Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sắc Dụ - Hà Linh San

Mấy ngày đó Chu Dung Thành cực kỳ bận rộn, trong tỉnh mở cuộc họp muốn đề bạt ông ta lên làm phó sở trưởng. Tin tức này vừa lan truyền thì ông ta đã trở thành người được hoan nghênh nhất trong chốn quan trường, hầu như tất cả đồng nghiệp đều chúc mừng ông ta, không thể thoát khỏi xã giao mỗi ngày.

Nhưng tôi cảm thấy Chu Dung Thành cũng không muốn như vậy. Ông ta không hề vui sướng vì sắp được thăng chức. Buổi tối tôi ngồi quỳ trên sàn nhà ngoài bồn tắm tắm rửa cho ông ta, ông ta nhắm mắt lại, vẻ mặt thâm trầm. Tôi hỏi ông ta không vui à? Ông ta mở mắt ra hỏi tôi tại sao phải vui? Tôi nói anh sắp thăng chức mà, người trong quan trường ai mà chẳng muốn được thăng chức?

Ông ta nhìn chằm chằm tôi một hồi, khiến tôi đều sợ hãi. Ông ta chỉ vào giữa hai chân: “Tắm tiếp đi.”

Tôi nhìn bộ phận vô cùng tươi tốt của ông ta, nước ấm còn không khí thì lạnh, dưới sự kích thích hai bên lửa băng này, nó càng trở nên to khỏe hơn. Tôi đỏ mặt, bàn tay run rẩy vươn ra. Đây là lần đầu tiên tôi tắm cho ông ta, trước kia chưa từng như vậy, cũng là lần đầu tiên tôi nhìn vùng kín của ông ta dưới ánh đèn sáng sủa, cảm thấy là lạ. Tôi cẩn thận lau chùi nó, Chu Dung Thành bỗng kéo tôi vào bồn tắm.

Tôi hơi giãy dụa, cả người ướt nhẹp nằm trong lòng ông ta, hạ thân bị thứ đó chống. Tôi cho rằng ông ta sẽ làm ngay trong bồn tắm, kết quả là ông ta chỉ ôm tôi chứ không có hành động khác. Cách làn váy ướt sũng, tôi cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của ông ta, tôi ngẩng đầu lên thì phát hiện ông ta đang chăm chú nhìn tôi, hỏi tôi lạnh không? Tôi nói cục trưởng Chu dùng thân thể sưởi ấm cho em, sao em có thể lạnh chứ?

Ông ta cầm gói thuốc lá đặt bên cạnh bồn tắm, rút một điếu ra châm lên. Tôi hôn lên ngực ông ta, mút khô giọt nước trên xương quai xanh và lồng ngực của ông ta. Ông ta khàn giọng nói: “Cuối tuần này là tiệc mừng thọ sáu mươi tuổi của sở trưởng Hồ, có gửi thiệp mời cho tôi, em đi cùng tôi đi.”

Sở trưởng Hồ chính là người ra sức đề cử Chu Dung Thành làm phó sở trưởng, có thể nói là Bá Nhạc của ông ta. Trong mấy cục trưởng của các thành phố trong tỉnh, Chu Dung Thành có chiến tích tốt nhất, danh tiếng trong chốn quan trường cũng là tốt nhất. Nếu không phải khoảng thời gian trước bại lộ chuyện ông ta nuôi tình nhân thì ông ta còn chẳng có chút gièm pha nào. Mấy năm nay, Chu Dung Thành giấu tôi rất kín, chẳng mấy ai từng gặp tôi, lần này ông ta muốn dẫn tôi đi, hiển nhiên là vì mọi người đều đã biết chuyện này.

Tôi hỏi ông ta tôi có thể lộ diện sao? Ông ta phun khói thuốc lá lên mặt tôi: “Tôi có chừng có mực.”

“Vậy sau này em không cần lén lút nữa hả?”

Ông ta cười hỏi tôi trước kia lén lút à?

“Em sợ gây họa cho cục trưởng Chu nên vẫn giả câm.”

