Hai tay anh vuốt ve làn da trắng mịn mà của Thẩm Thanh Nga, cảm nhận nhiệt độ ấm áp trên cơ thể cô.
Cho dù đây không phải lần đầu tiên, nhưng Giang Dĩ Minh lại cảm thấy có một ngọn lửa đang bùng cháy trong cơ thể mình, nói thật, từ trước đến nay, Thẩm Thanh Nga là người đẹp không góc chết đầu tiên mà Giang Dĩ Minh gặp được.
Toàn thân từ trên xuống dưới, thân hình cao ráo cân đối, không có chút khuyết điểm nào, bao gồm cả làn da, mái tóc, đều hoàn toàn hoàn mỹ. Mà cô, lại là một người phụ nữ mạnh mẽ, lại có năng lực đặc biệt, có thể nói, bất luận xét ở phương diện nào thì Thẩm Thanh Nga cũng hoàn hảo.
Mãi cho tới lúc này, Giang Dĩ Minh mới biết lần này hồi sinh, là một chuyện vô cùng may mắn.
Trong lúc được xoa bóp, Thẩm Thanh Nga đã từ từ ngủ thiếp đi, mà Giang Dĩ Minh thu lại tay, đắp chân bông lên người Thẩm Thanh Nga, rồi nhẹ nhàng hôn lên gương mặt xinh đẹp của Thẩm Thanh Nga, sau đó lại bắt đầu ngủ dưới sàn nhà.
Anh biết cho dù đêm nay bản thân có nằm trên chiếc giường kia và ngủ cùng Thẩm Thanh Nga, cho dù bản thân cứ thế tiến tới, xảy ra việc quan hệ với Thẩm Thanh Nga, thì Thẩm Thanh Nga cũng sẽ không làm gì mình. Nhưng Giang Dĩ Minh không thể làm như vậy.
Thứ nhất, anh cảm thấy anh nên tôn trọng Thẩm Thanh Nga.
Thứ hai, anh cũng thích quá trình này, quá trình từng chút từng chút một có được trái tim của Thẩm Thanh Nga, từng chút từng chút một khiến Thẩm Thanh Nga toàn tâm toàn ý chấp nhận anh, anh cảm thấy đây mới là điều đáng làm nhất.
Khi tỉnh dậy, sáng ngày hôm sau, sau khi Giang Dĩ Minh đã làm xong bữa sáng, anh lái xe đưa Thẩm Thanh Nga đến công ty làm việc.
Sau khi xong việc, Giang Dĩ Minh lái xe đến chỗ của Trương Mạnh Khôi.
“Anh Dĩ Minh!” Nhìn thấy Giang Dĩ Minh đến, Trương Mạnh Khôi đến chào hỏi.
“Mấy thứ mà tôi kêu cậu mua, cậu đã mua chưa?” Giang Dĩ Minh hỏi.
“Đều mua hết rồi, tất cả đều đang được cất giữ dưới tầng hầm.” Trương Mạnh Khôi nói.
“Vậy được, chúng ta cùng đi xuống tầng hầm, mở hết mấy viên đá đó ra đi.” Giang Dĩ Minh nói.
“Cái đó…” Trương Mạnh Khôi do dự một hồi rồi nói: “Anh Dĩ Minh, hay là anh tự đi xem đi, một lát nữa tôi sẽ xuống tìm anh.”
“Sao vậy?” Giang Dĩ Minh sững sờ, nhìn dáng vẻ do dự của Trương Mạnh Khôi, hoài nghi hỏi.
Tên nhóc Trương Mạnh Khôi lúc ở trước mặt thì nói mấy lời lẽ cung kính với mình, nhưng cũng không vì thế mà ngại chần chừ do dự với mình.
“Anh Dĩ Minh…” Trương Mạnh Khôi cười khổ nói: “Vốn dĩ tôi không muốn nói cho anh biết, nhưng…Thôi bỏ đi, tôi nói với anh vậy, chẳng phải vì gần đây việc kinh doanh của quán bar rất tốt sao, nên khách đến bên này cũng nhiều, tuy nhiên cứ như vậy thì làm mất lòng nhiều người.”
