Anh Triệu nhe răng cởi hết cúc áo sơ mi ra, tôi nhìn thấy đám lông đen dày trên ngực anh ta, lông đen dày đặc kéo dài đến tận dưới rốn, nhất thời nổi hết cả da gà lên. Người đàn ông này lông mọc dày đặc, hệt như là động vật thành tinh vậy.
"Anh Thương, Chu Dung Thành Thành sẽ cắt mất đường lui của tôi Bao nhiêu năm nay, tôi cũng đã gặp rất nhiều cán bộ ngành công an, nhưng anh ta thì chân cứng rắn, không ăn dầu, không muối, không thu tiền, và cũng không muốn phụ nữ. Tôi để anh ta làm, anh ta đúng là chết tiệt mà, không mọc mắt hay sao mà đi xử tôi, bao nhiêu anh em trong tay tôi đều vì anh ta mà chết. Anh Thương anh lăn lộn khắp giới Quảng Đà"
Vẻ mặt của Anh Triệu có chút u ám, tựa hồ như muốn dùng lí thuyết phục, sau mới dùng đến bạo lực, "Anh Thương, mỗi năm chia hoa hồng đều không thiếu phần của anh."
Kiều Dĩ Thương híp mắt, khóe môi nhếch lên ý cười, "Anh Triệu,anh đã nói như vậy rồi, tôi không muốn hoa hồng năm nay nữa, anh tự mình gánh đi."
Anh ta nói xong rồi nhéo điếu thuốc bỏ đi, Anh Triệu rít lên và ngay lập tức thay đổi lời nói, "Anh Thương, giờ có xé toạc mặt nạ của nhau cũng không có ý nghĩa gì rồi. Là tôi đang vội. Em không cảm thấy tiếc vì mất một số tiền, nhưng người dưới tay tôi đã theo tôi nhiều năm như vậy, tôi không thể phủ nhận đạo lí của giới giang hồ, hơn nữa, thủ đoạn tống tiền cũng đủ ác mà, bọn họ sẽ có lúc không phòng tránh được, tôi lau chân lau tay sạch sẽ không dấu vết, cũng không chắc áp được cái miệng của họ phun ra ”.
Kiều Dĩ Thương hỏi anh ta có tin mình hay không.
Anh Triệu nói rằng tất nhiên anh tin, bây giờ các băng đảng xã hội đen trong nước đang ở trên con đường này, đó không phải là đều theo hổ Hoa Nam là anh Thương ư.
Kiều Dĩ Thương dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm lợi, lông mày cau lại khẽ động một chút, "Vậy thì chờ tin tức của tôi, tôi cam đoan lần này sẽ không có chuyện gì xảy ra."
Anh Triệu lập tức vui mừng khi nghe lời đảm bảo của Kiều Dĩ Thương, anh ta ra lệnh cho vệ sĩ tập hợp mọi người trong vòng nửa giờ, sau đó nói với Kiều Dĩ Thương rằng tối nay anh ta sẽ là người chủ trì toàn bộ.
Tôi chưa bao giờ thấy mấy đại ca xã hội đen chơi trò nhử nhau lớn như vậy trên sới bạc. Tôi đã nghĩ sự thay đổi sắc mặt của ông Ma và Phó Bình khi họ gặp nhau đã là đáng sợ rồi, gặp được hai vị này đúng là còn kinh khủng hơn nữa.
So về nội lực, so về điịnh lực, yên lặng náo động thế nào, nhìn một cái liền biết anh đánh cái rắm gì, một câu liền biết anh muốn cùng tôi làm gì.
Ông chủ thật sự thì làm việc không cần thăm dò nhau, huống chi là hoàn cảnh, tự tin là vũ khí tốt nhất, sức mạnh ngang tàng, nếu tôn trọng tôi thì phải chịu nhường tôi, còn nếu không tôn trọng tôi, bạn sẽ chết trong tay tôi.
