“Cũng rất có thể, dù sao thì cũng không có mấy người có thể mua nổi những mỹ phẩm đắt tiền này” Hứa Bích Hoài suy nghĩ và gật đầu.
Lúc này, vừa đúng lúc Lục Thiên Điệp bắt gặp Lâm Thanh Diện đứng bên cạnh cười cười.
Cô liên trừng mắt nhìn Lâm Thanh Diện rồi lên tiếng: “Anh cười cái gì mà cười, dù sao thì người mua bộ mỹ phẩm này tặng tụi tôi cũng không thể nào là anh được”
“Bích Hoài, tớ nghĩ cậu cũng đừng đặt hy vọng vào người bất tài này nữa, người như anh ta e là cả đời này cũng không tặng nổi mỹ phẩm đắt tiên như vậy cho cậu đâu”
Hứa Bích Hoài nhìn thoáng qua Lâm Thanh Diện, lúc nãy cô còn nghi ngờ bộ mỹ phẩm đó có phải do anh mua hay không.
Nhưng nghĩ lại, Lâm Thanh Diện vẫn luôn đi chung với họ, cho nên cô cũng nghĩ bộ mỹ phẩm này do chàng bạch mã hoàng tử của Lục Thiên Điệp mua tặng.
Nhưng như vậy cũng không khiến cho cô nghĩ rằng Lâm Thanh Diện không mua nổi bộ mỹ phẩm đắt tiên như vậy để tặng cô, vì dù sao thì “Trái tim thần Venus’ anh cũng đã tặng cô rồi, bộ mỹ phẩm này thì có đáng là gì đâu.
Sau khi cửa hàng trưởng gói lại mỹ phẩm của Hứa Bích Hoài và Lục Thiên Điệp, Lâm Thanh Diện phụ trách xách đồ, ba người họ đi ra khỏi cửa hàng đại lý của Chanel.
Nhìn theo bóng dáng của ba người rời đi, cửa hàng trưởng không khỏi cảm thán: “Những món đồ này rõ ràng là dùng tên anh chàng đẹp trai đó mua, sao cô gái đó lại khinh thường anh ấy như vậy, thật không hiểu suy nghĩ của những người giàu có bây giờ.”
Ba người tiếp tục đi dạo lúc ở trung tâm thương mại, có điều khiến hai cô gái khó hiểu chính là những cửa tiệm cao cấp của trung tâm thương mại đó giống như là họ đã kế hoạch thông Đồng với nhau vậy, vừa nhìn thấy ba người họ liên nhiệt tình chào mời.
Rồi sau đó đều là đích thân cửa hàng trưởng ra tiếp chuyện, đồng thời họ cũng tặng cho hai cô những món đồ đắt nhất trong cửa tiệm của mình.
Lục Thiên Điệp và Hứa Bích Hoài vẫn chưa hết ngơ ngác, đây có thể nói là lần đầu tiên hai cô đi dạo trung tâm thương mại mà trung tâm thương mại đó giống như của nhà mình vậy, không cân biết là gì, đều có người miễn phí đưa tặng họ.
Lục Thiên Điệp tò mò hỏi những cửa hàng trưởng đó rằng rốt cuộc những món đồ đó là do ai thanh toán giúp bọn họ.
Những cửa hàng trưởng này đều lịch sự cười cười đáp lại chứ không tiết lộ thêm gì, cũng có người lén liếc nhìn Lâm Thanh Diện, nhưng mà câu trả lời mà Lục Thiên Điệp nhận được đều là không thể tiết lộ.
Nhân vật thần bí này khiến cho Lục Thiên Điệp cảm thấy vô cùng tò mò, nhưng cơ bản thì cô có thể khẳng định người thanh toán giúp họ chính là .
Hôm nay lúc livestream, đã out ngay sau khi tặng quà xong, anh out mà không nói lời nào, cũng thân bí giống như người thanh toán đồ giúp họ trong trung tâm thương mại này.
Hứa Bích Hoài cũng cho rằng người mua đồ giúp các cô chính là , vì dù sao thì hai người họ cũng không nghĩ ra là ai khác được.
Chỉ có mỗi mình Lâm Thanh Diện biết, những món đồ này là do ông Độ vì muốn lấy lòng anh nên mới cố tình mua những món này.
