CHƯƠNG 1664: ĐỀU LÀ NHỮNG PHÀM PHU TỤC TỬ.
Ánh mắt của Lâm Thanh Diện trực tiếp nhìn chằm chằm vào Đổng Hoa, hỏi có phải là Đổng Hoa có suy nghĩ gì đó không.
Anh ta cười nói: “Anh cảm thấy con người của Lục Hân như thế nào?”
“Không phải lúc nãy tôi đều đã nói hết rồi hả? Cô ấy rất ưu tú, chỉ là không hiểu tại sao rất rất muốn kết hôn như vậy. Tôi nói chuyện với cô ấy vài câu, nghe thấy ý tứ của cô ấy hình như là trong nhà thúc giục cô ấy kết hôn.”
“Nếu như hai người có duyên phận ở cùng một chỗ, tuyệt đối là trai tài gái sắc, nếu như anh đã thích cô ta tại sao lại không tự mình nói với cô ta đi?”
Lâm Thanh Diện trực tiếp hỏi Đổng Hoa, lúc này Đổng Hoa đều đã nói hết rồi, nhưng mà Lục Hân lại không có loại suy nghĩ đó, Lục Hân cảm thấy gia đình của hai người thật sự chênh lệch rất lớn, không thể ở bên nhau được, đây cũng là có đạo lý, nhưng mà chỉ cần mình thắng võ đài này vậy thì Lục Hân chính là người của mình.
“Đây không phải là đang luận võ chọn rể à, tôi chỉ cần thắng anh là có thể cưới được cô ấy, tôi nhớ cô ấy không phải là người hai lời, có chơi có chịu, mặc kệ gặp được người như thế nào, cô ấy cũng phải gả, nếu không thì cô ấy cũng không tiện mời anh đến đây một trận, anh cũng biết tâm tư của cô ấy mà.”
Đổng Hoa đã nói tới lời trong lòng của Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện cũng nghĩ như vậy.
Không ngờ tới lúc đó mình với Hứa Bích Hoài đã thương lượng xong xuôi lại có thể nhanh chóng tìm thấy bạch mã hoàng tử của Lục Hân, Lâm Thanh Diện nhìn người luôn rất chuẩn, lần này cũng sẽ không nhìn lầm.
Ba của Đổng Hoa là một người tốt, Đổng Hoa cũng là người có lòng hiếu thảo, sẽ không xấu xa chỗ nào, chỉ cần Lục Hân và Đổng Hoa ở bên nhau, đây tuyệt đối là ông trời tác hợp.
Lâm Thanh Diện nhìn Đổng Hoa rồi lại hỏi anh: “Nhưng mà chưa chắc là anh có thể đánh bại được tôi, nếu là vậy thì anh sẽ không có được cô ta.”
“Không thử một chút thì làm sao biết được, cho dù đánh không lại, vậy thì vì hạnh phúc của cô gái ấy, anh cũng phải nhường cho tôi, tôi là thật lòng thật dạ với cô ấy.”
Đổng Hoa trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng mình, anh ta biết là mối quan hệ của Lâm Thanh Diện và Lục Hân cũng không tệ, cho nên nói ra cũng là bình thường thôi, đương nhiên Lâm Thanh Diện rất thích nghe lời này.
“Anh yên tâm đi, một lát nữa tôi sẽ sắp xếp, sẽ không để cho anh thất vọng đâu.” Lâm Thanh Diện vỗ bả vai của Đổng Hoa, thà hủy đi mười tòa miếu cũng không hủy một cái đám cưới.
Bây giờ anh đã quyết định làm bà mối, hai người bọn họ đều ưu tú, cảm thấy cũng không chênh lệch gì.
Hứa Bích Hoài ở một bên có chút không dám tin, nói: “Đơn giản như vậy hả, cứ giải quyết như vậy hả, có khi nào không đáng tin không anh?”
“Em cứ yên tâm đi, cái thằng nhóc này không phải là người xấu đâu, anh hiểu rõ cậu ta, tuy là nói thời gian gặp mặt không dài nhưng mà nhân phẩm trong cũng được đó, anh đã từng cứu ba của anh ta một mạng, anh ta là ai, không có ai hiểu rõ hơn anh?”
Thật ra thì trong lòng Lâm Thanh Diện suy nghĩ là giữa Lục Hân và Đổng Hoa cũng quen biết nhau, trước đó nói muốn kết hôn giả với nhau cũng là lừa gạt ba của anh ta, để ba anh ta vui mừng.
