"Đại vương, thiếu gia thua rồi!"
Dưới đáy sâu Đại Tây Dương, giữa một vùng ánh sáng thủy tinh huyền ảo, một thân hình to lớn đang ngồi trên chiếc ngai thủy tinh bị mẻ một góc.
Ông ta lắc cái đầu to, sừng nhọn nhô lên trên đầu khuấy động làn nước, làm lan ra những tia sáng kỳ dị, trên đó có vài sinh vật biển đặc biệt, không rõ tên, chui ra từ khe sừng, bơi một vòng rồi lại chui vào.
"Đứa nhỏ này! Tôi nói trước rồi mà, đừng đi chọc bọn tu tiên ở nhân gian, cứ khăng khăng muốn đi, cứ ở Thủy Tinh Cung này không tốt sao!"
Ông ta phất tay với con Dạ Xoa đến báo tin ở phía trước, "Đi, gọi thiếu gia về ngoan ngoãn quay mặt vào tường hối lỗi."
Dạ Xoa nhận lệnh rồi rời đi.
Đột nhiên một giọng nói vang lên từ hư vô.
"Đại vương Nandin, thiếu gia có lỗi gì, sao lại bắt cậu ấy đứng quay mặt vào tường?"
Nghe thấy giọng nói này, Đại vương Nandin thu lại vẻ phiền muộn, vẻ mặt có mấy phần cung kính, nói: "Thời cuộc hỗn loạn, tu hành chẳng dễ, tôi từng làm thú cưỡi của Shivin, trải qua mấy lần thần ma đại chiến, may mắn chưa chết, ẩn mình dưới đáy Đại Tây Dương, làm chủ Thủy Tinh Cung tàn, độc chiếm ngai vàng của Long Vương, đã thỏa mãn rồi, cần gì phải tham dự tranh chấp thế gian, đắc tội tu sĩ nhân gian?"
"Đại vương nói vậy là sai, tu sĩ nhân gian có gì đáng sợ?"
"Tất nhiên tu sĩ nhân gian bình thường không đáng sợ, nhưng Côn Luân nguy nga, thiên lộ vẫn còn; núi thánh Quang Minh, nhân gian vẫn còn truyền thừa; còn cả tàn dư Ma giáo đang hoạt động. Theo tôi biết, Minh Vương cũng chưa từng quên ranh giới Côn Luân, chúng ta vẫn nên khiêm tốn thì hơn!"
"He he he ... " Giọng nói trong hư vô lạnh lẽo như biển sâu, mang theo ý cười nhạo, "Đại vương chỉ có thể làm một đại vương giả mà thôi!"
"Tại sao lại nói vậy?" Đại vương Nandin không vui.
"Đây là điện của Long Vương, kẻ vốn ngồi tren ngai nay, là Chuc Long của Tây Hải, hắn mới thật sự là vua của biển sâu."
"Hầy, Chúc Long chết lâu rồi, bộ xương của nó chẳng phải đang ở phía sau đó sao, nơi đây đã vô chủ, nếu Chúc Long còn sống, Lão Ngưu tôi cũng không dám tới ngồi ngai vàng này."
Đại vương Nandin vỗ vỗ lên chiếc ngai thủy tinh mình đang ngồi.
Nhưng giọng nói trong hư không lại cười quái dị: "Ông không phải Chúc Long, chỗ này cuối cùng cũng không ngồi được lâu."
"Vậy phải làm sao mới ngồi lâu được?"
"Muốn ngồi lâu, thì phải thay thế Chúc Long. Dù ông là trâu thần, nhưng so với thần long thật sự thì vẫn kém hơn chút."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!