Cũng vì có sự so sánh với , nên Lục Thiên Điệp càng khinh thường Lâm Thanh Diện hơn, cô khinh thường đến mức nhìn anh không khác gì rác rưởi.
Nếu không phải vì những biểu hiện trong thời gian gần đây của Lâm Thanh Diện, không chừng Hứa Bích Hoài cũng bị những lời quở trách Lâm Thanh Diện của Lục Thiên Điệp khiển cho cô bị lung lay.
Sau khi dạo một vòng trung tâm thương mại, trên tay Lâm Thanh Diện xách đầy túi lớn túi nhỏ, toàn bộ đều là hàng cao cấp, tổng giá trị cộng lại e là cũng phải từ mấy trăm triệu trở lên.
Ông Độ vì muốn lấy lòng Lâm Thanh Diện mà không màng đến phí tổn, nhưng con số này đối với nhà họ Lâm mà nói thì cũng chỉ là con số cỏn con không đáng kể.
Chỉ có điều là Lâm Thanh Diện đã không còn là cậu bé vô tư của ngày trước, số tiền đó nhà họ Lâm không để ý thì Lâm Thanh Diện cũng vậy.
“Anh cầm cẩn thận cho tôi, những món này đều là do chàng bạch mã hoàng tử của tôi tặng tôi, nếu như anh làm hư bể thì đền không nổi đâu” Lục Thiên Điệp lên tiếng, nhìn Lâm Thanh Diện với ánh mắt bất mãn.
Nếu đem so sánh Lâm Thanh Diện với chàng bạch mã hoàng tử trong lòng cô thì Lâm Thanh Diện không khác gì thứ rác rưởi.
Ba người họ bước ra khỏi trung tâm thương mại với đống thu hoạch lớn trong tay, sau khi gọi được xe, Lục Thiên Điệp lấy những món đồ của mình để lên xe rồi chào tạm biệt Hứa Bích Hoài, sau đó cô rời đi trước.
“Bích Hoài, nhớ buổi họp mặt bạn bè tuần sau nha, cậu mà không đi thì lớp trưởng sẽ buồn lắm đó” Trước khi rời khỏi, Lục Thiên Điệp không quên nhắc nhở cô bạn mình.
Lâm Thanh Diện xách theo đồ và cùng với Hứa Bích Hoài về nhà, khi về đến trước cổng khu nhà, anh phát hiện ra chú bán bánh trứng hôm nay không thấy bán.
Anh cũng không nghĩ ngợi nhiêu, hai người vào nhà và đặt mấy túi đồ lên bàn.
Tống Huyền Khanh từ trong phòng bước ra, nhìn thấy hai người họ mua nhiêu đồ như vậy, bà liên chạy đến mở ra xem.
“Bích Hoài, mẹ nghe nói những món này đều là đồ cao cấp đắt tiền, rốt cuộc lần trước con đi triển lãm nhận được bao nhiêu phần trăm hoa hồng mà dám mua nhiêu món đồ cao cấp đắt tiền như thế này” Tống Huyên Khanh không khỏi ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
“Đây đều là do người trong mộng của Thiên Điệp tặng đó, con không tốn đồng xu nào” Hứa Bích Hoài giải thích.
Tống Huyên Khanh vừa nghe hết lời đã trợn mắt ngạc nhiên, bà lên tiếng hỏi: “Người trong mộng của cô ãy giàu vậy sao?”
“Chắc là vậy”
Tống Huyền Khanh liên xoay qua nhìn Lâm Thanh Diện, ánh mắt bà càng thêm phần khinh rẻ: “Cậu nhìn xem người ta kìa, rồi nhìn lại bản thân mình xem, những món đồ này còn phải người khác tặng con gái tôi, sao nhà chúng tôi lại gặp phải loại người như cậu cơ chứ”
“Những thứ này con cũng có thể tặng cho Bích Hoài” Lâm Thanh Diện nói.
“Cậu lấy gì mà tặng? Suốt ngày cậu chỉ biết ăn của nhà chúng tôi, uống của nhà chúng tôi, chẳng lẻ cậu còn muốn lấy tiền của con gái tôi xài? Nếu cậu mà có suy nghĩ đó thì mau cút khỏi nhà tôi càng sớm càng tốt!” Tống Huyên Khanh thốt lên những câu khó nghe.
