Tôi muốn giới thiệu em với một người.”
Cô đột nhiên củi thấp người, đầu nghiêng sang nhìn hắn. Tiệc sao? Trùng hợp tối nay chính là sinh nhật của Vũ Khắc Dương. Cô vẫn đang lưỡng lự không biết nên làm thế nào, bây giờ hắn lại rủ cô đi dự tiệc cùng mình.
Đi sinh nhật của Khắc Dương hay đi dự tiệc cùng Tôn Bách Thần đây? Mạn Nghiên rối não...
“Thế nào? Có muốn đi cùng không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!