CHƯƠNG 1147: HỨA BÍCH HOÀI TỈNH
Trước đó Lâm Thanh Diện đã đón Hứa Bích Hoài trở về Quan Lĩnh Rất nhanh Lâm Thanh Diện đã đi vào trong phòng Hứa Bích Hoài đang näm, khi nhìn thấy Hứa Bích Hoài năm ở trên giường, vẻ mặt của Lâm Thanh Diện vô cùng đau lòng.
Lúc này Hứa Bích Hoài còn trong trạng thái hôn mê, Lâm Thanh Diện hít sâu một hơi, lại phóng ra thân niệm của mình, dược lực của dược thảo cộng thêm trước đó bất ngờ có được chỉ đản của “Thanh Nang Kinh”, không lâu sau, Hứa Bích Hoài cuối cùng từ từ mở mắt ra.
Thấy Hứa Bích Hoài trước mặt tỉnh lại, trong lòng Lâm Thanh Diện vô cùng kích động.
“Bích Hoài, em tỉnh rồi?”
Mà sau khi Hứa Bích Hoài ngây ngốc quét mắt nhìn cảnh sắc xung quanh, lập tức nhào vào trong lòng Lâm Thanh Diện, trên mặt cô đây nước mát, rất rõ ràng dù hôn mê lâu như vậy, nhưng cô đều luôn mong nhớ Lâm Thanh Diện Mà lúc này Lưu Ly vốn dĩ luôn ở đăng sau Lâm Thanh Diện cũng thức thời rời khỏi phòng, lặng lẽ đóng cửa lại, cô ta biết bây giờ thứ mà Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài cần là không gian riêng tư.
Hồi lâu trồi qua, Lâm Thanh Diện cuối cùng không nỡ nói với Hứa Bích Hoài “Anh còn có vài chuyện phải đi xử lý, em trước hết ở trên giường tĩnh dưỡng một lát, đợi em cảm thấy có thể cử động linh hoạt hơn, không cần vội.”
Hứa Bích Hoài mặt mày không nỡ nhưng vẫn gật đầu, tuy cô bây giờ cân Lâm Thanh Diện ở bên cạnh, nhưng cô hiểu, Lâm Thanh Diện nói với cô như thế, chác chăn là có chuyện càng quan trọng phải đi làm, mà Lâm Thanh Diện xoay người đi ra khỏi căn phòng, nói với Lưu Ly đứng ở ngoài cửa “Cô giúp tôi chăm sóc cô ấy”
Lâm Thanh Diện lúc này đi đến ngoài cửa phòng của Lâm Trung Thiên, trước cửa có hai người mặc đồ đen đang đứng, vừa nhìn thấy anh thì đều cung kính cúi người, sau đó miệng đồng thanh gọi một tiếng thiếu chủ, còn Lâm Thanh Diện lại chỉ nhàn nhạt gật đầu, chuẩn bị gõ cửa đi vào, anh hôm nay đến đây, có quá nhiều chuyện muốn hỏi ba của anh.
“Thiếu chủ, ông chủ trước đó không lâu vừa rồi rời đi, nói là cần một khoảng thời gian mới có thể quay về “Ông đấy đi đâu?”
Trong ngữ khí của Lâm Thanh Diện mang theo chút ít lửa giận.
“Cái này ông chủ không có nói với chúng tôi, chỉ là nhìn dáng vẻ của ông chủ hình như là rất lo lắng, sợ räng trong khoảng thời gian ngản sẽ không trở về”
Nghe thấy lời của hai người áo đen, Lâm Thanh Diện chỉ có thể gật đầu, sau đó sải bước chuẩn bị trở về phòng của Hứa Bích Hoài Trong phòng lúc này, Hứa Bích Hoài một mình ngồi ở trên giường, cô bong cảm thấy trong lòng vô cùng hoảng hốt, trong đầu không khỏi xuất hiện từng cảnh cô trước đó bị hạ độc, dù sao lần trước, chuyện đó đối với cô mà nói thật sự chính là ác mộng Mà cô của bây giờ, căn bản không biết Lâm Thanh Diện vội vàng ra ngoài như vậy là muôn đi làm gì, cô thật sự sợ hãi Lâm Thanh Diện cũng gặp phải nguy hiểm gì đó.
“Cũng không biết Lâm Thanh Diện rốt cuộc đang làm cái gì”
Trong lòng Hứa Bích Hoài lo lắng, cô cảm điện thoại gọi cho Lâm Thanh Diện “Lâm Thanh Diện, anh rốt cuộc đi làm gì? Anh khi nào có thể quay về?”
“Anh lập tức quay về”
“Ừm, anh nhanh như vậy đã làm xong việc rồi sao? Vậy anh đợi đó, em bây giờ đi tìm anh”
Hứa Bích Hoài vừa nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện, lập tức trong lòng võ cùng kích động, vội vàng từ trên giường nhảy xuống, chuẩn bị đi ra ngoài phòng.
Lâm Thanh Diện nghe thấy lời này của Hứa Bích Hoài, cảm thấy không ốn: “Không sao, em không cần tới đón anh, anh tự về là được rồi”
“Không được, em nhất định phải đi” Hứa Bích Hoài giọng điệu rất kiên định “Anh ở cửa nhà rồi” Lâm Thanh Diện chỉ cảm thấy mặt mày vô cùng bất lực Mà Hứa Bích Hoài lúc này để điện thoại trong tay xuống, đi ra ngoài cửa, cô rất nhanh nhìn thấy Lâm Thanh Diện.
“Hay là chúng ta ra ngoài đi dạo?” Lâm Thanh Diện đưa ra đề nghị dân Hứa Bích Hoài đi ra ngoài, Hứa Bích Hoài không thèm nghĩ ngợi, vui vẻ gật đầu, vui vẻ đáp ứng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!