Hứa Bích Hoài thấy Tống Huyên Khanh lại bắt đầu gây sự, cô có chút chán nản: “Mẹ, mẹ nói vậy nữa là con sẽ giận đó nha”
Tống Huyền Khanh bĩu môi, lúc này bà mới thôi không nói Lâm Thanh Diện nữa, rôi như đột nhiên nghĩ ra điêu gì đó, bà lên tiếng:
“Đúng rồi con gái, hôm nay chú Vương của con có đến nhà mình, ông ấy thích cái ti vi của nhà mình, ông ấy nói ti vi nhà mình là loại số lượng có hạn, có tiên cũng mua không được, ông ấy muốn mua một cái lâu lắm rôi”
“Chú Vương của con đồng ý ra giá một trăm hai chục triệu để mua tỉ vi nhà mình đó, mẹ nhớ ti vi này nhà mình mua 114 triệu, bán cho chú Vương của con giá 120 triệu, chúng ta vẫn còn lời sáu triệu, vì vậy nên mẹ để cho ông ấy mang tỉ vi đi rồi”
Lúc này Hứa Bích Hoài và Lâm Thanh Diện mới phát hiện, chiếc ti vi ở phòng khách đã trở lại là chiếc tỉ vi cũ trước đây.
Hứa Bích Hoài liên lên tiếng hỏi: “Mẹ, sao mẹ chưa qua sự đồng ý của con mà đã bán cái tỉ vi rồi, cái ti vi đó là do Lâm..”
“Ối dào, con gái à, dù sao thì ti vi cũng là do con mua cho ba mẹ, ba mẹ hiểu tấm lòng của con là được, cái ti vi lớn như vậy, mẹ coi cũng không quen lắm, chi bằng đổi thành tiền mặt hay hơn” Tống Huyền Khanh cười nói.
Hứa Bích Hoài không còn nói được gì, cái ti vi đó là do Lâm Thanh Diện mua, nên cho dù là muốn bán thì cũng phải qua sự đồng ý của Lâm Thanh Diện mới được chứ.
“Mẹ, mẹ có phải mẹ già rồi lấm cẩm không, chú Vương đó là người như thế nào, mẹ không biết sao? Chú ấy trước giờ toàn chỉ có cái miệng nói rất hay, mẹ đưa tỉ vi cho chú đó rồi, vậy tiên đâu?” Hứa Bích Hoài chất vấn bà.
“Chú Vương của con nói gân đây hơi kẹt tiên, qua thời gian nữa sẽ đưa” Tống Huyền Khanh trả lời.
Hứa Bích Hoài tự vỗ vào đầu mình, cô thừa biết câu nói như vậy của chú Vương có nghĩa là số tiên đó không có năm ba năm cũng đừng mong lấy vê được.
Đương nhiên, mấu chốt vấn đề vẫn là bà chưa qua sự đồng ý của Lâm Thanh Diện mà đã đem bán tỉ vi rồi.
“Mẹ quên lần trước chú Vương mượn tiền của nhà mình, năm năm rồi chú vẫn chưa trả sao, sau đó ba nói hoài nói mãi mới lấy lại được bảy mươi phần trăm, loại người như chú Vương chính là vô liêm sỉ, sao mẹ lại cho chú ấy mang tỉ vi đi, với lại ít ra mẹ cũng phải thương lượng với con trước chứ” Hứa Bích Hoài hơi tức giận.
“Hả? Con gái, con nói mẹ mới nhớ chú ấy mượn tiên nhà mình, vậy giờ ti vi chú ấy đã đem đi rồi, phải làm sao đây?” Tốn Huyền Khanh bày ra dáng vẻ áy náy biết lỗi.
Hứa Bích Hoài tức giận không muốn nói với bà nữa, cô xoay qua nhìn Lâm Thanh Diện với ánh mắt áy náy.
Lâm Thanh Diện nhìn Hứa Bích Hoài cười cười và nói: “Không sao đâu.”
