Khi Mã Thế Siêu nghe thấy câu này của Lâm Thanh Diện, nghĩ đến việc mình bị Lâm Thanh Diện tát ở nơi công cộng ngày hôm đó, cơn giận trong lòng hắn lập tức nổi lên.
“Con mẹ mày, mày còn dám nhắc lại chuyện ngày đó với ông à? Mày đúng là đang tự tìm chết mà!” Mã Thế Siêu chửi bới Lâm Thanh Diện.
“Haha, nếu anh vẫn còn thái độ này thì tôi không ngại cho anh nhớ lâu hơn đâu.” Lâm Thanh Diện cười nói: “Hơn nữa chắc anh vẫn nhớ những gì tôi nói hôm đó chứ? Nếu anh muốn gây phiền phức cho tôi thì sẽ không đơn giản chỉ vài cái tát là xong chuyện đâu!”
Mã Thế Siêu khịt mũi lạnh lùng, nói: “Bớt giả vờ với ông đây đi, tao nói cho mày biết, Tập đoàn Đằng Phi của tao vừa được một nhân vật lớn đầu tư, không lâu nữa Tập đoàn Đằng Phi chúng tao sẽ trở thành doanh nghiệp tầm cỡ quốc tế, lẽ nào mày nghĩ một thằng lao công hôi thối như mày có tư cách đấu với Tập đoàn Đằng Phi của tao?”
Lâm Thanh Diện nở nụ cười bỡn cợt: “Anh đoán xem hôm nay tôi tới đây làm gì?”
“Tao không quan tâm mày tới đây làm gì.” Mã Thế Siêu mắng một câu, sau đó hắn nghĩ tới cái gì rồi ngạc nhiên hỏi: “Không phải là mày có được tin tức ở đâu rồi cố ý tới đây gây rối chúng tao đấy chứ?”
Lâm Thanh Diện bĩu môi: “Trí tưởng tượng của anh phong phú thật đấy.”
Ánh mắt Mã Thế Siêu nhìn Lâm Thanh Diện như nhìn tai hoạ ngầm nhất định phải loại bỏ, bữa ăn hôm nay rất quan trọng với Tập đoàn Đằng Phi, nếu bị Lâm Thanh Diện quấy rối thì mọi chuyện sẽ kết thúc.
Hắn lạnh lùng nhìn Lâm Thanh Diện: “Để loại trừ tai hoạ ngầm là mày, xem ra hôm nay tao phải cho mày một bài học mới được!”
Lâm Thanh Diện nhìn đám vệ sĩ vạm vỡ phía sau hắn: “Chỉ dựa vào mấy người này thôi?”
Mã Thế Siêu khịt mũi hừ lạnh: “Tao khuyên mày đừng nên tự đại nữa, mấy người họ được tao tìm ra từ võ đài ngầm đấy. Võ đài ngầm đều là những nhà vô địch quyền anh, mỗi người bọn họ đều đã trải qua hàng trăm trận chiến, tao đã phải bỏ ra rất nhiều tiền để thuê họ tới. Chẳng lẽ chút sức lực của kẻ rác rưởi mày mà lại đánh bại được khi họ liên thủ?”
Nói xong hắn quay đầu nhìn mấy người sau lưng rồi hỏi: “Mấy người, ai lên cho hắn một trận?”
Trên mặt mấy tên vệ sĩ đều mang nụ cười khinh thường, một người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn cất lời: “Để tôi đi, thứ rác rưởi này chắc chỉ vài chiêu là giải quyết xong.”
Sau đó người đàn ông bước ra, đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện nhìn anh ta rồi nói: “Mấy người cùng lên đi, đỡ lãng phí thời gian.”
Người đàn ông đó nghe câu này của Lâm Thanh Diện, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, anh ta lạnh lùng nói: “Không ngờ mày người không lớn mà khẩu khí lại lớn đấy. Tao thấy mày không đỡ nổi một đấm của tao đâu, mày vẫn nên nghĩ xem làm sao để cầu xin tao tha cho đi!”
Nói xong người đó nắm tay lại thành quyền, đánh vào người Lâm Thanh Diện.
Khi nắm đấm của người đó sắp đánh vào Lâm Thanh Diện, anh lắc đầu rồi nhấc chân đá ra một cước.
“Rầm” một tiếng!
Nắm đấm của người đó còn chưa chạm được vào Lâm Thanh Diện thì cả người đã bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất.
Anh ta còn muốn đứng dậy nhưng sau khi thử hai lần, phát hiện mình không thể dậy được nữa.
Mã Thế Siêu và mấy vệ sĩ còn lại thấy cảnh tượng này thì đều chết lặng, không ngờ Lâm Thanh Diện lại đá bay người đã từng là vô địch thủ bất khả chiến bại trong dưới quyền anh dưới lòng đất bằng một cú đạp.
“Chuyện… chuyện này làm sao có thể, hắn thật sự chỉ một cú đã đá bay vệ sĩ mà mình dùng tiền mới thuê về được, rốt cuộc tên này lợi hại đến mức nào?” Mã Thế Siêu lẩm bẩm.
Sau khi phản ứng lại, hắn nhanh chóng lùi lại vài bước rồi nói với những vệ sĩ còn lại: “Mấy người cùng lên đi! Nhất định phải khống chế được hắn cho tôi, tôi không tin mấy người hợp lực mà hắn còn có thể kiêu ngạo được nữa!”
Sau khi nhận được lệnh, mấy vệ sĩ lập tức bao vây Lâm Thanh Diện rồi dùng thủ đoạn mình am hiểu nhất để chống lại Lâm Thanh Diện.
Tiếc là đến cao thủ Hoá cảnh Đỉnh phong tu luyện Hồi Xuân công mà Lâm Thanh Diện còn chẳng sợ, mấy tên này chỉ là võ sĩ quyền anh ngầm chẳng qua chỉ là những đứa trẻ mới tập đánh nhau trong mắt anh mà thôi.
Anh nhanh chóng ra tay, chỉ vài chiêu đã đánh bật tất cả đám vệ sĩ xuống đất mà không chút mảy may.
Mã Thế Siêu không thể tin được nhìn thấy cảnh này, hắn không ngờ Lâm Thanh Diện lại mạnh đến thế, vệ sĩ mà hắn bỏ số tiền lớn ra thuê lại bị Lâm Thanh Diện giải quyết chỉ trong vài hơi thở.
Chẳng trách tên này dám một mình xuất hiện trước mặt hắn, thì ra là còn chẳng để hắn vào mắt!
Hắn lùi lại sau theo bản năng, ánh mắt nhìn Lâm Thanh Diện đã có thêm một tia sợ hãi.
Lâm Thanh Diện nhìn Mã Thế Siêu, trên mặt là nụ cười thú vị.
Mã Thế Siêu biết có chuyện không ổn nên xoay người bỏ chạy.
Nhưng hắn còn chưa chạy được vài bước đã cảm thấy một bàn tay đang nắm lấy áo mình, kéo hắn quay lại.
“Đại… đại ca, em biết sai rồi, anh tha cho em đi, lần sau em không dám nữa!” Mã Thế Siêu che đầu, cầu xin Lâm Thanh Diện tha mạng.
Lâm Thanh Diện hừ lạnh một tiếng: “Anh nghĩ tôi còn tin lời anh nói không?”
Nói xong anh hất tay Mã Thế Siêu ra rồi tát một cái thật mạnh lên mặt hắn.
Mã Thế Siêu lập tức hét lên thảm thiết, trong lòng đã hối hận tới cực điểm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!