Sáng ngày hôm sau.
Thượng Sam Tinh Vũ đầu bù tóc rối bước ra từ phòng ngủ, nhìn thấy Lâm Thanh Diện ngồi trong phòng khách chơi điện thoại.
Trên bàn là bữa sáng vừa mới mua, vẫn còn bốc khói nghi ngút.
Cô ta ngẩng đầu nhìn đồng hồ, thấy đã là mười giờ sáng bèn vỗ đầu mình, thầm nghĩ tối qua uống nhiều quá, không ngờ lại ngủ đến tận bây giờ.
“Đi làm vệ sinh cá nhân rồi ra ăn sáng đi.” Lâm Thanh Diện nói với Thượng Sam Tinh Vũ.
Thượng Sam Tinh Vũ gật đầu, anh nói: “Cảm ơn cậu.”
Vào lúc này, Lương Cung Nhạn Sương cũng bước ra từ trong phòng mình, đồng thời tức giận nhìn Lâm Thanh Diện, dường như Lâm Thanh Diện đã làm chuyện gì đáng ngạc nhiên lắm vậy.
Thượng Sam Tinh Vũ nhìn thấy dáng vẻ này của Lương Cung Nhạn Sương, rất nhiều suy nghĩ lập tức nảy sinh trong đầu cô, thầm nghĩ có phải tối qua Lâm Thanh Diện đã mượn cơn say để làm gì đó với Lương Cung Nhạn Sương hay không, bởi thế bây giờ Lương Cung Nhạn Sương mới tức giận như thế.
Nhưng cô ta ngẫm nghĩ thử, Lương Cung Nhạn Sương đối xử với Lâm Thanh Diện với thái độ như thế, nếu như Lâm Thanh Diện thật sự làm gì cô ta, đáng lý Lương Cung Nhạn Sương phải vui vẻ mới đúng.
“Đồ thẳng nam chết bằm, đồ ngu ngốc, heo ngu xuẩn!” Lương Cung Nhạn Sương thét vào mặt Lâm Thanh Diện, rồi sau đó cô ta đi vào trong nhà vệ sinh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thượng Sam Tinh Vũ lập tức đoán được sở dĩ Lương Cung Nhạn Sương tức giận như thế, sợ rằng không phải vì Lâm Thanh Diện làm gì cô ta, mà là Lâm Thanh Diện không làm gì cô ta cả.
Thượng Sam Tinh Vũ bật cười khi nhìn thấu sự thật, không ngờ Lương Cung Nhạn Sương lại là một người thú vị như thế.
Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, hai cô gái đều thành thật đến trước bàn ăn, ăn bữa sáng do Lâm Thanh Diện mang về.
Nhân lúc hai người bọn họ đang ăn cơm, Lâm Thanh Diện cất tiếng hỏi: “Hai người có biết làm sao để mua được vũ khí chất lượng tốt ở đảo quốc hay không? Như đao hay kiếm gì đó.”
Lúc bước ra khỏi thung lũng thuốc thần, Lâm Thanh Diện đã muốn tìm vũ khí để giúp cho thực lực của mình tăng lên cao nhất.
Bây giờ Lương Cung Nhạn Sương đã ở bên cạnh anh, tiếp theo anh chỉ cần kềm chế nhà họ Lương Cung, chờ đợi đám cưới của nhà họ Thượng Sam là được rồi, bởi thế muốn nhân cơ hội này để tìm vũ khí vừa tay.
Sau khi nghe thấy lời Lâm Thanh Diện nói, Thượng Sam Tinh Vũ ngẫm nghĩ cẩn thận một lúc rồi mới lắc đầu: “Tôi không hiểu biết lắm về vũ khí, bởi vậy không biết cũng không biết phải đi đến đâu mới mua vũ khí được.”
Lương Cung Nhạn Sương vừa nghe thấy lời Lâm Thanh Diện nói, ánh mắt cô ta bừng sáng, cô ta híp mắt nói với Lâm Thanh Diện: “Tôi biết, tôi biết, anh mau hôn tôi đi, thế thì tôi nữa nói cho anh biết nên đi đâu tìm vũ khí thích hợp.”