Buổi tối trở vê phòng, Hứa Bích Hoài áy náy nhìn Lâm Thanh Diện và nói: “Thật sự xin lỗi anh, con người của mẹ em là vậy, em cũng hết cách, tiền ti vi, em sẽ nghĩ cách trả cho anh”
“Em đừng nói nghe xa lạ như vậy, cái ti vi đó mua cho ba mẹ em mà, muốn xử lý như thế nào thì tùy ý ba mẹ thôi, anh không để ý đâu” Lâm Thanh Diện lên tiếng trả lời.
“Nhưng mà, chú Vương đó vốn vô liêm sỉ như vậy, chú ấy mang tỉ vi đi như vậy, đâu khác gì cho không, tiên đó chắc chắn sẽ không đòi lại về được, mẹ em đúng là bị bỏ bùa, sao lại có thể đi tin lời của chú Vương nói được chứ” Hứa Bích Hoài thở dài nói.
“Chú Vương? Là chú trước đây đã đến nhà một lần sao?” Lâm Thanh Diện hỏi.
Hứa Bích Hoài gật đầu.
Lâm Thanh Diện có chút ấn tượng với chú Vương đó, con người ông ta thật sự rất vô liêm sỉ, hơn nữa còn ép anh cho tiền ông ta, ông ta còn đập bể chai rồi còn nói anh, khiến cho anh hết hồn xém chút bị bệnh tim.
Trình độ đáng gờm đó của ông có thể đem so sánh với Tống Huyền Khanh rồi.
“Chuyện này em không cân phải lo, anh sẽ đòi được tiên về” Lâm Thanh Diện lên tiếng.
Hứa Bích Hoài có chút ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại thời gian gân đây, Lâm Thanh Diện đã làm rất nhiều chuyện mà cô không thể ngờ tới được, nên tận sâu trong lòng cô cũng lựa chọn tin lời anh nói.
Cô cũng không nghĩ ngợi gì thêm, hôm nay đi dạo trung tâm thương mại cả ngày trời, nên toàn thân cũng đều cảm thấy mỏi mệt.
Cô vừa định tự dùng tay xoa bóp chút thì bất chợt cô nhớ lại cái cảm giác mà đêm qua Lâm Thanh Diện giúp cô xoa bóp.
Cô nghiêng đầu liếc nhìn Lâm Thanh Diện, sau đó e dè và nhỏ tiếng nói: “Anh… anh có thể xoa bóp giùm em chút được không, đêm qua cảm giác rất thoải mái”
Nghe được câu nhờ vả của Hứa Bích Hoài, Lâm Thanh Diện liền lộ ra nụ cười trêu chọc.
Anh đi đến chỗ bên cạnh cô, kéo cô nằm sấp xuống, sau đó lên tiếng nói: “Lần này có thể anh sẽ dùng sức hơn chút, nếu đau thì nói cho anh biết”
Hứa Bích Hoài gật đầu, toàn thân cô thả lỏng, không hề có chút đê phòng với Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện bắt đầu dùng thủ pháp xoa bóp tinh tế của mình để xoa bóp cho Hứa Bích Hoài.
Xương cốt trên người Hứa Bích Hoài vang lên tiếng kêu răng rắc, miệng cô phát ra tiếng rên kỳ lạ bởi lực xoa bóp của Lâm Thanh Diện.
Nếu không tận mắt nhìn thấy hai người họ đang làm gì, thì với tiếng rên đó dễ dàng khiến cho người khác nghe được sẽ tưởng rằng hai người họ đang …
Lâm Thanh Diện bị tiếng rên của cô làm cho suýt mất kiêm chế, dù sao thì anh cũng là đàn ông, nghe được âm thanh như vậy khó mà có thể tránh khỏi việc có phản ứng.
Thêm vào sự di chuyển của cơ thể cô, thỉnh thoảng anh còn có thể nhìn thấy những hình ảnh thấp thoáng bên trong bộ quần áo rộng thoáng của cô…
Bình tĩnh! Bình tĩnh! Lâm Thanh Diện này không phải loại người cơ hội như vậy!
Sau này chắc chắn cô ấy sẽ chủ động bò lên người mình thôi.
Lâm Thanh Diện cố gắng khiến bản thân mình bình tĩnh, cố gắng tránh nhìn những chỗ không nên nhìn.
“Lâm Thanh Diện… Thực ra nếu sàn nhà cứng quá khó ngủ thì anh có thể lên giường ngủ cũng được” Hứa Bích Hoài đột nhiên lên tiếng nói.