Ông ta rất hài lòng vì thái độ ngoan ngoãn hiểu chuyện của tôi. Hai năm nay tôi vẫn yên phận thủ thường, bất kể các chị em trong giới khoe khoang kim chủ của mình ra sao thì tôi không hề nhắc tới quan hệ với Chu Dung Thành dù chỉ một chữ. Tôi chưa từng mượn áp lực dư luận để ép ông ta, càng không có chuyện không biết trời cao đất rộng, càn rỡ ngang ngược vì sự sủng ái của ông ta. Thực ra ông ta đã dần dần bớt hứng thú với thân thể của tôi, ngủ nhiều lần như vậy thì bất cứ người đàn ông nào cũng sẽ chán, ông ta còn thích tôi là vì tôi nghe lời không kiêu ngạo, rất bớt lo.

Ông ta đè lên gáy tôi, phun khói vào miệng tôi. Tôi bị nghẹn rơi nước mắt, ông ta cũng không chịu buông ra, đầu lưỡi còn vương mùi thuốc lá chặn cổ họng tôi, tôi mềm nhũn cả người vì nụ hôn bá đạo ấy.

Tiệc mừng thọ của sở trưởng Hồ được con rể của ông ta tổ chức ở khách sạn bốn sao. Năm sao quá xa xỉ, ba sao thì quá đơn sơ, bốn sao thì dù cố ý xoi mói cũng sẽ không tìm được khuyết điểm gì, còn rất thể diện. Bình thường phu nhân nhà quan hay con cháu nhà quan cũng đều chọn đẳng cấp này. Cũng không thể tiêu tiền vô tội vạ như đám thương nhân, dù sao tiền bạc cũng không có lai lịch sạch sẽ.

Tôi mua chuộc nhân viên phục vụ khách sạn, cô ta dẫn tôi tới phòng tiệc số hai của sở trưởng Hồ. Tôi phát hiện trong hiện trường có một hồ nước, tôi hỏi cô ta nơi đó dùng để làm gì? Cô ta nói ngày tổ chức bữa tiệc thì sẽ mời diễn viên của đội bơi lội trong tỉnh tới đây biểu diễn điệu múa trong nước, trợ hứng cho các khách quý. Tôi kêu cô ta đừng nói cho bất cứ ai biết tôi đã từng tới nơi này.

Tôi rời khỏi khách sạn, đi tìm chị Bối, kêu chị ta kiếm cho tôi một bộ đồ bơi biểu diễn của hội sở Nam Giang. Thú vui nổi tiếng nhất của hội sở Nam Giang chính là caatwalk trên mặt nước, một đám người mẫu vóc dáng gợi cảm mặc nội y khoác lụa trắng bước đi trên mặt nước, ánh đèn chiếu xuống trông như tiên nữ giáng trần.

Nếu có khách hàng chịu chi giá cao thì còn có thể uyên ương hí thủy với người mẫu. Cho dù không xuống dưới, thấy cảnh tượng hương diễm kích thích như vậy thì cũng sẽ rất sung sướng. Catwalk trên nước chính là màn diễn cuối cùng của hội sở Nam Giang, không chỉ nổi tiếng trong tỉnh mà một vài thành phố lớn ở phương bắc cũng đều nghe danh. Có mấy ông chủ còn chuyên môn tới đây chơi, cảnh tượng có thể nói là được mở mang tầm mắt.

Tôi rất ít khi nhờ chị Bối giúp đỡ. Chị ta biết tôi cần dùng nên không hỏi cụ thể, buổi chiều đã mượn một bộ đồ cho tôi.

Tiệc mừng thọ của sở trưởng Hồ mời rất nhiều doanh nhân và quan chức, công an, tư pháp, kiểm sát, tuy nhiên không mời bên kiểm tra kỷ luật. Trường hợp long trọng như vậy thì cũng nên cố gắng kiêng dè, bình thường quan chức đều sợ người bên kiểm tra kỷ luật, ngay cả sở trưởng Hồ cũng không ngoại lệ, đám quan chức không muốn gặp họ, cho nên vì đại cục, không mời một ai bên đó.