Anh Triệu và Kiều Dĩ Thương chơi vài ván nữa, phân thắng bại, cho đến khi vệ sĩ chào anh ở cửa, anh Triệu kêu anh ta đưa người vào. Anh ta đứng dậy và ra hiệu cho Kiều Dĩ Thương ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh. Người vệ sĩ bắt đầu thu dọn bàn ăn và bày biện vài hộp rượu Remy Martin.
Rất nhiều sòng bạc đều uống loại này, loại Remy Martin ngon nhất, gần hai tỷ đồng một chai. Dù loại bình thường cũng đã hơn ba trăm triệu một chai, thì những hộp này cũng phải đến bảy tỷ đồng.
Người giàu tiêu tiền chỉ vơ vét sạch đít, người nghèo tiêu tiền chỉ cạo sạch xương, ai cũng muốn giàu có, mùi vị cái nghèo dày vò đến nhường nào, chỉ khi không nghèo hồi tưởng lại thì mới thấy đủ khắc cốt ghi tâm.
Một mùi nước hoa nồng nặc phả vào từ hành lang. Tôi biết rằng có một người phụ nữ. Thật kỳ lạ khi không có phụ nữ trong những dịp này. Phụ nữ là công cụ để đàn ông mua vui. Không có phụ nữ thì nói chuyện cũng bớt đi vị hay ho.
Kiều Dĩ Thương dựa vào lưng ghế sô pha liếc mắt về phía cửa, anh Triệu vòng tay ôm cô gái con lai kia và hỏi cô ấy thích người nổi tiếng nào, tất nhiên cô gái đó không dám nói về đàn ông, chỉ nói tên vài nữ diễn viên đặc biệt nổi tiếng. Anh Triệu nói rằng lát nữa sẽ có một ông chủ đi vào. Ông chủ đó chính là người cầm đầu những cô minh tinh này.
Tôi ở chung với chị Bảo mấy năm nay, tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông quyền lực nào, nên nhìn thoáng qua tôi đã nhận ra người đàn ông bước vào là chủ một công ty giải trí đại lục, họ Phí.
Ông ta ít xuất hiện trước giới truyền thông lắm, là người rất kín tiếng, lúc đó chị Bảo rất mặn nồng với doanh nhân giàu có họ Lâm, người này chuyên kiếm mấy nữa minh tinh Hương Cảng và Vịnh Loan tới làm ấm giường. Chị Bảo được hưởng ké hào quang của anh ta, và đã tiếp xúc với Ông chủ Phí, người chịu trách nhiệm về quan hệ công chúng và giải trí.
Có nghĩa là, với một vài nữ diễn viên trẻ tuyến hai và tuyến ba, đi cùng với phòng rượu, hát và nhảy, nhân tiện nói về kinh doanh và đầu tư. Hầu như tất cả các công ty đều phải kết bạn với xã hội đen, chẳng hạn như đi về phía Đông Bắc đối với kinh doanh biểu diễn. Người làm dâu trăm họ như họ, không đánh tiếng chào hỏi là không thể diễn tiếp được, dù là tứ đại thiên vương, tứ đại hoa đán cũng phải nể mặt cho chút thể diện.
Nữ minh tinh đi tiếp rượu còn hung hãn hơn chúng tôi. Đó là một rủi ro thực sự, nhất là đối với những người chỉ ở vị trí đứng đầu, hoặc phải đến gặp nhà sản xuất, hoặc phải chia chân. phải có một cái gì đó đểđược vào trong giới này, nếu không, có lăn lộn cả mười tám năm ở đây thì cũng không ngẩng đầu lên được.
Đương nhiên, giống như những người đã nổi đình nổi đám, công ty sẽ không đưa bọn họ đi tiếp rượu như vậy nữa, bởi vì hậu trường và tài nguyên đã chuẩn bị xong xuôi, bọn họ đã tự tìm đến cửa, nhưng trước khi đi ra ngoài, bọn họ cũng đã có chỗ ngồi rồi, ngồi trên bàn rượu và đùi đàn ông.