Có thể nhìn ra được cô cũng có chút hồi hộp.
Lâm Thanh Diện dừng tay lại và lên tiếng hỏi: “Thật sao?”
Hứa Bích Hoài gật đầu và nói: “Nhưng mà anh dám động tay động chân em thì em sẽ một cước đạp anh rớt xuống giường.
Lâm Thanh Diện cười cười, anh thâm nghĩ chỉ cân được lên giường ngủ, như vậy có nghĩa là quan hệ của hai người họ đã tiến thêm một bước.
Rồi chuyện sau đó thì chắc cũng sẽ không quá xa nữa.
“Vậy… vậy hôm nay anh ngủ trên giường nha?” Lâm Thanh Diện xác nhận lại lân nữa.
Hứa Bích Hoài gật đầu và không nói thêm gì nữa.
Sau khi Lâm Thanh Diện giúp Hứa Bích Hoài xoa bóp xong, anh lấy thêm một cái gối và để bên cạnh cô.
Anh nằm trên giường, tâm trạng có chút thấp thỏm không yên, nghĩ xem mình nên nói gì.
Nhưng khi anh nghiêng đầu qua nhìn thì thấy Hứa Bích Hoài đã ngủ say rồi, bất chợt anh nở nụ cười.
Anh cũng không nghĩ ngợi gì thêm, im lặng và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, đưa Hứa Bích Hoài đi làm về xong, Lâm Thanh Diện để ý chú bán bánh trứng hôm nay lại không bán, bất chợt trong lòng cảm thấy có gì đó không bình thường.
Nhưng mà anh cũng không có cách liên hệ được chú đó nên cũng không thể tìm hiểu xem đã xảy ra chuyện gì được.
Lúc anh về đến nhà thì Tống Huyên Khanh và Hứa Quốc Hoa cũng đã ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại mình anh.
Ngay lúc này tiếng điện thoại vang lên, anh lấy điện thoại ra xem phát hiện đó là tiếng tin nhắn riêng nhắc nhở của livestream Dousha.
Lâm Thanh Diện nhấp vào bèn phát hiện đó là tin nhắn của Thiên Tâm Điệp.
“Anh ơi, anh đang làm gì đó, sao không đoái hoài đến người ta vậy hả?”
“Những món đồ hôm qua ở trung tâm thương mại là do anh thanh toán phải không, em thích lắm”
“Anh ơi, sao anh không add facebook của em, người ta muốn cùng anh trao đổi giao lưu tình cảm sâu hơn nữa”
“Anh ơi, hôm nay nhất định anh phải xem gia livestream của em đó nhé, em có chuẩn bị món quà bất ngờ cho anh”
Nhìn thấy những tin nhắn messenger do Lục Thiên Điệp gửi đến, Lâm Thanh Diện bất lực cười buồn, anh không ngờ cô thật sự biến anh thành người trong mộng của cô.
Lâm Thanh Diện nhấp vào phần livestream của Lục Thiên Điệp, anh phát hiện cô mặc bộ trang phục cổ trang, thần thái nhẹ nhàng tao nhã, dung mạo động lòng người, trên trán còn vẽ hình đóa hoa mai, khiến cho toàn thân trên dưới của cô toát lên sức hấp dẫn vô hạn.
Lâm Thanh Diện phải thừa nhận rằng, cô bạn thân của Hứa Bích Hoài có sắc thái rất mê hoặc lòng người.
“Ôi, anh Hướng Dương, anh vào rồi hả” Lục Thiên Điệp nhìn thấy đang xem livestream liền hưng phấn hẳn lên.
“Lão đại Hoàng để tới rồi!”
“Xin chân hóng!”
“Anh VVIP, xin được làm quen!”
“Anh Hướng Dương, hôm nay người ta cố tình vì anh mà mặc bộ trang phục cổ trang đó, không biết anh có thích không?”
Lục Thiên Điệp tỏ ra thẹn thùng ngượng ngùng như cô gái đang yêu.
“Lão đại Hướng Dương, Tiểu Điệp muội muội hôm nay cứ nhắc tới anh suốt, anh không thể không nói gì rôi out nha”
“Đúng vậy đúng vậy, nếu lão đại vào rồi thì để lộ mặt ra đi, không lộ mặt thì nói câu gì đó cũng được”
“Xin lão đại lên tiếng!”