“Tôi hiểu rồi.” Nghe thấy lời này của Trương Mạnh Khôi, lúc này Giang Dĩ Minh đã hiểu, anh nói: “Có phải ông chủ của mấy quán bar khác thấy việc kinh doanh của cậu tốt nên ghen tị rồi có đúng không?”
Trên phố này chỉ có một quán bar của Trương Mạnh Khôi, người hoa làm ăn buôn bán, thích tụ tập trên phố này, cho nên trên phố này hầu như chỉ có ba quán bar, mà quán bar của Trương Mạnh Khôi lại nhỏ nhất, cho nên cũng chính vì nguyên nhân này, hai quan bar kia vào trước đó vẫn kinh doanh rất tốt, nhưng lại kinh doanh không tốt bằng quán bar của Trương Mạnh Khôi.
Mà bây giờ quán bar của Trương Mạnh Khôi kinh doanh ngày càng tốt, doanh thu mỗi ngày cũng nhiều hơn trước đây rất nhiều. Mà người đến quán bar, thật ra cũng chỉ có mấy người như vậy, đến bên này tìm Trương Mạnh Khôi, cho nên việc kinh doanh của hai nhà kia chắc chắn bị giảm sút.
“Đúng vậy!” Trương Mạnh Khôi gật đầu nói: “Bọn họ sớm đã gọi điện thoại cho tôi, nói hoặc là tôi bán quán bar với giá 3.000.000.000, hoặc là họ sẽ gọi người đến kiểm tra quán bar của chúng ta, khiến cho quán bar của chúng ta phải đóng cửa!”
“3.000.000.000?” Giang Dĩ Minh cười lạnh lùng nói: “Hiện nay doanh thu mỗi ngày của cậu hơn 6.000.000.000, mỗi tháng thu được cũng, 18 đến 21.000.000.000, 300.000.000.000, vậy có khác nào là cho không, không trả tiền?”
“Chính là như vậy!” Trương Mạnh Khôn gật đầu rồi nói: “Nhưng bọn họ nói là nói như vậy cho dễ nghe, nhưng ý họ là muốn quán bar chúng ta đóng cửa, tức thời thì cho tôi 3.000.000.000, còn không biết thức thời thì tìm người đến niêm phong quán bar của tôi, sau đó đóng cửa, nói như vậy chính là mất trắng, thực sự bọn họ làm như vậy cũng là bọn họ đã có tính toán, vả lại quán bar của tôi kinh doanh tốt, bọn họ đồng ý trả tiền, cũng là muốn nhà này tiếp tục được kinh doanh, bọn họ có thể kiếm được nhiều tiền hơn, nếu thật sự tìm người đến niêm phong thì quán bar của tôi phải đóng cửa, nếu bọn họ lập tức tiếp quản việc kinh doanh, thì việc kinh doanh chắc chắn sẽ rất giảm sút.”
“3.000.000.000?” Giang Dĩ Minh lạnh lùng hừm một tiếng, sau đó nói: “Ý của cậu là đợi một chút nữa bọn họ sẽ đến để đàm phán với cậu, đúng không?”
“Đúng vậy!” Trương Mạnh Khôi gật đầu rồi nói: “Bọn họ kinh doanh lớn, quen biết rất nhiều người, cho nên nếu tôi không ngoan ngoãn lấy 3.000.000.000 thì bọn họ sẽ tìm người đến niêm phong quán bar của tôi, thực ra, anh Dĩ Minh, tôi tin anh cũng biết quán bar của chúng ta, cứu hỏa gì chứ, là không thông quan được, cho dù có qua được hải quan, nhưng chỉ cần một câu của người ta kêu chúng ta tự đóng cửa kiểm tra, cũng có thể khiến chúng ta phải đóng cửa mấy tháng!”
“Vậy không sao!” Giang Dĩ Minh suy nghĩ, rồi nói: “Đợi đã, sau khi bọn họ tới, tôi sẽ nói chuyện với bọn họ.”
“Nhưng mà…Người ta có mối quan hệ…”
“Ông đây cũng có mối quan hệ!” Giang Dĩ Minh trừng mắt nhìn Trương Mạnh Khôi rồi nói: “”Sao vậy, còn chưa bắt đầu, mà đã nuôi hy vọng của người khác rồi tự hủy hoại oai phong của mình rồi sao?”
“Tôi, tôi không phải…” Trương Mạnh Khôi xấu hổ xoa xoa sau ót của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!