Sau khi giải thích rõ ràng chuyện của nhà Thượng Quan với hai vợ chồng Lương Cung Tín, Lâm Thanh Diện nói ra rắc rối của nhà Thượng Sam bọn họ, anh sẽ đích thân xử lý, chỉ cần người của nhà Lương Cung phối hợp, không thể để người bên phía nhà Thượng Sam nhận ra điều gì không đúng, tránh đánh cỏ động rắn.
Lương Cung Tín là người nhìn rõ sự tình, biết nên chọn thế nào có lợi nhất cho nhà Lương Cung, cho nên liền đồng ý với điều kiện của Lâm Thanh Diện.
Hơn nữa ông ta cũng biết rất rõ, ông ta chỉ có đồng ý sự lựa chọn này, nếu như ông ta nói không đồng ý, Lâm Thanh Diện sợ rằng sẽ dùng thanh đao trong tay của mình chém chết tất cả mọi người của nhà Lương Cung.
Sau khi tất cả mọi chuyện đã nói rõ rồi, Điền Đảo Phương Tử rất nhiệt tình mời Lâm Thanh Diện và Thượng Sam Tinh Vũ ở lại trong biệt thự của nhà Lương Cung, nói là vì để nhà Thượng Sam không nhìn ra sơ hở gì, thật ra là không cam lòng, cảm thấy mình nên giành lấy cơ hội cho con gái, dù sao chuyện lớn cả đời này, không thể vì đối phương đã kết hôn rồi mà từ bỏ như thế.
Đại gia tộc giống như bọn họ, ở phương diện hôn phối, còn giữa truyền thống xưa, một người đàn ông có thể năm thê bảy thiếp.
Bởi vì một gia tộc hàng đầu trên thế giới, không khả năng chỉ có một người thừa kế, ngộ nhỡ người này xảy ra chuyện, bắt buộc phải có người thích hợp lên thay.
Gia chủ của đại gia tộc năm thê bảy thiếp, thật sự cũng là vì có thể khai chi tán nghiệp, để lại mấy người đời sau để quản lý gia tộc.
Mà Lâm Thanh Diên là thiếu chủ của Quan Lĩnh, cho dù kết hôn rồi, cũng có thể nuôi vợ bé, Điền Đảo Phương Tử cảm thấy lấy thực lực của Quan Lĩnh, cho dù con gái của mình đến đó làm vợ bé, cũng nhất định có thể trải qua cuộc sống mà đa số mọi người có nghĩ cũng không dám nghĩ.
Lâm Thanh Diện tự nhiên không biết Điền Đảo Phương Tử còn có tâm tư này, anh chỉ cảm thấy ở khách sạn có hơi quá rắc rối, dù sao bây giờ đã tạm thời kết đồng minh với nhà Lương Cung rồi, ở lại đây cũng thuận tiện hơn.
Cách thời gian diễn ra hôn lễ với nhà Thượng Sam còn có mấy ngày, Lâm Thanh Diện định trong thời gian mấy ngày này, đem ba tuyệt chiêu của mình. Thiên Tinh Chưởng, Yêu Nguyệt và Kinh Lôi Chưởng có uy lực mạnh nhất diễn hóa một lượt, khiến ba chiêu này có thể huyễn hóa thành đao pháp, như thế khi chiến đấu, sức chiến đấu của Lâm Thanh Diện, tuyệt đối có thể bạo phát hiệu quả kinh người.
Võ học trong thiên hạ tương thông, mặc dù chưởng pháp và đạo pháp nhìn trông không có gì liên quan, nhưng bản chất, chúng vẫn như nhau, chỉ có điều khi thi triển lực lượng sẽ nảy sinh thay đổi mà thôi.
Ban đầu trong mấy ngày sư phụ ở nhà họ Lâm thì đã kể qua phương diện này với Lâm Thanh Diện, lấy sự thông minh tài trí của Lâm Thanh Diện, muốn đem chưởng pháp diễn hóa thành đao pháp, không tính là chuyện gì khó khăn cả.
Chiều hôm đó, Điền Đảo Phương Tử gọi Lương Cung Nhạn Sương vào trong phòng của mình.
