Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

 

Thẩm Bỉnh Nguyên đi đến đối diện, ngồi xuống bên cạnh người của nhà họ Lâm, vừa nói vừa cười với bọn họ.

Viên Nãi Minh cả giận nói: "Bố, Thẩm Bỉnh Nguyên này thật là không biết xấu hổ, bố tốt bụng cho ông ta chỗ ngồi..."

Viên Thọ Sơn khoát tay đáp: "Hầy, đừng để ý tới ông ta. Một nhà họ Thẩm mà thôi, không lật nổi cơn sóng nào đâu. Đợi thu thập xong nhà họ Lâm, làm bọn họ cùng chịu khổ luôn. Vừa vặn chúng ta mở rộng việc làm ăn tại Thành phố Cô, tài nguyên của hồ Chấn Trạch cũng không hề tệt"

Viên Nãi Minh vô cùng bội phục khí phách và quyết đoán của bố mình, lúc này vẫn nghĩ tới mở rộng gia tộc.

Nếu không phải nhà họ Tiền và nhà họ Cao ỷ vào lịch sử lâu đời, đời con đời cháu quá nhiều, nhà họ Viên n Đường!

sớm nên trở thành đệ nhất

Đúng lúc này, người chủ trì mà mọi người chờ đợi đã lâu đã đi ra.

Sau lời dạo đầu tràn trề tình cảm mãnh liệt, anh ta mời khách quý biểu diễn ngày hôm nay, đều là minh tinh đỉnh cấp đang nổi tiếng.

Giá trị bản thân của những minh tinh này không thấp, bình thường hoàn toàn không mời nổi, nhưng hôm nay người đứng ra tổ chức lập tức mời một nhóm.

Mặc dù quả thực khiến bầu không khí sôi nổi hơn, tuy nhiên đối với những nhân vật thượng lưu đang ngồi ở đây mà nói, minh tinh nổi cỡ nào cũng không tính là gì. Bọn họ mong mỏi nhìn thấy nhân vật nam nữ chính tối nay hơn.

Lý Dục Thần đã sớm tới hồ Tiền Đường, chỉ là không một ai chú ý đến anh. Đương nhiên, lúc anh thu lại thần khí, người khác muốn chú ý tới anh rất khó.

Anh cất bước đi trên rìa hồ, trên mặt hồ rộng rãi dập dờn sóng nước, thuyền hoa đi tới đi lui, lại không biết tại sao, trong lòng anh bình tĩnh như mặt nước phẳng lặng, không hề có gợn sóng.

Khách khứa gần như đến đông đủ, lễ đính hôn cũng sắp chính thức bắt đầu.

Nghe tiếng ca truyền đến từ trên thủy tạ nơi xa, nhìn bài trí xa hoa nhưng không mất cao quý tự nhiên này, Lý Dục Thần thật sự thật bội phục Từ Thông, quả nhiên là một người rất biết làm việc. Mọi chuyện đến bây giờ, tung đủ mánh lới lại chưa từng để lọt tiếng gió nào.

Sau đó, nên đến lượt anh lên sân khấu.

'Từ Thông vốn thiết kế cho anh một cách thức lên sân khấu vô cùng đặc biệt, nhưng bị anh hủy bỏ, cuối cùng lâm thời sửa lại phương án. 

Lý Dục Thần phải dùng cách của chính anh.

Đúng lúc Lý Dục Thần dự định rời đi, rìa hồ đột nhiên có một người phụ nữ chạy tới.

Người phụ nữ này mặc mội lễ phục thật dài, trên quần áo khảm không biết bao nhiêu kim cương, sáng lấp. lánh.

Nhìn ra được đây không phải là một người phụ nữ bình thường, chỉ riêng bộ lễ phục này là thứ không phải nhà giàu thường thường được mặc lên người.

Biểu cảm cô ta vô cùng sốt ruột, chạy chậm suốt một đường. Tà dưới lễ phục kéo lê trên mặt đất, cả đôi giày cao gót kia khiến cô ta không thể chạy nhanh được. Cô ta xách váy, uốn đầu gối, dáng vẻ chạy cực kỳ buồn cười.

Sau lưng cô ta có một người đàn ông đi theo, nhìn thân thể và động tác hẳn là vệ sĩ của cô ta.

Bởi vậy cũng có thể nhìn ra thân phận của người phụ nữ. Lúc Từ Thông phát thiệp mời, căn cứ vào thế lực và địa vị của gia tộc được mở tiệc chiêu đãi mà quy định số lượng tùy tùng cho phép mang.

Có thể mang theo vệ sĩ đến, gia thế đều không tầm thường.

Bảo tiêu đi theo không xa không gần, không hề xách váy giúp cô ta, không biết là do hạn chế thân phận hay sợ chạm rơi mất kim cương trên váy.

Lý Dục Thần đứng yên trên rìa, ngay từ đầu cô ta không chú ý tới anh, đến tận khi lại gần mới phát hiện.

Người phụ nữ vừa chạy vừa la: "Tránh ra! Mau tránh rat"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!