Khi thư ký tới biệt thự thì tôi đang mặc tây trang cho Chu Dung Thành. Tôi hỏi ông ta chuẩn bị quà gì? Ông ta nói sở trưởng Hồ không tham tài, không cần tặng quà. Tôi đã sớm nghĩ tới tiệc mừng thọ của sở trưởng Hồ sẽ không nhận quà, khách khứa trình diện đều là quyền quý, để nịnh bợ ông ta thì ra tay ít nhất cũng phải từ 300 triệu trở lên, nhận quà nào cũng sẽ xảy ra chuyện. Ông ta là sở trưởng của tỉnh, gióng trống khua chiêng làm vậy chẳng phải là để tuyên dương sự thanh liêm của mình hay sao?

Tôi nói với Chu Dung Thành: “Mặt ngoài ông ta không tham tài, nhưng chắc chắn sẽ tham sắc đẹp. Người trong quan trường thì làm gì có chuyện không tham gì hết. Tranh tiếng đoạt lợi, tửu sắc sênh ca, chắc chắn phải có thứ ông ta muốn.”

“Em nghĩ thế nào?”

Tôi cài cúc áo cuối cùng cho Chu Dung Thành, ngón tay mảnh khảnh lướt qua hầu kết của ông ta: “Nếu cục trưởng Chu tặng cho ông ta món quà mà ông ta thích thì sẽ như thế nào nhỉ? Lúc đó ông ta sẽ sung sướng đến mụ đầu, cục trưởng Chu đưa ra yêu cầu gì ông ta cũng sẽ không đồng ý, kể cả không muốn thăng chức. Ông ta sẽ lập tức hiểu được anh không muốn làm đồng đảng với ông ta, trở thành tay sai của ông ta.”

Chu Dung Thành nhìn bộ ngực mềm mại đầy đặn của tôi kề sát người ông ta: “Tôi bỗng cảm thấy không nỡ.”

Ông ta bình tĩnh đẩy ngón tay của tôi ra: “Em muốn làm thế nào?”

Tôi ngậm vành tai ông ta, quấn lấy ông ta như lá rong biển: “Chắc chắn sẽ làm cho cục trưởng Chu được thỏa mãn ước nguyện.”

Ông ta nắm cằm tôi, bắt tôi buông vành tai ông ta ra: “Dùng chính em làm mồi nhử sao?”

Đúng lúc này, thư ký xem đồng hồ, nhỏ giọng nhắc nhở: “Cục trưởng Chu, còn năm phút nữa buổi tiệc sẽ bắt đầu, chúng ta cần ít nhất nửa tiếng đến đó.”

Chu Dung Thành không để ý tới lời nói của thư ký, cảnh cáo tôi không được thể hiện. Sở trưởng Hồ từng gặp mỹ nhân còn nhiều hơn cả số tuổi của tôi, không phải ai cũng có thể vào mắt ông ta.

Bảo mẫu đưa bộ sườn xám màu đỏ đã chuẩn bị sẵn cho tôi, cùng tôi vào phòng thay quần áo. Bà ấy hỏi tôi muốn đeo loại châu báu nào, tôi nói không đeo gì hết.

Trường hợp này là nơi mà các bà vợ quan bà nhà giàu tiểu tam bồ nhí tranh nhau khoe sắc, chỉ hận không thể đeo hết châu báu lên người mình, khoe khoang sự sủng ái, sự xa hoa. Mái tóc còn được vấn theo đủ các kiểu dáng. Tôi càng muốn làm trái với họ. Họ đơn giản thì tôi long trọng, họ long trọng thì tôi đơn giản, thế mới có thể nổi bật trong một đám hoa thơm cỏ lạ.

Sườn xám màu đỏ quá diễm lệ, cách trang điểm phải thanh nhã, không thì sẽ chẳng khác nào hoa giao tế dung tục. Phụ nữ bình thường rất khó nắm chắc cái độ này, làm cho tất cả phong tình đều nổi bật trên vóc dáng thướt tha của mình, đó mới là kỹ năng tất sát để bắt được trái tim của một người đàn ông.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!