“Được, vậy tôi sẽ gọi vài món.” - Đinh An gật đầu, sau đó cầm thực đơn lên, gọi người phục vụ, Định An gọi khoảng bốn năm món, sau đó để người phục vụ dọn món.
Tất nhiên, trong quá trình gọi món, Đinh An đã gọi một chai rượu vang đỏ.
Đồ ăn được dọn ra nhanh chóng, thậm chí còn có rượu, Đinh An cầm ly của Thẩm Thanh Nga lên rót cho Thẩm Thanh Nga, trong lúc rót rượu, Đinh An vụng về cho gói thuốc mà Đặng Vũ Ngọc đã đưa cho bà ấy vào ly rượu, nhưng may là Thẩm Thanh Nga lại tình cờ không phát hiện ra nó.
“Nào, chủ tịch Thẩm, ly rượu này, tôi mời cô!” - Đinh An nâng ly nói với Thẩm Thanh Nga.
“Cạn!” - Thẩm Thanh Nga bưng rượu lên, liền uống một hơi cạn sạch!
“Chủ tịch Thẩm uống rượu thật là giỏi!” - Đinh Min cười, lập tức rót thêm một ly rượu cho Thẩm Thanh Nga!
Thẩm Thanh Nga, cô ấy thực sự có tửu lượng khá tốt, uống một ly rượu vang đỏ, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đỏ bừng ngay lập tức, vốn đã là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, sau khi gương mặt đỏ lên, ngay cả khi Đinh An là phụ nữ cũng cảm thấy thu hút vô cùng, thực sự, thực sự rất đẹp!
Chẳng trách Đặng Vũ Ngọc lại muốn "ngủ" với Thẩm Thanh Ngư đến như vậy, Thẩm Thanh Nga này, nếu để một người đàn ông khác nhìn thấy, e rằng người đó cũng sẽ nổi dục vọng như vậy, đúng không?
Ăn uống một hồi, chẳng mấy chốc, một chai rượu vang đỏ đã được uống cạn.
Thẩm Thanh Nga lúc này đã hơi say, khuôn mặt xinh đẹp càng thêm hồng hào, ngay cả mắt cũng mờ đi.
“Chủ tịch Thẩm, cô muốn gọi thêm một chai rượu vang đỏ nữa không?” - Đinh An nhìn Thẩm Thanh Nga hỏi.
“Gọi một chai nữa đi.” - Thẩm Thanh Nga nói với Đinh An, lúc này Thẩm Thanh Nga cảm thấy mình đã say rồi, người đã chinh chiến sa trường lâu như cô ấy, tất nhiên Thẩm Thanh Nga vẫn giữ cho mình tỉnh táo, phải cố gắng nói chuyện để đầu óc tỉnh táo bình thường.
Tuy nhiên nói xong lời này, cô không thể nhịn được nữa, liền ngã xuống ghế ngủ thiếp đi.
Và ngay khi Thẩm Thanh Nga ngủ say, cánh cửa phòng lập tức được mở ra từ bên ngoài.
Không ai khác chính là Đặng Vũ Ngọc bước vào. Trên mặt anh ta lúc này là một biểu cảm thèm khát không thể kiềm chế nổi nữa, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Thẩm Thanh Nga, Đặng Vũ Ngọc thỏa mãn nhìn Thẩm Thanh Nga mà liếm môi: "Xinh quá, đẹp quá! Dì Đinh, con dẫn Thẩm Thanh Nga đi trước, tụi con đi khách sạn đây!"
“Đi đi!” - Đinh An xua tay nói: "Dì về nhà trước."
"Được rồi! Dì Đinh, tối nay cảm ơn dì nhiều!" - Đặng Vũ Ngọc cảm ơn Đinh An, sau đó anh ta ôm lấy cơ thể mỏng manh của Thẩm Thanh Nga, ngửi lấy mùi thơm trên cơ thể Thẩm Thanh Ngư, đi về phía khách sạn mà anh ta sớm đã đặt sẵn phòng ở đó.
Với một người phụ nữ xinh đẹp trong tay, cộng với mùi hương và sự chờ đợi từ lâu, trái tim của Đặng Vũ Ngọc lúc này như đã nhảy lên cổ họng, gấp gáp chịu hết nổi rồi, nếu không phải ở hành lang không tiện "hành sự", thì đã không nhẫn chịu mà "húp" cô ấy ngay tại đó rồi!
