“Mấy người các cậu lấy giấy niêm phong ra, niêm phong cửa quán bar lại đi!” Người đó nói với cấp dưới.
“Vâng!” Cấp dưới gật đầu, lập tức lấy giấy niêm phong ra từ trong túi xách.
“Anh Dĩ Minh, điều này…” Trương Mạnh Khôi nhìn thấy những người này lấy giấy niêm phong ra, lập tức gấp gáp nhìn về phía Giang Dĩ Minh, quán bar này là tâm huyết của anh ta, hiện tại vất vả mới làm ăn tốt được chút, nếu bị niêm phong thì sau này anh ta chỉ có thể uống gió Tây Bắc mà thôi.
Mà đúng lúc này, tên mặt sẹo kia đầu trọc kia hướng về phía Giang Dĩ Minh và Trương Mạnh Khôi nói: “Đây là do các người tự tìm, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, đáng đời!”
Giang Dĩ Minh vỗ vỗ bả vai Trương Mạnh Khôi, ý bảo Trương Mạnh Khôi không cần lo lắng, sau đó nhìn về phía mấy nhân viên chấp hành pháp luật đó nói: “Tôi nói mấy anh, dựa theo trình tự bình thường thì các anh còn phải viết thêm một tờ giấy phạt nữa đó.”
“Điều này…” Người dẫn đầu ngây ra, sau đó lớn tiếng quát với Giang Dĩ Minh: “Chúng tôi có viết giấy phạt hay không liên quan gì đến cậu?”
“Quả thật không có liên quan đến tôi.” Giang Dĩ Minh gật đầu, nói: “Nhưng mà các anh mạo danh nhân viên chấp hành pháp luật chúng tôi, niêm phong quán bar của chúng tôi, có phải là chuyện liên quan đến tôi hay không?”
Từ lúc những người này vừa vào cửa, Giang Dĩ Minh đã nhìn ra bọn họ là giả mạo, những người này mặc thường phục, ngay cả một tờ giấy chứng nhận làm việc cũng không dám lấy ra cho người khác xem, quan trọng là những người này nói chuyện làm việc hoàn toàn không có dáng vẻ của nhân viên chấp hành pháp luật nên có!
Đoán chừng hai gã đầu trọc cũng không dám thật sự gọi nhân viên chấp hành pháp luật đến đây, đơn giản chỉ là tùy ý tìm mấy người tới giả mạo một chút, hù dọa mấy người trẻ tuổi Trương Mạnh Khôi mà thôi.
Hôm nay, nếu không phải mình ở nơi này thì chắc chắn Trương Mạnh Khôi đã bị dọa cho sợ hãi.
“Mạo danh?” Người đàn ông đó hét lên: “Ai nói tôi mạo danh? Chẳng phải vừa rồi tôi đã đưa giấy chứng nhận làm việc của tôi cho cậu xem sao? Ông đây chính là nhân viên chấp hành pháp luật nghiêm túc!”
Nhưng ngay khi lời nói của người này vừa dứt, đã có một âm thanh từ bên ngoài truyền vào, nói: “Cậu chính là nhân viên chấp hành pháp luật? Vậy được, cậu nói cho tôi biết cậu là người ở cục nào? Tên cậu là gì, sếp của cậu là ai?”
Người bước vào trong, giọng nói trầm thấp nhưng lại cực kỳ có tính uy hiếp.
Người tới không phải là ai khác mà chính là cục trưởng cục công an thành phố Nam Hoàng, Mã Hải Chân!
Cũng không biết tại sao, Giang Dĩ Minh nghe Trương Mạnh Khôi nói những người đó sẽ tìm người của cơ quan chấp hành pháp luật tới niêm phong quán bar, Giang Dĩ Minh có cảm giác nhân viên chấp hành pháp luật đối phương gọi đến là giả mạo, cho nên đã trực tiếp gửi tin nhắn cho Mã Hải Chân.
Là ân nhân cứu mạng ba mình, sau khi Mã Hải Chân nhận được tin nhắn từ Giang Dĩ Minh đã lập tức chạy đến đây xem.
“Tôi là nhân viên chấp hành pháp luật của bộ phận nào, cấp trên của tôi là ai có cần phải nói với ông không? Cút cho tôi!” Người đó hoàn toàn không biết Mã Hải Chân, còn tưởng rằng đối phương cũng đến cản trở anh ta, cho nên nói chuyện rất khó nghe!
Mã Hải Chân nghe vậy cười giễu đi tới trước mặt người đó, lấy ra giấy tờ tùy thân của mình từ trong túi áo ném vào người đó, nói: “Nhìn cho rõ, đây là giấy tờ tùy thân của tôi, tôi là cục trưởng cục công an thành phố Nam Hoàng, tên tôi là Mã Hải Chân, bây giờ tôi hỏi cậu, cậu cảm thấy cậu có cần nói cho tôi biết không?”
