“A Tứ, cậu tha cho tôi đi! A Tứ, tôi đùa thôi mà, tôi thật sự không muốn hại cậu! A Tứ, chúng ta đã thế có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu…”
Trần Tiểu Lục lải nhải, giọng nghẹn ngào.
Lý A Tứ hít sâu một hơi, anh ta ngồi xổm xuống, nhìn Trần Tiểu Lục, nói: “Tiểu Lục, dù cậu đối xử với tôi thế nào, tôi vần coi cậu là anh em của mình. Nhưng cậu không nên động vào nhà họ Lý, và cậu càng không nên thương tổn Ngọc Xuân! Chỉ bằng những lời cậu nói với Ngọc Xuân…”
“A Tứ…”
Trần Tiếu Lục chưa kịp nói ra thì Lý A Tứ đã đấm lên lên sống mũi anh ta.
“Cậu đáng chết!”
Câu nói của Lý A Tứ và tiếng xương vỡ vụn vang lên cùng một lúc.
Mặt Trần Tiểu Lục lõm xuống, đầu anh ta gần như chỉ còn lại một nửa.
Không biết là bị cảnh này dọa hay bị ba chữ cuối cùng chứa sát khí của Lý A Tứ dọa, Ngũ Ngọc Xuân run rấy.
“A Tứ, tôi sợ!”
Lý A Tứ đứng lên, lại gần ôm Ngũ Ngọc Xuân, nói: “Không phải sợ, sẽ không có ai bắt nạt cô nữa, chúng ta đi thôi”.
“ừm, A Tứ, Hoàng gia là ai?”
“Hoàng gia…”
Có một sổ chuyện Lý A Tứ không biết giải thích thế nào với một cô gái bình thường, có lẽ bản thân anh ta cũng không rõ lắm, dù sao anh ta vừa mới hoàn thành quá trình lột xác.
“Chắc là thần tiên!”
“Thần tiên? Thần tiên từ đâu ra?”
“Lý gia không phải một gia tộc bình thường, mà họ có thần tiên phù hộ. Hoàng gia chính là thần bảo hộ của nhà họ Lý. ở nhà họ Lý, cho dù cậu chủ không có nhà thì cũng không ai có thể bắt nạt chúng ta!”
“Thần bảo hộ của nhà họ Lý…” Ngũ Ngọc Xuân nửa tin nửa ngờ nhìn nơi xa, dường như đang suy nghĩgì đó.
Hai người bọn họ đi ra ngoài.
Bỏ lại những thi thế ngổn ngang đầy đất.
Một lớp sương màu vàng, rất mờ, khó có thề nhìn thấy bằng mắt thường dần dần bao phủ mặt đất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!