Chuyện phát quà ngày hôm qua khiển cho độ hot livestream của Lục Thiên Điệp tăng lên rất nhiều, bộ phận kinh doanh của Dousha cũng sắp xếp cho cô đứng đầu đề cử, vì vậy nên số người theo dõi livestream cũng nhiều đáng kể.
Lâm Thanh Diện đọc lời bình của những người đó, bất chợt anh không nhịn được cười, có vẻ như mọi người đã coi anh như đại gia thần bí.
Lục Thiên Điệp thấy Hướng Dương vẫn không lên tiếng nói gì, cô không khỏi sốt ruột bồn chồn, liền lên tiếng nói: “Anh Hướng Dương, anh không muốn nói thì hát cho tụi em nghe cũng được, em đoán anh hát chắc hay lắm”
Vừa dứt lời, không đợi xem Lâm Thanh Diện có đồng ý hay không, cô liên gửi lời mời anh.
Lâm Thanh Diện không mấy hiểu về cái này, nên sẵn tay nhấp vào, không ngờ tiếp theo là cả livestream nhốn nháo xôn xao hẳn lên.
“Lão đại chuẩn bị hát rồi, hoan hô 6661”
“Trông chờ, chắc tiếng của lão đại rất hay!”
“Lão đại Hoàng đế hát, nhất định phải thu âm lại!”
Lâm Thanh Diện theo dõi livestream với vẻ mặt ngơ ngác, anh không ngờ cái mình vừa nhấp vào là đồng ý lời mời ca hát.
Nếu bây giờ anh không hát thì e là trăm nghìn người đang theo dõi livestream sẽ nổ tung.
Về việc ca hát thì Lâm Thanh Diện không dị ứng lắm, mà ngược lại, trước đây anh rất thích ca hát, hơn nữa thực lực hát của anh nghe hay hơn cả một số người biết ca hát.
Chỉ là vài năm nay anh trở nên ẩn dật hơn, nên thời gian ca hát cũng ít hơn, giờ thấy nhiều người đang hò hét cổ vũ như vậy khiến cho anh cũng có chút do dự.
Dù sao thì cũng chỉ hát một bài thôi, cũng đâu có bị lộ cái gì.
Nghĩ vậy, Lâm Thanh Diện nhấp vào môt bài có hát bè theo, bài đang rất hot trong thời gian gần đây.
Bài này Lâm Thanh Diện chỉ nghe qua mấy lần, nhưng với các âm điệu tiết tấu của bài hát thì anh đã biết hết, hơn nữa anh còn tự ý thay đổi vài chỗ theo lý giải của riêng anh.
“Người trên thế gian này lượn lờ như mây khói…”
Lâm Thanh Diện vừa cất tiếng, toàn bộ tất cả mọi người theo dõi livestream đều im bặt vài giây, tiếp theo sau là các lời bình như muốn nổ tung màn hình, tất cả mọi người đều bị âm thanh của anh hút lấy.
“OMG, nghe hay quá đi!”
“Tôi quỳ lạy, giọng hát này khiến tôi nhớ đến mỗi tình đầu của tôi, ôi, chuyện xưa giờ thành mây khói”
“Mắt ngấn lệ QAQ, giọng hát này cuốn hút quá đi”
Lục Thiên Điệp cũng ngây ngẩn cả người khi vừa nghe giọng hát của Lâm Thanh Diện.
Trước đó cô vẫn còn nghi ngờ không biết Hướng Dương có phải là người đàn ông trung niên với cái bụng to phệ đầy mỡ hay không.
Nhưng ngay lúc này đây, khi nghe được giọng hát của Lâm Thanh Diện, trong lòng cô có thể khẳng định bạch mã hoàng tử của cô chắc chắn là anh chàng cực kỳ đẹp trai.
“Anh Hướng Dương ơi, em cảm thấy… em cảm thấy em đã yêu anh rồi” Lục Thiên Điệp nói thẳng ra những gì trong lòng cô đang nghĩ mà không chút e dè hay thẹn thùng.
Tất cả mọi người theo dõi livestream sau khi nghe xong bản nhạc của Lâm Thanh Diện hát, không ít người đã rơi lệ.