Hai người bọn họ cũng là người có đầu óc, nếu như hai người tiến tới với nhau thì cũng sẽ không có mâu thuẫn quá sâu sắc, ngược lại sẽ rất hạnh phúc. Đúng lúc Đổng Hoa cũng có ý với Lục Hân, chỉ là Lục Hân trở ngại thân phận của mình, những chuyện này cũng không cần phải suy nghĩ gì hết, biết nhất định là có thể thành rồi.
Hứa Bích Hoài là một người phụ nữ, thái độ là phụ nữ nên lo lắng cho phụ nữ, những lời mà cô nói ra cũng không phải là không thể hiểu, có điều là cô cũng không biết tình huống trong này.
“Chỉ cần là chuyện anh làm, bất cứ khi nào em cũng ủng hộ, em tin tưởng anh sẽ không để cô gái đó chịu thiệt thòi, nếu như mà muốn nói thương hương tiếc ngọc, về điểm này đúng là không có người nào hơn anh.”
Hứa Bích Hoài âm dương quái khi nói, Lâm Thanh Diện nghiêng đầu qua nhìn Hứa Bích Hoài, hỏi Hứa Bích Hoài có ý gì, chẳng lẽ là đang ghen tuông hả?
“Anh xem cô ta như là em gái của mình mà thôi, em cũng không thể suy nghĩ nhiều, hơn nữa sự quan tâm của anh đều là đối với em, những người phụ nữ khác cũng là do bọn họ tự chạy theo, cũng không phải là anh đồng ý.”
Lúc nói chuyện, Lâm Thanh Diện còn có chút ấm ức, giống như là Hứa Bích Hoài đang đổ oan cho anh vậy đó.
“Em cũng chỉ là thuận miệng nói như vậy mà thôi, anh giải thích nhiều như thế chẳng lẽ là trong lòng anh có quỷ hả?”
Bộ dạng cố tình tức giận của Hứa Bích Hoài không muốn nói chuyện với Lâm Thanh Diện, mà hai người đã sống cùng với nhau nhiều năm như thế, đối phương có tính tình như thế nào cả hai cùng hiểu rất sâu sắc. Anh biết Hứa Bích Hoài không phải là thật sự tức giận, nhưng mà cũng vui vẻ dỗ dành, cô giống như là một đứa con nít, nói vài lời ngọt ngào thì liền vui vẻ.
Hai người ở trong liếc mắt đưa tình nói lời mật ngọt, võ đài ở bên kia đã bắt đầu, thật ra thì có rất nhiều người đến đây, phần lớn đều là muốn xem náo nhiệt, nhưng mà thấy dung mạo của Lục Hân rất kinh diễm, thật sự xinh đẹp, có không ít người đàn ông kích động tâm tư.
Nghĩ thầm nếu như có thể cưới được một cô vợ xinh đẹp như thế này về nhà, thế thì cuộc sống chắc chắn sẽ vô cùng thú vị, nhưng mà bọn họ không ngờ tới bọn họ căn bản không phải là đối thủ của Lâm Thanh Diện.
Đánh nhau với người có tu vi, mặc dù là Lâm Thanh Diện không lợi hại đến nỗi đảo trời đảo đất, nhưng mà thực lực cũng tuyệt đối không kém. Huống hồ chi những người đến đây luận võ chọn rể, đều là những phàm phu tục tử không có bản lĩnh thật sự gì hết.
Lâm Thanh Diện không cần phải xuất công pháp, có thể đánh bại bọn họ một cách trực tiếp, đánh người bọn họ cũng không biết tự lượng sức mình.
Những người có tu vi sẽ không đến đây luận võ chọn rể, người ta là người có thân phận có địa vị, căn bản không hứng thú đối với loại chuyện này.
Bên cạnh ai mà không có thê thiếp, muốn tìm vợ trong nhà cũng đã sắp xếp xong xuôi rồi, ở một nơi thần kì như là Thiên Giới lại càng là như vậy.
Thật ra thì ở Thiên Giới với Trái Đất cũng không có gì khác nhau, khác biệt duy nhất đó chính là tinh lực ở Trái Đất không có nhiều bằng Thiên Giới, tu hành ở Thiên Giới tu vi sẽ tăng lên rất mạnh, nhưng mà ở Trái Đất thì tốc độ chậm hơn rất nhiều.
Nếu như không phải Lâm Thanh Diện có thiên phú, anh căn bản cũng không có khả năng tu hành đến cảnh giới này, trong lòng của Lâm Thanh Diện biết rõ hiện tại Hứa Bích Hoài cũng tu luyện, nếu như có cơ hội thì tất cả mọi người có thể không cần phải trở về Trái Đất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!