“Thật ra đây chỉ là bị người khác hãm hại mà thôi.” Thẩm Thanh Nga nói.
“Sao cô biết đây là do bị người khác hãm hại?” Giang Dĩ Minh hiếu kỳ nhìn Thẩm Thanh Nga rồi hỏi.
“Rất đơn giản mà.” Thẩm Thanh Nga nói tiếp: “Mặc dù bình thường biểu hiện của Lý An Nhiên có chút cởi mở, nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện này, nói cách khác, Lý An Nhiên là chủ tịch của một công ty lớn, cô ta làm bất cứ chuyện gì đều sẽ cân nhắc đến hình tượng của công ty, cho nên, dù cho cô ta thật sự đã làm ra chuyện như vậy, cũng sẽ xử lý sạch sẽ gọn gàng chuyện này, không thể đẻ người ta đi gây rối ở dưới lầu của công ty. Hơn nữa mục tiêu của mấy người đàn ông đó là vì tiền, huống hồ số tiền đó cũng không nhiều, đem chuyện này làm lớn lên như vậy, bọn họ sẽ không lấy được tiền, còn bị nhà họ Lý trả thù, bọn họ mất nhiều hơn là được, đổi lại là một người bình thường, cũng nhất định không làm như vậy. Cho nên hiển nhiên có thể nhìn ra được, đây chỉ là bị người khác hãm hại, cố ý bôi nhọ danh dự của Lý An Nhiên.”
Giang Dĩ Minh cười rồi nói: “Vẫn là những người làm kinh doanh như các người có một cái đầu nhạy bén, chuyện này nếu đổi lại là tôi, làm sao tôi có thể nghĩ mọi chuyện phức tạp lên như vậy.”
Thẩm Thanh Nga mỉm cười, mặc dù cô không phải là người giỏi suy luận, nhưng ở vị trí này lâu như vậy rồi, có rất nhiều thứ, cô biết rất rõ.
“Chỉ có điều, tôi cảm thấy sau khi chuyện này bùng phát ra, trong lòng tôi có chút bất an.” Giang Dĩ Minh nói tiếp: “Cái người Lý An Nhiên đó, luôn chạy tới bên cạnh cô vênh váo, khoe khoang, lần này chuyện náo động như vậy, trong lòng ngược lại cảm thấy sảng khoái.”
Thẩm Thanh Nga cũng chỉ khẽ mỉm cười.
Chặn đường hai km, nghe ra có vẻ dài, nhưng lúc bước tới cửa nhà, Giang Dĩ Minh mới phát hiện đoạn đường này ngắn đến như vậy, nhanh như vậy đã về đến nhà.
Buổi tối hôm nay cùng Thẩm Thanh Nga đi ăn đồ nướng, đi bộ về nhà, cảm giác này từ trước đến này chưa từng có qua.
Mặc dù nói một nam một nữ ở cùng nhau, chỉ có lúc ngủ cùng nhau mới là lúc đẹp nhất, nhưng Giang Dĩ Minh cảm thấy lúc đi ăn cùng với Thẩm Thanh Nga, lúc cùng nhau đi bộ, mới là đẹp nhất.
Ngay cả khi hai người còn không nắm tay nhau, nhưng Giang Dĩ Minh lại cảm thấy, nếu có thể tiếp tục đi bộ như vậy, tiếp tục trò chuyện như vậy, cũng rất tốt.
Chỉ là đáng tiếc, con đường luôn có điểm cuối, chuyện tốt đẹp luôn dang dở.
Đương nhiên, chuyện có thể nói như vậy, chính là vì đáng tiếc cho nên chuyện này mới càng trở nên tốt đẹp.
“Hai người đang làm cái gì vậy hả? Sao trễ như vậy rồi mới về? Mẹ đã hâm đồ ăn mấy lần cho hai đứa rồi.” Hai người vừa về tới nhà thì Trương Mộng đi ra nói.
“Mẹ, bọn con đã ăn ở bên ngoài rồi.” Thẩm Thanh Nga nói.
“Hai người đã ăn ở bên ngoài rồi sao?” Trương Mộng nói: “Đúng rồi, hai con vừa nãy đi bộ về à? Sao mẹ không nhìn thấy xe của hai đứa đâu?”
