Lâm Thanh Diện đứng dậy, hiên ngang lẫm liệt nói ra những lời này, những người khác như bị lây nhiễm, lần lượt đứng lên, đồng ý với Lâm Thanh Diện.
" Có các ngươi hảo hài tử thủ hộ Hàn Giang Thành, ta rất yên tâm. Ta hy vọng nơi này có thể giống như mười năm trước. Tuy rằng sẽ có chút tổn thất, nhưng tốt xấu có thể bình an vượt qua."
Trên đôi mắt Lão nhân gia đã có những giọt nước mắt, ông đã là một người già như vậy, e rằng trên đời này có mấy thứ có thể động tâm được ông, nhưng bây giờ lại bị tinh thần của Lâm Thanh Diện làm cho rung động. lúc này liền vỗ vai Lâm Thanh Diện, hai người bốn mắt nhìn nhau, sinh lòng cảm khái, nhưng lẫn nhau đều không nói gì.
“Được rồi, chúng ta đều không cần cảm khái, chỉ cần làm tất cả những gì có thể, hãy cố gắng hết sức!
Đúng vậy, để ta nói với các ngươi một điều nữa, ngày Chính Nguyệt đầu năm, mặc dù không phải là ngày hội lớn đối với người bình thường của Hàn Giang Thành, nhưng cũng không phải là một ngày may mắn đối với chúng ta.
Chính Nguyệt là ngày đầu năm, ngày đó phong ấn lỏng lẻo nhất, ta nghĩ Lão Vương gia cũng biết chuyện này. Bọn chúng có thể sẽ tấn công Hàn Giang Thành vào lúc đó. Chúng ta phải chuẩn bị sớm một chút và nghĩ đến mọi thứ chúng ta nên nghĩ đến.! "
Nghe vậy, mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ngờ lại có chuyện như vậy, nói như vậy, bọn họ chỉ còn chuẩn bị được hơn mười ngày, kẻ địch bọn họ sẽ gặp lúc đó, ngoại trừ Lão Vương gia cực kỳ tàn bạo, còn có Bạch Viên Thủ Lĩnh khổng lồ.
Đang lúc bọn họ đang thảo luận, Du Ly đột nhiên "Oa" một tiếng, ho ra máu, Lâm Thanh Diện kinh hãi, vội vàng tiến lên kiểm tra, đám người cũng không nói thêm gì nữa, không còn tiếp tục đề tài mới vừa rồi, nhanh như chớp chạy đến bên cạnh Du Ly.
"Sư phụ, sư phụ đừng làm tôi sợ, thân thể của sư phụ có chuyện gì không? Nếu đã như vậy, tôi sẽ giúp sư phụ trở về nghỉ ngơi. An toàn của sư phụ là quan trọng nhất, nhưng tuyệt đối không được bởi vì những chuyện này mà thân thể tức giận. "
Lâm Thanh Diện bây giờ có chút sợ hãi, kể từ khi con gái mất tích, đã lâu rồi anh mới có một tình bạn thâm hậu như vậy.
Du Ly trong lòng anh, Lâm Thanh Diện cho rằng, trong đó không hề có yếu tố tình cảm, chỉ có sự tôn kính cùng một loại tình cảm tương tự người thân.
"Sao cậu lại làm ầm ĩ như vậy, lúc ta đi tìm hiểu,Bạch Viên Thủ Lĩnh dường như đã phát hiện ra điều bất thường, liền rống một tiếng không thể giải thích được. Ta thực sự bị tiếng gầm của nó làm cho chấn thương. Chuyện này vốn dĩ không định nói với mội người, nhưng mà ... Trách ta lúc đó không có phòng bị, nếu như ta có sự chuẩn bị, nó chưa chắc có thể làm bị thương ta! "
Lúc này Du Ly có nói mấy câu trấn an, trong lòng ai cũng không khỏi vui mừng.