Cuối cùng cũng tới cửa phòng, Đặng Vũ Ngọc nhanh chóng lấy thẻ phòng ra, mở cửa, sau đó bế Thẩm Thanh Nga vào phòng, ném cô ấy lên giường!
Ngắm nhìn Thẩm Thanh Nga trên giường, Đặng Vũ Ngọc không nhịn được nữa, nhào lên, ngắm nghía đôi môi của Thẩm Thanh Nga, định hôn cô ấy.
Nhưng ai biết được, Thẩm Thanh Nga, người đang trong cơn say, đột nhiên tỉnh dậy vào lúc này.
“Anh, anh là Đặng Vũ Ngọc?” - Mặc dù Thẩm Thanh Ngư đã tỉnh lại nhưng cô vẫn còn trong tình trạng say khướt, chỉ là lý trí cuối cùng còn sót trong đầu cô đã giúp cô có thể nhìn rõ bộ dáng của người đàn ông đang ở đây vào lúc này, đồng thời, trong tiềm thức, Thẩm Thanh Nga đã chống lại.
"Đúng vậy, tôi là Đặng Vũ Ngọc, Thẩm Thanh Nga, em có biết không? Tôi đã đợi giây phút này, tôi đã đợi biết bao lâu rồi, nào nào, đêm nay, hai chúng ta sẽ ở bên nhau và có một khoảng thời gian vui vẻ!" - Đặng Vũ Ngọc thở hổn hển. Cả hai tay vươn về phía khóa váy sau lưng Thẩm Thanh Nga.
Bởi vì Thẩm Thanh Nga lúc này vẫn đang chống cự, Đặng Vũ Ngọc đã không thể mở được khóa như anh ta muốn, dù kéo nhiều lần!
“Cút đi, Đặng Ngọc Trung, cút khỏi đây!” Thẩm Thanh Nga kháng cự một cách yếu ớt vào lúc này, lý trí của cô nói cho cô biết, cho dù thế nào, Đặng Vũ Ngọc cũng không được phép chiếm lấy cơ thể cô, cho dù vào lúc này, người đang ông đang ở trước mặt cô không phải Đặng Vũ Ngọc, mà là Giang Dĩ Minh, Thẩm Thanh Nga sẽ không kiên quyết kháng cự như vậy!
Nhưng mà Thẩm Thanh Nga càng phản kháng, ý thức trong đầu cô càng ngày càng lu mờ, sức lực càng ngày càng yếu đi, rõ ràng cô cảm nhận được khóa kéo sau váy đã bị Đặng Vũ Ngọc mở ra!
"Thẩm Thanh Nga, Thẩm Thanh Nga, đừng kháng cự. Tối nay, chúng ta sẽ tiếp tục duyên phận đã bị cắt ngang lúc trước." - Đặng Vũ Ngọc nói với Thẩm Thanh Nga trong khi kéo mạnh váy của Thẩm Thanh Nga: "Em biết không, tôi nhớ cơ thể em bao lâu rồi? Cơ thể em thật thơm, và làn da thật mịn..."
“Cút đi, cút đi!” - Mặc dù cảm thấy sức mình càng ngày càng yếu, nhưng Thẩm Thanh Nga vẫn cố hết sức chống cự.
Bởi vì Thẩm Thanh Nga vẫn còn kháng cự, Đặng Vũ Ngọc vẫn còn khó khăn để xé bỏ hoàn toàn quần áo của Thẩm Thanh Nga, thêm vào đó, Đặng Vũ Ngọc lúc này không thể nhịn được nữa, vì vậy anh ta trực tiếp vén váy của Thẩm Thanh Nga lên ...
"Bùm!"
Đúng lúc này, từ cửa phòng vang lên một tiếng ồn ào!
“Ai?” Đặng Vũ Ngọc nghe thấy tiếng động lớn kia thì thấy giật mình, vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa, khi nhìn thấy Giang Dĩ Minh đang đứng ở cửa, trên mặt Đặng Vũ Ngọc đột nhiên lộ ra vẻ tức giận: "Tại sao lại là là mày, cút đi!"
“Cút đi?” - Giang Dĩ Minh nhếch mép chế nhạo, sau đó vừa đi vào phòng, vừa nói: "Anh biết trên đời này tôi ghét nhất là lọa người gì không? Chính là thứ đê tiện và vô liêm sỉ như anh! Để có được một người phụ nữ, anh thực sự có thể làm chuyện bẩn thỉu như vậy! Thật là rác rưởi!"