Lâm Thanh Diện nhìn Lương Cung Nhạn Sương với vẻ bất lực rồi nói nói với Thượng Sam Tinh Vũ: “Đi tìm sợi dây thừng, tôi trói cô ta lại, đưa thẳng đến nhà Thượng Sam, có lẽ nhà Thượng Sam sẽ lấy vũ khí thượng hạng ra đây để trao đổi.”
Lương Cung Nhạn Sương lập tức bực bội cắn môi: “Lâm Thanh Diện, không phải là tôi muốn anh hôn tôi thôi sao, anh có cần nhẫn tâm đến thế không!”
“Nếu như bây giờ cô nói cho tôi biết có thể mua vũ khí ở đâu thì tôi sẽ không nhẫn tâm như vậy.” Lâm Thanh Diện đáp.
Lương Cung Nhạn Sương hờn dỗi, cô ta giống hệt như cô vợ nhỏ bị chọc tức: “Tối đêm nay có hội đấu giá ở trung tâm thành phố, theo như tin tức mới nhận được từ mấy hôm trước, hội đấu giá có thanh đao Thôn Chính nổi tiếng của Đảo Quốc. Đây là thanh đao nổi tiếng nhất trong Đảo Quốc chúng tôi, nghe nói nó sắc bén cực kỳ. Lúc còn trong giang hồ, gần đến mười ngàn người đã chết dưới ngọn đao này, bởi vì nó dính quá nhiều máu tanh nên trở nên tà dị, nghe nói người nào cầm thanh đao này lên đều bị tà khí trong đao nhập, cuối cùng sẽ trở thành một cỗ máy giết chóc.”
“Bởi vì thanh đao này bị người ta nói đến là tà dị như thế nên mới có tên yêu đao, nghe đâu người sở hữu thanh đao này đều sẽ gặp xui.”
“Có điều vẫn có rất nhiều người chơi đao thích sưu tập thanh đao này, bởi vì ngoại trừ truyền thuyết về thanh đao này ra, chắc chắn nó cũng đươc xem là thanh đao tốt nhất trong Đảo Quốc, rất nhiều người không tin vào truyền thuyết, đều muốn nhìn thử diện mạo thật của thanh đao này.”
“Nếu như anh không sợ gặp chuyện không lành, anh có thể đến hội đấu giá xem xem.”
Sau khi nghe Lương Cung Nhạn Sương nói xong, Lâm Thanh Diện gật đầu, gương mặt toát ra vẻ hứng thú.
Thanh đao Thôn Chính này đã tồn tại từ lúc còn ở giang hồ, đến bây giờ vẫn còn truyền thuyết như vậy, điều này đã đủ để chứng tỏ rằng đây là một thanh đao tốt.
Còn về truyền thuyết gì đó, tất nhiên Lâm Thanh Diện không hề tin tưởng, anh biết rõ có người mượn tâm lý hiếu kỳ của con người để thêu dệt ra mà thôi, vốn dĩ con người rất tò mò về những thứ mình chưa biết, dần dà lời đồn càng lúc càng nhiều.
“Nếu đã là thế, tối nay tôi phải đến hội đấu giá nhìn thử xem sao, để xem có thể mua được thanh đao ấy hay không.” Lâm Thanh Diện nói.
Lương Cung Nhạn Sương tức giận nhìn Lâm Thanh Diện rồi nói: “Tôi cung cấp tin tức cho anh, anh lại không thưởng cho tôi cái gì, đúng là đồ hẹp hòi.”
Lâm Thanh Diện cười với cô ta: “Đợi chừng nào lấy được Thôn Chính, tôi có thể chơi với cô.”
Lương Cung Nhạn Sương lập tức bĩu môi: “Đẳng cấp của hội đấu giá tối nay không thấp đâu, chưa chắc anh giành lại người ta đâu.”
Lâm Thanh Diện nhún vai: “Nếu như thật sự tranh giành đấu giá, cô cảm thấy có người nào thắng nổi tôi à?”
Đến bây giờ Lương Cung Nhạn Sương mới nhớ ra chuyện Lâm Thanh Diện là thiếu chủ Quan Lĩnh, anh có tiền, chỉ sợ rằng tài sản của anh còn nhiều hơn cả gia tộc Lương Cung nữa, nếu như đấu giá, sợ rằng không có ai thắng nổi anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!