Sau khi hai tên đầu trọc kia nghe được Mã Hải Chân tự giới thiệu, sắc mặt trong nháy mắt lập tức thay đổi.
Mã Hải Chân với tư cách là cục trưởng cục công an thành phố Nam Hoàng, đương nhiên là nhân vật thường xuyên xuất hiện trên truyền hình, hai gã đầu trọc này với tư cách là ông chủ quán bar, bình thường cũng sẽ xem truyền hình, xem tin tức.
Khi Mã Hải Chân đi vào bọn họ đã cảm thấy Mã Hải Chân có chút quen mắt, sau khi Mã Hải Chân tự giới thiệu xong, biết đây vốn là cục trưởng cục công an thường xuyên xuất hiện trên truyền hình, lập tức sợ tới mức muốn chết.
Phải biết rằng bọn họ sắp xếp người đến giả mạo nhân viên chấp hành pháp luật, đây chính là tội danh rất lớn!
Sau khi người giả mạo đó nhìn thấy sắc mặt đầu trọc trong nháy mắt đột nhiên thay đổi, lại nhìn giấy tờ Mã Hải Chân lấy ra, sắc mặt cũng sụp đổ, biết chuyện không còn ổn.
“Hiện tại hãy đi theo chúng tôi một chuyến!” Mã Hải Chân thản nhiên nói: “Cho dù các cậu có phải là giả hay không thì bây giờ hãy theo tôi đến cục phối hợp điều tra, nếu là thật thì tôi sẽ xin lỗi các cậu, rồi chủ động đưa các cậu về bộ phận của các cậu, nhưng nếu các cậu là giả, vậy thì cũng sẽ nghiêm trị các cậu!”
Nói xong, Mã Hải Chân hét về phía cửa một tiếng, nói: “Tiến vào, bắt người!”
Ngay lúc Mã Hải Chân dứt lời, lập tức có mấy cảnh sát vọt vào từ bên ngoài, trong tay bọn họ đều có còng tay, trong nháy mắt tiến lên áp giải toàn bộ những tên giả mạo nhân viên chấp hành pháp luật này.
“Cục trưởng Mã, tôi có chuyện muốn báo cáo!” Đúng lúc này, Trương Mạnh Khôi lập tức đứng lên, nói với Mã Hải Chân.
“Chuyện gì?” Mã Hải Chân hỏi.
“Tôi báo cáo, trên con phố này của chúng tôi có hai quán bar khác, tôi nghi ngờ bên trong đó có buôn bán ma túy, dịch vụ khiêu dâm, hơn nữa quản lý bên trong bọn họ có lúc còn tiến hành bạo lực với khách hàng, mời ông điều tra rõ ràng!” Trương Mạnh Khôi lớn tiếng nói với Mã Hải Chân.
Tại sao lúc trước quán bar của Trương Mạnh Khôi làm ăn rất kém, chính là vì quán bar của Trương Mạnh Khôi chỉ có uống rượu, ca hát, khiêu vũ, ngoài ra không còn dịch vụ nào khác, mà hai quán bar đầu trọc này lại là cờ bạc cái gì cũng có, mới dẫn đến làm ăn tốt như vậy.
Những thứ này quả thật ban đầu Trương Mạnh Khôi không biết, chỉ là gần đây mới biết được.
Anh ta rất muốn báo cáo nhưng lại không dám, dù sao thực lực của anh ta quá thấp, nếu bị hai gã đầu trọc này biết được thì đến lúc đó mình nhất định sẽ chịu khổ!
Mà hôm nay thì khác, hôm nay người đứng ở nơi này là cục trưởng cục công an, báo cáo với ông ấy chắc chắn có thể chuẩn xác!
“Có chuyện như vậy sao?” Mã Hải Chân nghe vậy, lông mày lập tức nhíu lại.
“Đúng vậy, tôi bảo đảm!” Trương Mạnh Khôi gật đầu, nói: “Hơn nữa cục trưởng Mã, ông chủ của hai quán bar kia cũng ở chỗ này, chính là hai người đó!”
Mặt sẹo đầu trọc nghe vậy cơ trên mặt lập tức co giật mấy cái, hung hăng trừng mắt nhìn Trương Mạnh Khôi.
“Trương Mạnh Khôi, cậu muốn chết sao!” Mặt sẹo đầu trọc thấp giọng quát về phía Trương Mạnh Khôi.
“Cậu đang đe dọa cậu ấy sao?” Mã Hải Chân lập tức nhíu mày nhìn về phía mặt sẹo đầu trọc.
“Không có, không có!’ Mặt sẹo đầu trọc không ngờ âm thanh nói chuyện của mình nhỏ như vậy mà cũng bị Mã Hải Chân nghe được.
“Người đâu, bắt hai người họ lại, sau đó đến quán bar của hai người họ tiến hành điều tra!” Mã Hải Chân lập tức hướng về phía người bên cạnh dặn dò.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!