Giọng hát của anh thâm trâm mà bi thương, nhưng lại có sức cuốn hút rất mãnh liệt, tác động vào tâm trạng và cảm xúc của rất nhiều người.
Sau khi hát xong bản nhạc, Lâm Thanh Diện cảm thấy mình chưa làm tốt lắm, tự anh cho rằng bản thân mình chỉ mới sử dụng khoảng bảy mươi phần trăm thực lực của mình mà thôi.
Sau đó anh lại nhìn những lời bình luận trên màn hình, đọc tin nhắn của những người bị tiếng hát của anh mê hoặc, anh cũng không để ý gì, chỉ cười cười rồi thoát ra khỏi livestream.
Lục Thiên Điệp vẫn cảm thấy có chút hụt hãng, nhưng cô nghĩ nếu như Lâm Thanh Diện đã đồng ý hát tặng cô bài hát thì chắc chắn điều đó đồng nghĩa với việc anh cũng có ý thích cô.
Cô nghĩ thầm này trước sau gì cũng sẽ đến gặp cô thôi.
Cũng trong ngày hôm đó, có người đã thu âm lại giọng hát và bản nhạc của Lâm Thanh Diện và cài đặt làm nhạc nền cho một đoạn clip ngắn, kết quả là vừa đưa lên mạng đã nhận được rất nhiều lượt quan tâm theo dõi.
Không ít những người làm clip khác thấy vậy cũng bắt chước theo, họ lấy bài hát của Lâm Thanh Diện làm nhạc nền cho đoạn tác phẩm của mình, tất cả đều nhận được rất nhiều lượt theo dõi và phản hồi tốt. cũng ngay lập tức trở thành nick hot nhất trên mạng, các trang mạng xã hội đều xuất hiện các bài viết và bình luận liên quan đến .
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng giọng hát động lòng người như vậy, chắc chắn ngoại hình sẽ là anh chàng cực kỳ đẹp trai.
Không chỉ có vậy, không ít các công ty âm nhạc có tiếng cũng bắt đầu tìm cách liên lạc với ,, tất cả bọn họ đều muốn ký hợp đồng với anh, muốn anh về đầu quân cho công ty mình và biến anh thành thần tượng nổi tiếng.
Nhưng đáng tiếc là ngoại trừ thông tin là hội viên cao cấp của livestream Dousha trên mạng, ngoài ra không còn bất cứ thông tin nào khác.
Điêu này không khỏi khiến cho các công ty âm nhạc cảm thấy tiếc nuối, nhân tài như vậy không làm ca sĩ thì thật là đáng tiếc.
Nhưng với đương sự là Lâm Thanh Diện thì anh không hề biết những chuyện đang rùm rang trên mạng, hôm đó sau khi hát xong, anh cũng không để ý đến chuyện đó nữa.
Nhưng ngược lại, Lục Thiên Điệp vẫn không ngừng nhắn tin riêng cho anh, nhưng anh đều không hồi âm.
Thấy không hồi âm mình, cô buôn bực gọi điện cho Hứa Bích Hoài.
“Bích Hoài, tớ nói cho cậu biết, lần này tớ thật sự đã chìm trong bể tình rồi, anh chàng có nick là anh chàng cực kỳ đẹp trai, hôm nay anh ấy hát tặng mình một bài hát, nghe hay cực” Lục Thiên Điệp nói một tràn.
“Cậu gần đây mê trai đến mức hơi lố rồi đó nha, tớ đang làm việc mà cậu gọi điện cho tớ chỉ để nói cái này” Hứa Bích Hoài trợn mắt trả lời cô.
“Ối, tại người ta không kiềm chế được mà, nhưng mà cậu đang làm việc hả, vậy tớ không làm phiền cậu nữa, chút nữa tớ kiếm cậu rồi chúng ta từ từ nói chuyện nam thần của tớ sau”
Chiều hôm đó, một mình Lâm Thanh Diện đi ra trước cổng khu chung cư cách nhà không xa.
Không lâu sau, Lý Huỳnh Thái dẫn theo vài người đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện.
“Anh Diện, em đã điều tra ra rồi, người đó tên Vương Quảng Nguyên ở một mình, con trai và con gái của ông ta thỉnh thoảng có ghé về thăm ông, nhưng không thường xuyên”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!