CHƯƠNG 1121: CHÚNG TÔI LÀ CAO NHÂN
Cô Lưu nghe Lâm Thanh Diện nói vậy, khuôn mặt sững sờ hỏi: “Anh cũng không sợ tôi sao?”
“Tìm hiểu kỹ nguyên nhân, tự nhiên sẽ không sợ nữa.” Lâm Thanh Diện cười đáp.
Cô Lưu dường như nghe được chuyện kinh thiên động địa, mắt tròn trịa, hỏi: “Anh nói nguyên nhân gì? Anh biết nguyên nhân tôi trở nên như vậy sao?”
Lâm Thanh Diện cười ngượng ngạo nói: “Đại khái là biết.”
Cô Lưu đột nhiên xúc động, xém chút thì chạy tới cầm lấy tay của Lâm Thanh Diện, sợ anh sẽ chạy mất.
Nhưng rất nhanh cô ta bình thường trở lại, một là cô ta không biết rõ Lâm Thanh Diện là người gì, những gì anh ta nói có đáng tin hay không còn chưa biết, mặt khác tại sao cô ta trở nên như vậy, gia đình sớm đã giải thích cho cô ta biết.
“Nếu anh muốn trò chuyện, tôi sẽ cho anh một cơ hội, nhưng tôi muốn nhắc nhở mấy người, ở với tôi càng lâu, sẽ càng xui xẻo, đến lúc đó mấy người chết không rõ nguyên nhân, đừng trách tôi.” Cô Lưu đáp.
Lâm Thanh Diện cười cười nói: “Chuyện này không cần cô Lưu lo.”
Tuy Lâm Thanh Diện không có cách biết được bên trong túi thơm chứa gì, nhưng nếu muốn loại bỏ sự phá hoại của ám khí này, thì vẫn rất dễ dàng.
Còn Vân Sơn và Tú Nương hai người họ, càng không lo lắng chuyện này.
Một lúc sau, Tú Nương thay xong chiếc đầm, bước ra từ phòng thay đồ, tiên khí bay bay soi mình trong gương, khuôn mặt nở nụ cười hài lòng.
“Chủ nhân, mau qua xem tôi có đẹp không?” Khuôn mặt Tú Nương phấn khích chạy tới trước mặt Lâm Thanh Diện, tạo dáng gợi cảm trước anh.
Lâm Thanh Diện cạn lời gật đầu nói: “Đẹp”
Anh không phải trả lời một cách đối phó, mà thật tâm cảm thấy Tú Nương mặc chiếc đầm này rất đẹp.
Ngay cả cô Lưu bên cạnh khi nhìn thấy Tú Nương bận lên chiếc đầm này, khuôn mặt cũng lộ vẻ tự ti không bằng.
Cũng may lúc nãy bản thân không cố chấp giành với cô ta, nếu không giành được mặc lên cũng không đẹp bằng cô ta, vậy thì quá xấu hổ.
Sau khi đợi Tú Nương thay đồ xong, cả đám đi ra khỏi tiệm, các nhân viên của tiệm lúc này mới thật sự thở phào nhẹ nhõm, giống như cuối cùng cũng tiễn được ôn thần đi.
“Ba người đó không muốn sống nữa rồi, còn dám trò chuyện với cô Lưu, nói không chừng, tờ báo sáng mai lại có tin ba nạn nhân chết một cách li kì.” Một nhân viên lẩm bẩm.
Đám người xem náo nhịp nhìn thấy Lâm Thanh Diện 3 người họ cùng cô Lưu bước ra, ai cũng nhanh chóng tránh xa.
Cô Lưu đã quen với chuyện này, không còn để tâm nữa.
Đám người đó nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện 3 người bọn họ, không hiểu bọn họ là ai mà cả gan ở gần với cô Lưu như vậy.
“Ba người đó làm gì vậy, dám đi cùng với cô Lưu, chẳng lẽ bọn họ không sợ chết một cách xui xẻo?”
“Xem bộ dạng là 3 người ngoại tỉnh, có lẽ còn chưa biết sự lợi hại của cô Lưu, đúng là ngốc nghếch, bọn họ không thấy phản ứng của chúng ta sao, còn dám đi bên cạnh cô Lưu.”
“Chúng ta tránh xa ra một chút, tránh bị trúng xui xẻo, ba người đó thì chết bất đắc kì tử, chúng ta mà bị nhiễm chút xui xẻo, thì cũng gãy tay gãy chân.”
…….
Cả đám rời khỏi trung tâm thương mại, vì tránh gây sự chú ý, Lâm Thanh Diện đề nghị đi đến con hẻm ở bên hông.
Cô Lưu không ngần ngại, theo ba người Lâm Thanh Diện đến con hẻm.
Lâm Thanh Diện nhìn hai người hầu đi theo, và mở miệng nói: “Cô Lưu, những chuyện mà chúng ta trao đổi sau đây có lẽ khá quan trọng.”
Cô Lưu hiểu ngay ý của Lâm Thanh Diện, dặn hai người hầu: “Hai người qua bên kia đợi tôi đi.”
Hai người kia như được ân xá phóng thích, nhanh chóng đi ra ngoài con hẻm.
Lâm Thanh Diện nhìn theo hai người hầu cười và nói: “Người ở xung quanh cô sợ cô như vậy, tại sao cô còn đeo chiếc túi thơm kia, hay là, cô không hề biết chiếc túi thơm đó chính là nguyên nhân cơ bản khiến cô lâm vào hoàn cảnh hiện tại?”
Sau khi nghe những lời của Lâm Thanh Diện, cô ta ngơ ngác hỏi: “Túi thơm? Anh đang nói gì vậy?”
Lâm Thanh Diện cười lớn: “Xem ra cô thực sự không biết nguyên nhân tại sao mình lại trở nên như vậy, cô Lưu, không biết túi thơm này cô có được từ đâu?”
Cô Lưu chau mày nói: “Đừng gọi tôi là cô Lưu nữa, tôi có tên, anh có gọi tôi là Lưu Ly.”
“Chiếc túi thơm này là do bác cả tôi đích thân lên núi xin từ cao nhân, vì để giúp tôi giảm vận hạn, tại sao bây giờ anh lại nói tôi trở thành như vậy, là do chiếc túi thơm này?”
Lưu Ly vừa nói, vừa lấy tay tháo chiếc túi thơm ra xem, khuôn mặt tràn đầy vẻ khó hiểu.
“Nếu không có chiếc túi này, các người đừng nói đứng đây nói chuyện với tôi, vận hạn mà tôi mang lại, sớm đã đưa các người rời khỏi thế giới này.”
Lâm Thanh Diện tắt nụ cười, không ngờ cô Lưu Ly này lại xem chiếc túi thơm là một báu vật, quá rõ ràng, cô ta bị bác cả kia lừa rồi.
Anh nhìn Lưu Ly, cũng không vội vạch trần bộ mặt thật của chiếc túi thơm, sau đó mở miệng hỏi: “Vậy không biết cô có thể kể cho chúng tôi nghe những chuyện đã xảy ra với cô, như vậy sẽ giúp chúng tôi hiểu cô hơn, cũng giúp chúng tôi hiểu rõ rốt cuộc chuyện là như thế nào.”
Lưu Ly nhìn Lâm Thanh Diện và nói: “Đến bây giờ tôi còn không biết ba người mấy anh là ai, anh muốn tôi nói trước, anh đừng xem tôi như con ngốc chứ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!