Nhưng điều đó vẫn chưa thể chứng minh là do suối gây ra, vì khi ấy, bốn hướng và phía trên đều bị phong tỏa, nếu muốn cứu La Thế Hào, quả thực chỉ còn cách từ phía dưới.
Vấn đề là, ai đã cứu La Thế Hào đi?
Với tình huống lúc đó, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc có thể cứu La Thế Hào, còn không để chút dấu vết nào, nhất định thực lực người đó rất mạnh.
Mà khi La Thế Hào khôi phục toàn bộ tu vi, thế gian này có thêm đại ma vương. Quan trọng là hắn còn nắm trong tay mười vạn âm binh, khi sức mạnh này được tung ra, không biết sẽ gây ra bao nhiêu phong ba bão táp.
Lâm Mộng Đình dự định đợi chuyện ở núi Ngũ Đài kết thúc, sẽ đi đến núi La Phong, cũng chính là Phong Đô trong truyền thuyết. La Thế Hào là quỷ vương Phong Đô, hắn nhất định sẽ quay về núi La Phong.
Nhưng hiện tại việc quan trọng nhất vẫn là phải tìm được Lệ Thừa Trung, lấy lại tượng thần thiên nữ Tịnh Quang của nhà họ Vũ. Trực giác mách bảo Lâm Mộng Đình, Lệ Thừa Trung gây hại có khi còn không thua gì La Thế Hào.
"Hành Không đại sư, ông có biết Lệ Thừa Trung ở đâu không? À đúng rồi, pháp danh của hắn là Thành Không.”
Hành Không nghe thấy pháp danh Thành Không, không khỏi nhíu mày, nói: "Không giấu gì thí chủ, người này vốn là sư đệ của tôi, nhưng từ trăm năm trước, đã bị sư tôn đuổi xuống núi rồi.”
"Bị đuổi xuống núi rồi?" Lâm Mộng Đình hơi sững người, "Vậy thì nói cách khác, Lệ Thừa Trung làm gì cũng không liên quan đến núi Ngũ Đài các ông nữa?”
“Đúng vậy."
“Ha ha, vậy đại sư có biết gã đang ở nhà họ Vũ tại Tấn Châu không?"
"Chuyện này ... " Hành Không định nói nhưng lại thôi, "Hình như có nghe qua."
"Chỉ là nghe qua thôi sao?" Lâm Mộng Đình cười, "Vậy xem ra ông cũng không biết việc Hãm Không đi theo ông hai nhà họ Vũ lên thủ đô khiêu chiến nhà họ Lý rồi?”
Hành Không giật mình, nhìn Lâm Mộng Đình, hỏi: "Chẳng lẽ nữ thí chủ là người nhà họ Lý ở thủ đô?"
"Đây là phu nhân của nhà họ Lý chung tôi." Lý A Tứ bước lên, đứng cạnh Lâm Mộng Đình.
Sắc mặt Hành Không không ngừng thay đổi, hồi lúc sau, cuối cùng cũng thở dài: "Ai, sư đệ Hãm Không cũng là không thể tự giúp mình được, nhà họ Vũ ở Tấn Châu có ơn với núi Ngũ Đài, chuyện này liên quan đến nhân quả ngàn năm ... "
Lâm Mộng Đình đại khái đã đoán ra được phần nào nhân quả trong đó, nhưng thấy Hành Không có vẻ muốn bắt đầu kể từ đầu, cô rất sợ hòa thượng kể chuyện, vừa kể vừa lồng ghép Phật lý, kể ra thì không biết bao giờ mới xong, mà bên Lệ Thừa Trung đã lấy được tượng thần thiên nữ Tịnh Quang, không biết sẽ xảy ra biến cố gì, lập tức ngắt lời:
"Thôi được rồi, Hành Không đại sư, tôi không có hứng thú nghe chuyện ân oán ngàn năm giữa núi Ngũ Đài và nhà họ Vũ, tôi chỉ muốn biết Lệ Thừa Trung đang ở đâu?”
Hành Không nói: "Tôi thật sự không biết Lệ Thừa Trung ở đâu, lúc trước đệ ấy làm trụ trì của chùa Bảo Tháp ở núi Tháp Tiễn, vì tu luyện ma công, bị sư tôn phát hiện rồi phế bỏ tu vi, đuổi khỏi núi Ngũ Đài. Từ đó về sau, tôi không gặp đệ ấy nữa. Tôi cũng nghe nói đệ ấy nhờ vào nhà họ Vũ, thí chủ có thể đến Tấn Châu tìm thử."
"Ha ha, tin tức của đại hòa thượng không nhạy bén lắm nhỉ, nhà họ Vũ ở Tấn Châu đã bị diệt môn rồi, chính là do vị sư đệ tốt của ông làm đấy. Gã giết sạch người nhà họ Vũ xong mới chạy lên núi Ngũ Đài, nếu không, ông nghĩ tôi đến đây để tham thiền bái Phật chắc?"
“Hả?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!