“Mẹ, mẹ tìm con làm cái gì?” Lương Cung Nhạn Sương nhìn Điền Đảo Phương Tử hỏi một câu.
Điền Đảo Phương Tử mỉm cười với Lương Cung Nhạn Sương, mở miệng hỏi: “Con gái, con nói thật cho mẹ biết, con đối với Lâm Thanh Diện đó, có phải vẫn có tình cảm rất sâu không?”
Lương Cung Nhạn Sương nghe thấy câu hỏi này của Điền Đảo Phương Tử, trên mặt bỗng lộ ra một tia thất vọng, mở miệng nói: “Cho dù có tình cảm thì thế nào chứ, anh ta chính đồ cổ hủ, anh ta đã có vợ thì sẽ không động lòng với bất kỳ ai nữa, tình cảm của con đối với anh ta có sâu hơn nữa, anh ta cũng sẽ không liếc con thêm một lần.”
Điền Đảo Phương Tử nghe thấy Lương Cung Nhạn Sương nói như thế, khẽ vuốt mái tóc của Lương Cung Nhạn Sương, nói: “Con gái ngốc, trên thế giới này, không có người đàn ông chỉ mãi một lòng, bản tính của bọn họ quyết định bọn họ sinh ra đã đa tình, một người đàn ông nói bản thân chung tình, chỉ có hai loại khả năng, một là anh ta còn chưa có gặp được sự quyến rũ đủ lớn, khả năng khác chính là người phụ nữ thích anh ta còn chưa có bỏ ra toàn bộ mọi thứ của mình để tranh đoạt phần tình cảm này.”
Lương Cung Nhạn Sương nghe thấy lời này của Điền Đảo Phương Tử, lập tức lắc đầu. nói: “Mẹ biết nói như thế là vì mẹ căn bản không hiểu Lâm Thanh Diện, anh ta thật sự là người đàn ông chung tình nhất mà con từng gặp trên đời này, tuy đây là chuyện mà mỗi người phụ nữ nào cũng hy vọng, nhưng người phụ nữ mà anh ta yêu lại không phải là con.”
“Cho nên mới nói, kinh nghiệm và trải nghiệm của con còn lâu mới đủ, chỉ mới ở mức độ này thì đã dễ dàng từ bỏ rồi.” Điền Đảo Phương Tử thâm ý nói.
“Tuy trong lòng cậu ta bây giờ không có con, nhưng không đại biểu sau này sẽ không có con, lâu ngày sinh tình, chỉ cần con và cậu ta ở bên nhau lâu, cho dù không có tình cảm, cũng sẽ nảy sinh tình cảm, cho nên con bây giờ cần làm chính là nghĩ cách có thể mãi mãi ở lại bên cạnh cậu ta, chỉ có như thế, hai đứa mới có khả năng tiến thêm một bước.” Điền Đảo Phương Tử nói tiếp.
Lương Cung Nhạn Sương nhìn chằm chằm Điền Đảo Phương Tử, mở miệng hỏi: “Ý của mẹ là?”
“Lý do mẹ giữ Lâm Thanh Diện lại chính là vì tạo cơ hội cho hai đứa, cho dù con và cậu ta không có tình cảm, nhưng chỉ cần xảy ra quan hệ, đây chính là chuyện cả đời này cậu ta không thể phủi sạch trách nhiệm được.” Điền Đảo Phương Tử mở miệng nói.
“Nhưng, con trước đây đã từng thử rất nhiều lần rồi, không có lần nào thành công cả.” Lương Cung Nhạn Sương mở miệng.
“Đó là vì con không có sự giúp đỡ của mẹ, hiện nay cậu ta ở trong nhà của chúng ta, lại có sự giúp đỡ của mẹ, con muốn bắt được cậu ta, còn không phải rất dễ dàng hay sao.” Điền Đảo Phương Tử mỉm cười: “Hơn nữa con biết muốn giữ một người đàn ông, cách tốt nhất là gì không?”
“Là gì ạ?” Lương Cung Nhạn Sương mở miệng hỏi.
“Mang thai con của cậu ta.” Điền Đảo Phương Tử đáp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!