Giang Dĩ Minh cười nói: “Mẹ, bọn con ăn đồ nướng ở bên sông, sau đó đi tản bộ về nhà.”
“Ồ, vậy hả, vậy cũng tốt, vậy cũng tốt!” Lúc này Trương Mộng liền trở nên vui vẻ, bởi vì từ đầu đến cuối bà luôn coi thường Giang Dĩ Minh, cộng thêm thái độ của Thẩm Thanh Nga đối với Giang Dĩ Minh lúc nóng lúc lạnh, cho nên, bà vẫn chưa có cháu để bồng.
Hiện nay, bọn họ đã bắt đầu có ấn tượng tốt với Giang Dĩ Minh, mà điều khiến bà ngạc nhiên chính là mối quan hệ giữa Giang Dĩ Minh và Thẩm Thanh Nga, bây giờ lại hòa hợp đến vậy, hôm nay hai người họ không những đi ăn cùng nhau, hơn nữa còn cùng tản bộ trở về nhà, đây rõ ràng là điều mà một cặp đôi bình thường vẫn làm cùng nhau.
“Vậy Dĩ Minh à, anh lên lầu tắm rửa trước đi, tôi có vài câu muốn nói với Thanh Nga.” Trương Mộng nới với Giang Dĩ Minh.
“Dạ!” Giang Dĩ Minh gật đầu rồi bước đi lên lầu.
“Thanh Nga, mẹ hỏi con, cái tháng này của con, đã sạch chưa?” Trương Mộng hỏi.
“Sạch rồi, sao vậy?” Thẩm Thanh Nga tò mò nhìn mẹ mình rồi hỏi. Không biết tại sao mẹ mình lại hỏi mình một câu hỏi riêng tư như vậy.
“Sạch rồi thì tốt!” Trương Mộng cười nói: “Nếu đã sạch rồi, vậy thì hai đứa con hãy nắm bắt đêm nay đi, tranh thủ, sớm cho mẹ được bồng cháu với!” Trương Mộng cười hi hi nói: “Nhớ rõ, con cũng không còn trẻ nữa, chuyện này con phải nhanh lên mới được, có biết chưa?”
“Mẹ…”
“Còn nữa, bọn con phải nhớ, sau khi xong chuyện không được đứng dậy quá nhanh, phải kê gối dưới mông một lúc rồi mới đứng dậy, nếu đứng dậy quá sớm sẽ không dễ thụ thai.” Trương Mộng dặn đi dặn lại Thẩm Thanh Nga.
“Mẹ à…” Sau khi nghe Trương Mộng nói những lời này, khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Thanh Nga đỏ bừng vì ngượng.
“Thanh Nga…” Đột nhiên Trương Mộng nhìn Thẩm Thanh Nga rồi hỏi: “Con đừng nói với mẹ, hai đứa con kết hôn một năm rồi, mà vẫn chưa xảy ra chuyện đó nha?”
“Mẹ, mẹ đừng hỏi nữa!” Lúc này Thẩm Thanh Nga xấu hổ đến mức không thể ngẩng đầu lên.
“Mẹ không biết!” Trương Mộng tức giận nói: “Thanh Nga, trước đây quan hệ của hai đứa con không được tốt, không xảy ra thì không xảy ra, nhưng bây giờ mối quan hệ hòa hợp, thì phải nắm bắt thời gian có biết chưa? Mẹ và ba con vẫn luôn chờ được bồng cháu ngoại nè! Đi, con đi theo mẹ xuống bếp, mẹ có điều này cần nói với con.”
Nói xong, Trương Mộng cứ thế mà kéo Thẩm Thanh Nga đi vào trong phòng bếp.
Đi tới nhà bếp, Trương Mộng mở tủ lạnh ra, từ trong tủ lạnh lấy ra một quả dưa chuột…
“Hai người các con, có lẽ cũng đã biết được rất nhiều chuyện, qua đây, mẹ nói với con…”
“Mẹ, con còn có việc, con đi trước đây!” Thẩm Thanh Nga thấy như vậy thì lập tức xoay người bỏ chạy, không ngờ tới, người mẹ này của mình lại không biết chuẩn mực như vậy…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!