"A Di Đà Phật, Phật pháp vô biên, La Thế Hào, giờ cậu quay đầu vẫn còn kịp, chỉ cần cậu từ bỏ quỷ thân, bần tăng sẽ độ cậu thành Phật."
"Thành Phật? Ông tưởng ai cũng muốn làm thầy chùa trọc đầu như ông sao?"
"A Di Đà Phật, nếu thí chủ không muốn tu Phật, thì cũng có thể nhập thế tục, bần tăng sẵn lòng tự phế tu vi, cùng cậu làm người trần mắt thịt."
"Há há há há ... " Đám mây cuộn trào, La Thế Hào cười lớn: "Ê thầy chùa, ông nghe lại những gì ông nói xem, ông có tin nó không?"
"A Di Đà Phật, tôi không vào địa ngục thì ai vào địa ngục đây?"
"Hừ, coi tôi là trẻ lên ba à? La Thế Hào này cần ông tới độ cho à? Huệ Đăng, tu vi của ông kém xa sư phụ ông lắm, nay Ngũ Đài liên hoành đã bị phá, chỉ với tu vi này của ông thì chẳng trấn áp được tôi đâu. Đợi tới khi tôi thoát khỏi gông cùm của Sinh Hãm Ngục, tôi sẽ san bằng núi Ngũ Đài của ông!"
"A Di Đà Phật ... "
Huệ Đăng niệm Phật, không tiếp tục đấu khẩu với hắn nữa mà khẽ nhắm mắt lại, lấy chuỗi hạt trên ngực xuống, âm thầm lẩm nhẩm niệm Phật chú.
Ánh sáng màu vàng trên người ông ta vẫn lờ mờ như chẳng có gì thay đổi, nhưng trên trời lại sáng rực ánh vàng, bên ngoài đám mây như thể được dát một cái viền vàng, trùm đám mây đen lại kín mít.
La Thế Hào cũng im lặng, gió trong thung lũng gào thét cuốn theo làn sương mù màu đen bay lên, từng dòng từng dòng bị hút vào trong đám mây đen trên bầu trời.
Khi làn sương mù đen kịt bị hút vào, những luồng viền vàng bên ngoài đám mây càng lúc càng nhạt đi, càng lúc càng mảnh hơn.
Cuối cùng Lâm Mộng Đình cũng chắc chắn đó chính là La Thế Hào.
Nhưng cô không làm gì mà chỉ im lặng quan sát sự thay đổi.
Minh Bộc nói La Thế Hào là quỷ vương Phong Đô, bị giam giữ ở núi Ngũ Đài, nếu có thể thu phục được La Thế Hào là sẽ có thể có được mười vạn âm binh ở Phong Đô, có thể tự lập thành một đội quân, giup Lý Dục Thần xuống biển Trầm Quang.
Nhưng Lý Dục Thần lại không mấy nhiệt tình với việc chiêu binh mãi mã, thu thập thế lực, điều này vốn không phù hợp với đạo tâm của Lý Dục Thần, dù là Ô Long chân nhân hay lão quái Hồng Bào ở núi Vũ Di, hay Bán Thiên Yêu ở Thục Sơn, Lý Dục Thần cũng không phải vì được Minh Bộc dặn dò mới thu phục họ, mà là vì họ là yêu, vốn không có tội nghiệt gì nhưng lại không được thế giới chấp nhận.
Vậy nên Lý Dục Thần vẫn luôn không có ý định lên núi Ngũ Đài tìm La Thế Hào. Trước khi đến đây, Lâm Mộng Đình cũng đã từng cân nhắc đến chuyện này, nhưng cũng chỉ là tùy duyên, không ngờ lại được gặp nhanh đến vậy.
Lão pháp sư Huệ Đăng thật sự rất mạnh, dù đã mất đi đại trận Ngũ Phong Liên Tỏa của núi Ngũ Đài, ông ta vẫn có thể dùng Phật pháp để đấu pháp với đối thủ của mình.
Ở bên kia, La Thế Hào lại liên tục nhận được sự hỗ trợ từ làn sương mù màu đen trong thung lũng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!