Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

"Đúng vậy, cắt tóc.”

"Sư tôn gọi đệ tử tới, là để cắt tóc sao?" Hành Không vô cùng khó hiểu.

“Ừm ... Bao nhiêu năm trôi qua rồi, con vẫn như xưa, chẳng có tiến bộ gì về Phật pháp cả! Thôi, giúp sư tôn cắt tóc đi, lát nữa còn phải gặp khách từ ngoài núi đến."

Lâm Mộng Đình bước vào cổng chùa Hiển Thông, vừa nhìn đã thấy chuông lớn treo trên lầu chuông.

Lý A Tứ và Ngũ Ngọc Kỳ đi theo sau cô.

Lý A Tứ nói: "Phu nhân, tôi đi tìm hòa thượng hỏi thử xem."

Lâm Mộng Đình mỉm cười nói: "Khi họ đến thủ đô gây rắc rối với nhà họ Lý, đâu có khách sáo như vậy. Tôi nghe nói chuông đó chỉ người trong chùa mới được gõ, không cho người ngoài chạm vào. Hôm nay để xem họ có chịu phá lệ không, A Tứ, anh đi gõ chuông đi, xem hòa thượng có ra tiếp chúng ta không."

Lý A Tứ khẽ trả lời, khẽ nhún người nhảy lên lầu chuông ở đằng xa, nắm lấy dùi chuông đẩy về phía trước, tiếng đong vang dội gõ vào chuông.

Tiếng chuông vang vọng, ngân mãi không dứt.

Lâm Mộng Đình nghe tiếng chuông, dường như có thể xuyên thấu âm dương, lực âm chấn động mạnh mẽ, xuyên thẳng vào linh hồn con người.

"Quả nhiên là chuông tốt, núi Ngũ Đài đúng là có chút bản lĩnh đấy!"

Ngũ Ngọc Kỳ thì nghe không ra hay dở, chỉ cảm thấy tiếng chuông ngân nga, âm vang kéo dài đặc biệt lâu. Nhưng đến cuối tiếng vọng, toàn thân nổi da gà, không hiểu vì sao.

Trong chùa có rất nhiều người xông ra, có hòa thượng, có bảo vệ, người dẫn đầu là hòa thượng trung niên, lớn tiếng chất vấn: "Ai cho phép gõ chuông loạn lên vậy?"

Lý A Tứ nhảy xuống, nói: "Là tôi."

“Không biết nơi đây không được phép gõ chuông sao?"

“Biết."

“Biết mà còn gõ?"

“Gõ rồi thì sao?"

"Hừ, thì ra là cố tình gây chuyện! Nhóc con, cậu tưởng nơi này là chỗ muốn gây chuyện là gây à?"

Người đó lập tức chỉ huy đám bảo vệ đến bắt anh ta.

Nhưng bọn họ làm sao là đối thủ của Lý A Tứ, đến vạt áo của A Tứ còn chưa chạm được đã ngã lăn lóc trên mặt đất.

Sắc mặt hòa thượng cầm đầu thay đổi, cuối cùng cũng biết đối phương có chuẩn bị mà đến, lập tức hỏi: "Rốt cuộc mấy người là ai? Muốn làm gì?"

"Gọi Lệ Thừa Trung ra đây." Lý A Tứ lạnh lùng nói.

"Ai? Tôi không biết người mà cậu nói." Hòa thượng nói.

Ngũ Ngọc Kỳ bước tới bên cạnh Lý A Tứ, nói: "Pháp hiệu của Lệ Thừa Trung sau khi xuất gia là Thành Không."

Hòa thượng nghe xong ngẩn người, lắc đầu nói: "Đừng nói bừa, trong hàng tổ sư chữ Không hiện nay chỉ còn hai vị tôn giả Hãm Không và Hành Không, không có ai tên là Thành Không như các người nói cả."

Lúc này Lâm Mộng Đình mới biết Lệ Thừa Trung có thân phận không thấp, hóa ra ngang hàng với Hãm Không.

"Bậc của ông không đủ, nếu hàng chữ Không chỉ còn hai người, mà Hãm Không đã viên tịch ở Thiên Phật Câu, dốc Dã Tam, thì gọi Hành Không ra nói chuyện đi."

Hòa thượng nghe xong thì sợ hãi, sắc mặt thay đổi liên tục, nói: "Các người chờ đấy."

Nói xong lập tức quay người đi vào trong báo tin.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!