Hai nữ diễn viên do ông chủ Phí đưa tới đều có thân hình đẹp, vừa tiêm filler thẩm mỹ lên mặt xong vẫn còn chưa hồi phục, cơ mặt phồng lên như quả táo vậy, rõ ràng gương mặt khá quen thuộc nhưng không thể gọi ra tên là gì, đúng là thuộc top phim nổi nhưng người không nổi.
Khi ông chủ Phí bước vào, anh ta bước đến chỗ anh Triệu trước và bắt tay với anh ta, hai người họ rất thân thiết, và hỏi anh Triệu rằng liệu anh ta có thể để cấp dưới che chắn cho ông ta vào lần sau khi ông ta đến chụp ảnh tại địa điểm của này không.
Anh Triệu lủng lẳng một điếu thuốc và nói rằng việc này nên làm, anh ta sẽ đánh tiếng trước và dẹp loạn cho ông ta.
Ông chủ Phí mỉm cười và nói rằng tôi muốn cảm ơn trước tiên, một số trang web quá lộn xộn, và tôi phải cho người chỉnh sửa lại một cách hợp lý. Anh Triệu xuất hiện đúng là khiến ộng ta an tâm hơn nhiều.
Anh Triệu chỉ vào Kiều Dĩ Thương đang ngồi trong bóng tối, "Ông chủ Phí, không thường xuyên tới Quảng Đà đúng không? Đây là anh trai tôi, cũng trên giang hồ, là nhân vật cấp anh cả của tôi. Giới thiệu với các anh, không có ai ở Quảng Đà dám qua mặt anh ấy đâu. "
Kiều Dĩ Thương bật cười, "Anh Triệu đang mỉa mai tôi rồi."
Nghe thấy giọng nói của Kiều Dĩ Thương, ông chủ Phí quay đầu lại nháy mắt với vệ sĩ ở cửa, vệ sĩ này lập tức chạm vào tường và bật đèn. Sau khi ông chủ Phí nhìn thấy bộ dạng của Kiều Dĩ Thương, anh ấy đã chủ động đưa tay ra, " Anh Thương. "
Kiều Dĩ Thương đứng lên, cùng hắn chạm ngón tay, "Ngưỡng mộ đã lâu."
Khi tiếp xúc với loại đại ca này nhất định phải hạ thấp tư thế, người đàn ông hiển nhiên hiểu quy củ, rất lễ phép nói: "Anh Thương giúp tôi, dùng lời lẽ của người thường thì, cùng nhau lăn lộn kiếm cơm, không đọ được với đao to búa lớn của anh Thương, nếu sau này tôi có đến Quảng Đà, nhất định sẽ đích thân đến tận nơi chào hỏi anh Thương. "
Kiều Dĩ Thương gật đầu bảo ông ta ngồi bên cạnh, sau khi ông chủ Phí vào chỗ ngồi, ông ta có vài lời với Kiều Dĩ Thương, một nữ minh tinh mở chai rượu và rót năm ly vào tay cô, ông chủ Phí chỉ về phía cô ta. "Tôi đã đến gặp anh Thương rồi, sau này lăn lộn làm ăn ở Quảng Đà, phải nhờ anh Thương giúp đỡ nhiều rồi."
Đương nhiên, nữ minh tinh đó là muốn nắm lấy cơ hội này leo lên làm phượng hoàng, để tìm một hậu viện đắc lực có thể cứu vãn bao nhiêu năm chật vật ở dưới đáy của cô ta, cô ta mỉm cười mím môi đỏ mọng, bưng rượu đi về phía Kiều Dĩ Thương. Anh ta đột nhiên đưa tay ra ôm lấy vai tôi, anh ta nắm lấy vai tôi, mỉm cười nói với ông chủ Phí: "Hôm nay người của tôi theo đến rôi, để hô khác lại hưởng thụ nhé."
Ông chủ Phi rất hiểu chuyện, biết Kiều Dĩ Thương không lấy, liền hỏi có phải không thích người không nổi tiếng lắm không, để anh Thương ra giá nhé?
Kiều Dĩ Thương nói rằng anh ta không để ý lắm, con ngựa hoang mới bắt được này vẫn còn mới lắm.
Ông chủ Phí cười ra hiệu để người phụ nữ sắp bắt lấy tay Kiều Dĩ Thương quay lại, cô ta có chút xấu hổ, bộ ngực lồ lộ ra ngoài, Kiều Dĩ Thương không thèm nhìn, có chút không đành lòng ra khỏi sân khấu.
Tôi nhỏ giọng hỏi anh ta có phải tôi cản đường không, nếu tôi không có ở đây, một ngôi sao quyến rũ như vậy, liệu anh Kiều có sẵn sàng đẩy người ta đi không.
Kiều Dĩ Thương bình tĩnh đưa tay vào gấu váy của tôi, thân thể tôi chợt lạnh, chẳng trách anh mua cho tôi một chiếc váy ngắn như vậy, hóa ra anh có thể thuận tiện bắt đầu bất cứ lúc nào, tôi muốn đẩy anh ta ra, nhưng tay anh ta dính chặt lấy tôi. Sau một vài lần đẩy ra, nhưng vẫn không hề xi nhê gì cả.
"Tôi còn chưa chinh phục được cô Hà đây, làm sao có tâm tư đùa giỡn với những người phụ nữ khác được chứ."
Tôi chế nhạo và nói rằng anh Kiều không thể chinh phục tôi trong suốt cuộc đời này đâu, bởi vì trái tim tôi đã bị Chu Dung Thành chinh phục sâu sắc rồi.
Anh ta cười tà mị, "Cô Hà càng vội vã phủ nhận thì càng chứng tỏ giấu không được đâu."
Tôi chỉnh lại váy, cầm lấy ly rượu mà hai nữ minh tinh đưa cho tôi, hai nữ minh tinh đến đây, anh Triệu không thể chăm sóc cô bé kia rồi, tất nhiên lòng ham vui muốn chơi với nữ minh tinh phải cao hơn rồi, hai người liền đến tiếp rượu.
Ông chủ Phí chỉ vào một nữ minh tinh khác luôn im lặng và nói với Kiều Dĩ Thương và anh Triệu, "Cô gái này, cô có thể từ tốn mà nói dối, tương lai sẽ là một người có tài đấy. Trong giới giải trí này như lời tôi nói, chính là ai so với ai không có mặt mũi hơn, đừng nhìn mình tuổi tác còn nhỏ, những thứ có thể đạt được sẽ đáng mong chờ đấy. "
Anh Triệu có hứng thú, hướng lên trên nhìn xuống người con gái này, "Ồ? Cô em biết cái gì, lấy ra biểu diễn dàng hoàng đi nào, có thể tôi sẽ giúp được cô không chừng."
Nữ minh tinh cười nói rằng mình biết chơi nhân thú.
Tôi gần như phun ra một ngụm rượu. Mỉa mai làm sao, những nữ minh tinh quyến rũ trên màn ảnh lại thực sự làm điều này để có được vị trí thượng lưu trong cuộc sống riêng tư. Chẳng trách người ta nói rằng các diễn viên đã đi sai đường vì đất nước, bởi vì có quá nhiều nữ minh tinh vì muốn nổi tiếng mà không có giới hạn cuối cùng của bản thân.
Kiểu chơi này trong hộp đêm gần như tuyệt chủng, ngoại trừ những tụ điểm tối tăm dùng chiêu trò này để thu hút khách, về cơ bản, dù khách có đưa bao nhiêu tiền cho các tú bà ở các tụ điểm sắc dục thì cũng quá hại người. .
Anh Triệu cũng chưa bao giờ nhìn thấy loại thủ đoạn này, hầu hết đàn ông đều chơi một mình, anh ta không thể nghĩ đến việc để một con chó chơi với phụ nữ và ngồi một bên xem trò vui một mình. Anh hỏi ông chủ Phí xem anh ta có thể xem biểu diễn để mở mang tầm mắt hay không.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!